Anh đã đi, đi mãi, không về…

Thứ Năm, 10 Tháng Giêng 20198:29 CH(Xem: 9695)
Anh đã đi, đi mãi, không về…

Huy hieu phao binh nhay du .jpg

Quyen Ly

(Viết cho anh, Trung úy Lý văn Quân. Nhân dịp giỗ anh 18/2 âm lịch.)

Vừa đậu Tú tài 1 xong, anh tình nguyện đi Thủ Đức ngay và vào Binh chủng Dù. Mặc dù ba là SQ cao cấp SĐ dù, có đủ khả năng giữ anh làm việc ở hậu cứ nhưng anh cứ xin ba cho đi chiến trường, không gì có thể ngăn trở con đường anh được. Là một Sĩ Quan trẻ, thông minh của Tiểu Đoàn 3 pháo binh Dù, anh được nhiều đồng đội và cấp Chỉ huy thương yêu.

Mot phao doi cua TD3PBND tai can cu hoa luc trong cuoc hanh quan ha lao nam 1971.

Đeo lon Thiếu úy, rồi không lâu sau đó anh lên Trung úy năm anh vừa 24 tuổi. Chiến trường những năm ấy thật khốc liệt, anh nhận lệnh lên đường tham gia chiến trường Hạ Lào. Me tôi đã khóc ngất khi nghe tin anh bị địch quân bắt giữ cùng với Đại tá Thọ, Trung tá Châu, Thiếu tá Đức… ngay trên ngọn đồi máu lửa ấy, ngọn đồi 31, mà giờ đây có lẽ ít người nào mà không biết đến. Ba tôi ra vào, liên lạc thường xuyên với căn cứ Sư Đoàn dù để biết những thông tin về anh tôi, nhưng tất cả thông tin đều mù mờ…

Sau một thời gian, theo một nguồn tin xác đáng, lúc anh tôi bị bắt giữ cùng với một số SQ khác tại hầm chỉ huy, anh và các SQ cao cấp ấy bị trói tay, đánh đập hành hạ, mắng chửi… anh đã phản đối cách cư xử thô bạo, vô văn hóa của “bên thắng cuộc” ấy, anh đòi hỏi phải cư xử đúng quy ước đối với tù binh chiến trường cấp Sĩ quan. Lẽ dĩ nhiên yêu cầu ấy không được đáp ứng, mâu thuẫn xung đột này càng lúc càng nặng nề hơn khi anh chống trả mãnh liệt hơn và sau đó, chuyện gì đến đã đến, anh đã bị kết liễu cuộc đời bằng một tràng AK 47 của bên thắng cuộc…Thắm thoát đã hơn 40 năm kể từ ngày anh không về, hàng năm gia đình vẫn tổ chức một mâm cơm cúng nho nhỏ cho anh trong một ngày “áng chừng” mà Me tôi đã đi chùa, xem bói, gọi hồn, cảm xạ học…18/2 âm lịch.

Giờ này anh vẫn chưa được đoàn tụ với gia đình, thân xác hình hài anh vẫn còn vất vưởng đâu đó trên ngọn đồi đau thương ấy, khô khốc với những ngọn gió Lào khắc nghiệt. Có lẽ anh chịu khá nhiều thiệt thòi do anh không được một vòng hoa vinh danh, không được tổ chức một đám tang u buồn nho nhỏ với chiếc quan tài được phủ Quốc kỳ, công viên buồn chưa có chân dung anh, và nhất là vẫn không được vinh thăng lên “cố Đại úy” Lý văn Quân; vì trong văn thư hành chánh chỉ ghi nhận: “MẤT TÍCH TRẬN”! Dạ vâng anh đã mất tích thật, mất tích đã gần 50 năm nay… không có thông tin về anh nào nữa, thật vô vị và nhàm chán tưởng như đã rơi vào quên lãng …

Nhân tiện đây, xin phép được thay mặt cho gia đình để gởi đến tất cả các bác, cô chú, anh chị em lời cảm tạ chân thành nhất vì đã gởi lời chia buồn, chia xẻ tình cảm, cảm xúc… đến gia đình chúng tôi. Sau gần 50 năm, cõ lẽ nơi chín suối, tưởng như đã bị lãng quên, hôm nay giỗ anh, anh vui lắm…

Quyen Ly
Cali tháng 4/2018.

Ý kiến bạn đọc
Thứ Ba, 15 Tháng Giêng 20197:48 SA
Khách
Hãy tin rằng : Tổ Quốc thiêng liêng Ghi Công cho những người đã , đang và sẽ bảo vệ chính nghĩa tự do ! Thành kính tri ơn và kính dâng một nén hương lòng cho tất cả các chiến sĩ mọi ngành và những nạn nhân vô tội đã bỏ mình trong và vì cuộc chiến gây ra bởi giặc xâm lăng CS.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Ba, 07 Tháng Mười Một 20171:30 SA
Tháng Bảy1954, hiệp định Giơ-neo [Genève, tiếng Pháp] được ký kết, hứa hẹn mang lại hoà bình nhưng lại chia cắt đất nước theo sông Bến Hải, ranh giới phía Nam của tỉnh nhà.
Thứ Hai, 06 Tháng Mười Một 20178:00 CH
Thằng Nhứt chở Ty Na đến đón Jenny, bạn của Ty Na và thằng “Tùng bóng”, lối xóm của Ty Na muốn đi theo chơi chung cho vui. Cả bọn bốn đứa có hẹn chiều nay ra khu Việt Nam
Thứ Tư, 01 Tháng Mười Một 20177:21 CH
Đã 3 năm, Nguyễn có cái tiệm nhỏ, bán nữ trang loại rẻ tiền, nằm trong một căn phố lớn chia làm ba gian,...
Thứ Tư, 01 Tháng Mười Một 20178:35 SA
Những năm cuối thập niên 80 của thế kỷ trước, khi đó tôi còn là cậu học trò trung học ở một vùng quê nghèo của xứ Ninh Thuận
Thứ Ba, 31 Tháng Mười 20177:20 CH
Hơn 1 năm sau, tôi may mắn thoát ra khỏi thiên đàng xã hội chủ nghĩa Việt Nam, nơi “đáng sống thứ 2 trên thế giới”
Thứ Tư, 10 Tháng Giêng 201811:10 SA
Tôi đang cố tình quên anh, vì để làm được điều này tôi nhất định tạm ngưng không gửi bài đến tờ báo do anh phụ trách hoặc giở đọc những trang báo có bài viết của anh
Thứ Ba, 31 Tháng Mười 20178:00 CH
Chúng tôi quyết định về thăm nhà khi cô em tôi cho hay sức khoẻ không mấy khả quan của mẹ tôi.
Thứ Hai, 30 Tháng Mười 20174:20 CH
Quê tôi bên bờ sông* Chợ Gạo. Người bạn nhỏ cùng trường, Nguyễn Thị Sứ đã viết về quê hương thân mến:
Thứ Năm, 26 Tháng Mười 20175:52 CH
Cát bụi rồi sẽ trở về với cát bụi. Thế thì tiếc làm chi các xác thân tạm bợ này! Nếu sau khi mình ra đi mà vẫn còn có ích cho người khác thì đó chính là một niềm an ủi và hạnh phúc