Cuộc nổi loạn cuối cùng

Thứ Ba, 06 Tháng Ba 20183:30 SA(Xem: 6892)
Cuộc nổi loạn cuối cùng

Tóm lược nội dung: Bướng bỉnh, nổi loạn là đặc tính của những cô cậu choai choai. Joshan, là một cô bé có năng khiếu đặc biệt về ca hát. Nhưng trong một lần giận mẹ, cô bỏ đi “bụi”, thường những cơn “bụi” của cô bé 15 tuổi này chỉ một, hai ngày. Nhưng lần này, cô không bao giờ trở về mái nhà quen thuộc nữa….

(lược dịch từ FORENSIS FILES: Deadly Rebellion)

cuoc-noi-loan-cuoi-cung

Joshan Ashbrook là  cư dân ở Tampa, Florida. Vốn là một cô bé có năng khiếu đặc biệt về âm nhạc. Tối ngày, cô và đứa em chúi đầu sáng tác, thâu âm gởi đi tứ tung.

Nhưng có vẻ nghiệp sân khấu không chọn Joshan, những bản nhạc kỳ công gọt giũa như biến vào vũ trụ, bặt vô âm tín. Sự lạnh nhạt của các hãng đĩa không làm nhụt chí cô bé 15 tuổi, Joshan quyết định đổi sang “nghề”… luật sư trong ngành công nghiệp giải trí.

Cũng như những bà mẹ đang “sở hữu” những cô cậu độ tuổi choai choai, bà Tara Ramsdell nhiều lúc phát điên về cô con gái. Mỗi lần xảy ra “xung đột”, Joshan xách chiếc túi xách vải quàng lên vai, biến đâu đó một hai ngày. Rồi lại âm thầm mò về.

cuoc-noi-loan-cuoi-cung6
Joshan Ashbrook (giữa) với Mẹ và em gái

Một hôm, Tara nghe cần sa khét nghẹt:

– Đứa nào hút cần sa hả bây?

– Con… thử á, mẹ.

– Bữa nay mày học đòi thứ này nữa hả!

– Con thử chút thôi mà…

– Không lo học, mà toàn…

cuoc-noi-loan-cuoi-cung4
Tara Ramsdell tựa cửa trông ngóng, nhưng bà không hề biết, con gái bà Joshan Ashbrook sẽ không bao giờ về nữa…

Biết không thể chặn nổi cơn phong ba của mẹ, Joshan bó gối hậm hực ngồi nghe. Khi khuất bóng bà, cô chộp cái túi vải, nhét vài món lặt vặt, lỉnh khỏi nhà.

Nhưng Tara không ngờ rằng, đó là lần cuối cùng hai mẹ con giận nhau.

Sớm hôm sau, khi các nhân viên điện lực sửa chữa đường dây cách nhà bà Tara chừng 15 miles, báo cho cảnh sát, có thi thể một cô gái trong khu rừng.

Cảnh sát nhận diện đó là Joshan Ashbrook. Nạn nhân bị một vết cắt sâu ở cổ và nhiều vết thương nơi khác. Máu khô loang lổ khắp người.

cuoc-noi-loan-cuoi-cung5
Tara Ramsdell thăm hỏi những người quen về tông tích của Joshan

Khám xét thật kỹ khu vực, cảnh sát không tìm thấy một dấu vết xung đột gì, chứng tỏ, nạn nhân đã bị hạ sát ở một nơi nào khác. Khám tử thi, không thấy gì, ngoài một cọng tóc dính ở kẽ tay Joshan Ashbrook. Cách đó khoảng 10 mét, một vết bánh xe còn dấu hằn trên nền đất ướt.

