ĐÊM KHÔNG DÀI - CAO MỴ NHÂN

Thứ Bảy, 03 Tháng Hai 20186:00 SA(Xem: 6581)
ĐÊM KHÔNG DÀI - CAO MỴ NHÂN
      636532039108061107zzz1111

    ĐÊM KHÔNG DÀI   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Bị ám ảnh bởi 2 câu ca dao: 

Thức lâu mới biết đêm dài 

Ở lâu mới biết lòng người có nhân...

Mình quả không cố tình muốn thức lâu để xem đêm dài thế nào, dài bao nhiêu trượng, xa bao nhiêu dặm ...

Đồng thời với sự so sánh hồ đồ ở lâu mới biết lòng người có nhân. Nhân là nhân đức, nhân đạo, nhân từ, nhân ảnh , nhân văn, nhân ái vv...

Nhiều nhân quá, nên phải lọc ra cái " nhân" gì nó phù hợp với điều mình muốn đề cập đến hôm nay ? 

Tất nhiên lại muốn nói về anh phải không? Đó là nhân từ bác ái đấy ...

 

Thế thì còn muốn gì hơn nữa hở ? Với tôi, là anh, trong nhân từ bác ái là chẳng những có đức, có đạo, còn có yêu, có dấu nữa. 

Ô, chi lạ rứa, chi lạ rứa ? Có yêu thì được rồi, có "dấu" là sao vậy cà ? 

Anh đang lừ mắt trong tấm gương" thiên lý kính" , mà mình đã làm ma thuật, để dinh từ nhà họ Lã, trong làng El Camino cách đây một tuần, về khuôn viên "xơ xác điêu tàn vì ai " của mình, chỉ với mục đích " rình anh" . 

" Ố ô, rứa tui làm chi mô, răng rình tui hè ? "

Không mần chi cả, thích thì làm thôi. Chớ hôm xưa anh đi rình mình, mình tức "cành hông " ra, mà mình cũng " chín bỏ làm mười " đó thôi. 

Nhưng đừng tỏ thái độ " bình dân học vụ" quá thế ! 

Đã sống với vần điệu thi ca, thì nên xử sự cho uyển chuyển văn chương một chút nào.

 

Xin thưa tôi chỉ thực sự muốn biết thật rõ cái đêm dài nó như thế nào thôi, còn lòng người thì chả cần "ở lâu " đâu, thời buổi văn minh tinh tế này, chỉ thoáng qua vài cử chỉ của cô Kiều :

Khi tựa gối, khi cúi đầu 

Khi vò chín khúc, khi chau đôi mày 

             ( Đoạn Trường Tân Thanh.   -  Nguyễn Du ) 

Là biết ngay lòng dạ ai rồi, huống chi muốn coi thử lòng anh là dại dột vô cùng . 

Có nghĩa là với anh thì rõ như ban ngày, đúng câu tục ngữ phong dao nói : " rõ như ban ngày " sao mình cứ phải quẹo lối thức đêm, anh là lính không cần đa tình nữa, mọi chuyện ở đời này, và bất cứ đời nào, cũng chỉ là sự lập lại đó thôi, hiểu chưa... người thơ ? 

 

Trưa nay, người bạn thơ cổ điển đã khẳng định : tất cả chỉ là sự lặp lại, có điều những sự lặp lại không giống nhau, nó sẽ buồn nản hay hân hoan tuỳ theo hiện tượng . 

Thì ai chẳng biết điều đó chứ, nhưng mình đang muốn sự lập lại đó mới mẻ, lạc quan hơn trước cả ngàn lần cơ. 

Nếu thế thì phải khổ công tu luyện hơn, như đại phu luyện linh đan, thần dược cho người bịnh u mê, say đắm ân tình là...mình này .

Anh, hay vị đại phu, không mất công lên núi, vô rừng kiếm thuốc, bởi lẽ cái không gian thức khuya hay ở lâu xưa nay đối với mình đã trở thành quen thuộc rồi. 

Mình đã xử dụng thời gian dung dãn, du di thì đúng hơn, ấy là không gò bó mọi sự việc vào một nguyên tắc nhất định nào . 

Chẳng hạn như hôm nay, mới 9 giờ tối mình đã ngủ thiếp đi, rồi gần 1 giờ sáng, bỗng tỉnh giấc, mình thức một lèo luôn tới sáng, để làm gì, tại sao không dỗ giấc cho êm dịu, để ngủ tiếp nhỉ ? 

 

 Bởi lẽ, nếu anh biết được mình thức vì sao, anh đã không vui rồi, lại nói thức vì anh, thì chắc chắn anh giận lắm, là anh có mượn mình phải khổ thế đâu. 

Cũng chẳng cần ngó kính viễn vọng lâu nay, hay tấm gương 157 năm El Camino, gọi tắt thế, mình mới thấy được anh chau đôi mày ...chu choa,  mình làm phiền anh, sẽ khiến anh có cảm giác liên đới chịu trách nhiệm, nếu mình nằm vật ra mà ...đi đời nhà ma...vì nhớ nhung anh quá xá.

Chúng ta đừng bao giờ đem cái nỗi khổ tâm của mình gán cho người khác sự phiền bực, mới là cao thủ ...tâm lý chiến nhá. 

