Đi vào nơi gió cát – Bảo Định

Thứ Sáu, 20 Tháng Tám 20214:50 CH(Xem: 4654)
Đi vào nơi gió cát – Bảo Định

Bảo Định

51376036665_ec3a837c32_z

Cuối tháng 5 năm 1972, Tiểu Doàn 2/43 của Thiếu Tá Nguyễn Văn Thoại đang hoạt động hành quân vùng Trung Hòa – Trung Lập thuộc quận Củ Chi, tỉnh Hậu Nghĩa thì được lệnh chuẩn bị di chuyển đi Lai Khê, tỉnh Bình Dương để được trực thăng vận vào An Lộc. Hình như TĐ2/43 là đơn vị sau cùng của SĐ18BB nhảy vào Bình Long Anh Dũng, để thay thế SĐ5BB. Ngay từ những ngày đầu của trận chiến An Lộc, SĐ18BB đã tăng phái cho SĐ5BB Trung đoàn 52 và một Tiểu đoàn của Trung đoàn 48. Nghĩa là trận chiến An Lộc, một bộ phận của SĐ18BB đã có mặt ngay từ những giờ phút đầu tiên.

Trung Hoà – Trung Lập là vùng đất xôi đậu, mà xôi ít đậu nhiều. Phần lớn dân cư trong vùng đều có con em thoát ly theo VC.

Trước đây Trung Hòa – Trung Lập có Trung Tâm Huấn luyện Biệt Động Quân. Bây giờ vùng đất mất an ninh này giao lại cho lực lượng Địa Phương Quân và Nghĩa quân trông giữ. Nhưng tình hình an ninh ngày càng tồi tệ. Thỉnh thoảng cũng có các đơn vị chủ lực đến mở những cuộc hành quân tiểu trừ cộng phỉ. Nhưng khi đơn vị chủ lực rời đi thì tình hình đâu lại về đó.

51373231438_deff570db0_z

Buổi sáng khi tiểu đoàn bàn giao trách nhiệm cho lực lượng ĐPQ để di chuyển bộ ra QL1, lên xe đi Lai Khê, tôi đã suýt đền xong nợ nước, nếu không có người lính khinh binh đi trước vài bước, lãnh trọn một trái đạn B-40. Tôi thấy rõ viên đạn trúng ngay bụng, thân thể người lính tách làm bốn, sụm ngay tại chổ. Cùng lúc là vài tràng AK-47 chát chúa quét vào đoàn quân. Vài người lính bị trúng đạn, nhưng chúng liền cao bạy xa chạy khi bị phản công. Bọn chúng chỉ là những tên du kích địa phương. Cuộc hành trình tiếp tục.

Đoàn xe GMC đã chờ sẳn. Sau vài giờ đã đến Lai Khê. Tiểu đoàn hạ trại qua đêm ngay bìa rừng cao su, sát phi đạo của sân bay nhỏ.

Tiểu đoàn chia làm hai, sắp toán để lên trực thăng. Tôi và bộ chỉ huy nhẹ nhảy trước với hai Đại đội. Chúng tôi được cho biết, trực thăng không đáp, chỉ hạ thấp, bay chậm theo QL13 tại Xa Cam dùng làm bãi đáp. Tất cả phải nhảy ra và chạy nhanh ra hai bên đường, có những hầm hố đào sẳn, ẩn núp tránh đạn pháo kích của địch. Lần đó tôi thấy khi trực thăng đã bay cao, chúng tôi đã ẩn núp an toàn trong những hầm hố trước khi pháo địch rót tới. Loạt đạn pháo kéo dài lối nửa tiếng, nhưng tất cả đều vô sự.

Thiếu Tá TĐT và ba dại đội còn lại nhảy đợt hai. Dù cộng quân đã nhiệt tình chào đón đơn vị bằng nhiều loạt đạn pháo, nhưng tất cả đều vô sự. Chúng tôi đã an toàn đặt chân lên đất Xa Cam, cửa ngõ hướng Nam đi vào An Lộc, vùng đất được Tổng Thống VNCH đặt tên là Bình Long Anh Dũng.

Bảo Định

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Ba, 07 Tháng Mười Một 20171:30 SA
Tháng Bảy1954, hiệp định Giơ-neo [Genève, tiếng Pháp] được ký kết, hứa hẹn mang lại hoà bình nhưng lại chia cắt đất nước theo sông Bến Hải, ranh giới phía Nam của tỉnh nhà.
Thứ Hai, 06 Tháng Mười Một 20178:00 CH
Thằng Nhứt chở Ty Na đến đón Jenny, bạn của Ty Na và thằng “Tùng bóng”, lối xóm của Ty Na muốn đi theo chơi chung cho vui. Cả bọn bốn đứa có hẹn chiều nay ra khu Việt Nam
Thứ Tư, 01 Tháng Mười Một 20177:21 CH
Đã 3 năm, Nguyễn có cái tiệm nhỏ, bán nữ trang loại rẻ tiền, nằm trong một căn phố lớn chia làm ba gian,...
Thứ Tư, 01 Tháng Mười Một 20178:35 SA
Những năm cuối thập niên 80 của thế kỷ trước, khi đó tôi còn là cậu học trò trung học ở một vùng quê nghèo của xứ Ninh Thuận
Thứ Ba, 31 Tháng Mười 20177:20 CH
Hơn 1 năm sau, tôi may mắn thoát ra khỏi thiên đàng xã hội chủ nghĩa Việt Nam, nơi “đáng sống thứ 2 trên thế giới”
Thứ Tư, 10 Tháng Giêng 201811:10 SA
Tôi đang cố tình quên anh, vì để làm được điều này tôi nhất định tạm ngưng không gửi bài đến tờ báo do anh phụ trách hoặc giở đọc những trang báo có bài viết của anh
Thứ Ba, 31 Tháng Mười 20178:00 CH
Chúng tôi quyết định về thăm nhà khi cô em tôi cho hay sức khoẻ không mấy khả quan của mẹ tôi.
Thứ Hai, 30 Tháng Mười 20174:20 CH
Quê tôi bên bờ sông* Chợ Gạo. Người bạn nhỏ cùng trường, Nguyễn Thị Sứ đã viết về quê hương thân mến:
Thứ Năm, 26 Tháng Mười 20175:52 CH
Cát bụi rồi sẽ trở về với cát bụi. Thế thì tiếc làm chi các xác thân tạm bợ này! Nếu sau khi mình ra đi mà vẫn còn có ích cho người khác thì đó chính là một niềm an ủi và hạnh phúc