Căn cứ dấu bánh xe, đây là một loại xe truck hoặc SUV. Kẻ tình nghi vấn đầu tiên là John Hanson, người hàng xóm gần đó. John  60 tuổi, độc thân, luôn gần gũi với đám trẻ, nhà ông là nơi chúng vẫn thường tụ tập và lui tới.

cuoc-noi-loan-cuoi-cung1
John, người hàng xóm

Một ông 60 tuổi, và một cô bé đang “cô đơn”, “nổi loạn”, ai biết điều gì sẽ xảy ra!

Nhưng cảnh sát không tìm thấy tăm hơi Hanson đâu, lục soát căn nhà, mọi thứ vẫn nguyên vẹn, không có dấu vết bất thường, chủ nhân đã vắng  nhà ít nhất vài ngày.

cuoc-noi-loan-cuoi-cung3
Không có dấu vết gì đặc biệt, ngoài một cọng tóc dính trên kẽ tay nạn nhân

Tìm hiểu tiểu sử thì Hanson khá “trong sạch”, không tiền án tiền sự lôi thôi. Góa vợ, thợ “đụng”, ai kêu đâu làm đó.

Đang sốt ruột về tin của Hanson thì thám tử nhận được cú điện thoại của một phụ nữ, tự xưng là mẹ Max – Max là bạn trai của Joshan:

cuoc-noi-loan-cuoi-cung2
Cảnh sát điều tra thu thập dấu bánh xe: một chất lỏng như cao su, được đổ vào khuôn. Chất nhựa đông lại và dấu bánh xe sẽ được đưa đến phòng xét nghiệm.

(còn tiếp 1 kỳ)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Ba, 07 Tháng Mười Một 20171:30 SA
Tháng Bảy1954, hiệp định Giơ-neo [Genève, tiếng Pháp] được ký kết, hứa hẹn mang lại hoà bình nhưng lại chia cắt đất nước theo sông Bến Hải, ranh giới phía Nam của tỉnh nhà.
Thứ Hai, 06 Tháng Mười Một 20178:00 CH
Thằng Nhứt chở Ty Na đến đón Jenny, bạn của Ty Na và thằng “Tùng bóng”, lối xóm của Ty Na muốn đi theo chơi chung cho vui. Cả bọn bốn đứa có hẹn chiều nay ra khu Việt Nam
Thứ Tư, 01 Tháng Mười Một 20177:21 CH
Đã 3 năm, Nguyễn có cái tiệm nhỏ, bán nữ trang loại rẻ tiền, nằm trong một căn phố lớn chia làm ba gian,...
Thứ Tư, 01 Tháng Mười Một 20178:35 SA
Những năm cuối thập niên 80 của thế kỷ trước, khi đó tôi còn là cậu học trò trung học ở một vùng quê nghèo của xứ Ninh Thuận
Thứ Ba, 31 Tháng Mười 20177:20 CH
Hơn 1 năm sau, tôi may mắn thoát ra khỏi thiên đàng xã hội chủ nghĩa Việt Nam, nơi “đáng sống thứ 2 trên thế giới”
Thứ Tư, 10 Tháng Giêng 201811:10 SA
Tôi đang cố tình quên anh, vì để làm được điều này tôi nhất định tạm ngưng không gửi bài đến tờ báo do anh phụ trách hoặc giở đọc những trang báo có bài viết của anh
Thứ Ba, 31 Tháng Mười 20178:00 CH
Chúng tôi quyết định về thăm nhà khi cô em tôi cho hay sức khoẻ không mấy khả quan của mẹ tôi.
Thứ Hai, 30 Tháng Mười 20174:20 CH
Quê tôi bên bờ sông* Chợ Gạo. Người bạn nhỏ cùng trường, Nguyễn Thị Sứ đã viết về quê hương thân mến:
Thứ Năm, 26 Tháng Mười 20175:52 CH
Cát bụi rồi sẽ trở về với cát bụi. Thế thì tiếc làm chi các xác thân tạm bợ này! Nếu sau khi mình ra đi mà vẫn còn có ích cho người khác thì đó chính là một niềm an ủi và hạnh phúc