 

Anh bảo ngày xưa anh không thích lắm cái lối hành văn nghị luận luân lý, với các đề tài cổ lỗ sĩ như : 

Một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ ...

Bầu ơi thương lấy bí cùng

Tuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn ...

Vv và  vv...chẳng hạn . Vì loại văn này, nó khiến cho học sinh trình bày khó vừa lòng thày bà, hay là nói bao nhiêu cũng không hết được ý tưởng mình, lý luận bao nhiêu vẫn phải thua thày cô giảng dạy hằng ngày . 

Nhưng thời đại này, hầu như 80% sáng tác của quý văn thi sĩ là : ký sự, hồi ký, bút ký...Do đó viết văn hiện nay là viết hồi ký, viết lại đời mình, không cần hư cấu, tưởng tượng nữa .

Và, cũng không cần phải là quý danh gia vọng tộc, thân hào nhân sĩ, nhân vật tiếng tăm gì, mà hầu hết đều có thể bấm phím lên đường viết lách thênh thang...

Thế thì có gì trở ngại đâu khiến phải " thức lâu, ở lâu " chớ .

Lại trở về đề tài " anh " của mình thôi, có nghĩa là mình chưa chán anh, hay đúng "anh " là cái kho chất liệu, dữ kiện  cho mình viết lách, kể lể, không dám lạm dụng từ ngữ sáng tác để tránh ...mất lòng thiên hạ. 

 

Viết tới đây, mình cảm thấy thân thương kính trọng anh quá đỗi, anh chính là thành trì bao quanh cái tôi đáng "ghét" của mình, vì bay nhảy, bơi lặn trong cái khuôn viên bé nhỏ nhưng đầy hoa thơm, cỏ lạ, mình đã thực sự thoải mái hơn bất cứ nơi đâu mình đã ngang qua.

Biết thế, thì thức đêm để làm gì ? Ố la la, để biết được toàn vẹn, để không gọi là phiến diện khi nghe bàng quang thiên hạ phê phán một nhân vật, một sự việc gì, tránh thiếu sót bởi vội vàng quá, phe đảng quá. 

Rồi đây thời gian sẽ không còn rảnh rang rong chơi, mình sẽ ở yên trong tháp ngà quá khứ, những trang thơ rồi những trang thơ, sẽ phủ kín mộ tình lạnh lẽo ...anh sẽ đến, thắp  dùm mình một que diêm...

Chúng ta sẽ thắp sáng đời nhau, rồi đốt cháy không gian, để xoá đi tất cả dẫu đêm không thực sự dài, lòng không hề vẩn đục, tâm tư anh trong suốt như pha lê ở đời này và tất cả những kiếp sau nếu có tái hồi hạnh ngộ mình ...

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Năm, 30 Tháng Mười Một 20176:00 CH
(HNPD) Phú ông thông báo đó đây là sẽ gả ái nữ cho một bậc thư sinh tài hoa, phong độ, không cần giàu tiền, giàu của...
Thứ Tư, 29 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Đàn ông rửa bát, quét nhà Vợ gọi thì dạ, thưa bà em đây... Nghe nó thảm lắm. Trừ phi giúp vợ, vì vợ bận quá...
Thứ Ba, 28 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Tôi cũng có một nỗi buồn không phá bỏ được, nhưng trong cái nỗi buồn to lớn ấy, tôi vẫn có những niềm vui, mới là...kỳ quái.
Thứ Hai, 27 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Giai phẩm "Lá Cải" là thửa vườn mây, là sân nắng rỡ ràng sắc hoa cải, là nơi tập trung phẩm chất tốt đẹp của những món ăn tinh thần lành mạnh, tươi mát, đầy tính dân tộc, tha thiết yêu thương... tràn đầy sức sống...
Chủ Nhật, 26 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD)... tôi phải thưa trước rằng, những người bình thường có nhân cách sống, đã đầy đủ làm một chính nhân quân tử rồi...
Thứ Bảy, 25 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Thông cảm được nỗi buồn của huynh đệ chi binh từ hàng niên trưởng tới đàn em cấp nhỏ nhất, tân binh quân dịch đi nữa, vẫn mong gặp gỡ nhau trên giai phẩm " Lá Cải " này.
Thứ Sáu, 24 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Nói theo thời đại là tư duy bị phá hủy hay phá sản cũng vậy, tôi khơi lại ngọn lửa thơ tình, để trang trải nỗi lòng bi thiết sau 30-4-1975.
Thứ Năm, 23 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Tất cả những điều tôi muốn đề cập tới ở trên, chỉ để khẳng định anh tôi, đại tá Cao Văn Ủy và quý ông, huynh đệ chi binh QL/VNCH là chiến đấu cho lý tưởng Quốc gia Tự do.
Thứ Tư, 22 Tháng Mười Một 20176:01 SA
(HNPD) Nghe cái tên Benson là quý vị biết ngay bố nó phải tên Ben, vì quả tình bố nó tên Bình 100% VN, là con trai thứ hai của tôi, nhưng đi học rồi đi làm ở Mỹ, đã kêu bình thường là Ben Duong.
Thứ Ba, 21 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Tất nhiên còn số văn nhân thi sĩ khác nữa, nhưng xin phép để dịp viết khác, vì hôm nay tôi chỉ định viết ít dòng về vị đại phu Hoàng phái Tôn thất Niệm, mà cũng hơn một lần, tôi có dịp diện kiến.