LỜI XƯA - CAO MỴ NHÂN

Thứ Ba, 09 Tháng Mười 20186:00 SA(Xem: 6220)
LỜI XƯA - CAO MỴ NHÂN
636744656410441147zzzzxzxx

LỜI XƯA  -  CAO MỴ NHÂN 

Khi tôi mới rời mái trường đạo ...Caritas , ra trường đời ...lính , dù chỉ để tiếp tục làm công tác xã hội, nhưng trong phạm vi quân đội , tôi cảm thấy ...sợ ghê lắm . 
Tất nhiên là phải sợ rồi , là vì : 
Bốn bề bát ngát xa trông 
Một mầu lửa đạn mênh mông khói mù ...
Nhưng nếu gặp được quý vị lính hiền , thì an tâm quá rồi , chẳng may ...hạnh ngộ quý ông 
Râu hầm , hàm én , mày ngài 
Vai năm tấc rộng , thân mười thước cao ...
      (  Thơ cụ  Nguyễn Du  ) 
e  bá thở , vì ngưỡng mộ , nên trong lòng lúc nào cũng nơm nớp lo lắng gì đâu . 
Cái khoá cán sự xã hội chỉ có 10 khoá sinh , do các sơ dòng Nữ Tử Bác Ái đào tạo , với 3 năm nội trú , thì trời ơi , làm sao dám bay nhảy dọc ngang nhỉ . 
Và khoá này do Bộ Quốc Phòng  VNCH  đài thọ kinh phí học tập . 
Chúng tôi ra trường , là sẽ đi đơn vị làm trưởng phòng xã hội cấp quân , sư đoàn . 
Mục đích Bộ Quốc Phòng muốn thay đổi một số sĩ quan Nữ quân nhân , vào các chức vụ xưa nay chưa được hệ thống hoá , đôi khi cũng trở ngại trong sinh hoạt điều hành các nữ phụ tá từ thời bà Nguyễn Văn Hinh phụ trách . 
Nhiệm vụ rõ ràng như thế mà tôi ...lúng túng quá . 
Khi đáo nhậm đơn vị đầu tiên , là Sư Đoàn 9 Bộ Binh ở Sa Đec , tôi không dám xưng " tôi "  với  nhân viên , kể cả  tài xế là Nam quân nhân mới chết chứ . 
Với các chị lớn thì tôi xưng em , các bạn trẻ bằng tôi thủa đó thì tôi xưng tên luôn . 
Sự kiện đã đến tai Trung tá Tham Mưu Trưởng Sư Đoàn , sau một buổi họp tham mưu , ông bảo tôi vô văn phòng chờ chỉ thị . 
Trung tá Tham Mưu Trưởng sư đoàn cười : mặc dầu còn trẻ , (tôi mới ngoài 20 ) , nhưng đã làm trưởng phòng thì phải mạnh dạn lên ,đi công tác tiền đồn , lính mới nể , chứ chuẩn uý ...bên lẽn như vậy , thì họ , ý nói là lính đấy , chọc chết bỏ à nghe . 
Trung tá Nguyễn Hợp Đoàn sau lên Đại Tá . 
Tôi chỉ biết dạ , chẳng dám bầy tỏ điều gì . Về văn phòng , trong lòng cứ ngổn ngang , thú thiệt , tôi chỉ muốn thôi việc cho rồi . 
Tuy nhiên , học trường thì bao la , nhưng hiểu ít . Còn học đời thì ...ít , nhưng cha ơi , tôi lại mỗi ngày mỗi mở mắt ra . 
Song , tất nhiên là tôi bình tĩnh hơn , tôi thay đổi được một số xưng hô chững chạc nhưng vẫn thân tình . 
Tôi liếc thấy 3 ông lính Nam : thư ký đánh máy , thủ kho , tài xế lái xe Jeep của Phòng Xã hội nhìn nhau cười , chẳng biết diễu cợt hay tội nghiệp tôi nữa . 
Tôi " mặc kệ " quý vị nhân  viên , ai cười mặc  ai , tôi lặng lẽ làm việc qua ngày , trong lòng hơi buồn chán vì bất chợt nghe nhân viên thầm thì , cười lén . 
Rồi hằng ngày sinh hoạt giữa chốn ba quân . Sáu tháng sau , tôi được đổi về Sư Đoàn 2 Bộ binh . Thêm nửa năm nữa , tôi là trưởng phòng xã hội QĐI/QKI .
Khi lên Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn I , cách làm việc khác hẳn các đơn vị tác chiến , tôi đã có chút kinh nghiệm lính tráng ,lại được ở gần nhà , nên  vững tâm hơn hồi ở 2 sư đoàn nêu trên . 
Nghĩa là công việc  có tính tham mưu , hành chánh và chuyên môn. Đồng thời tinh thần kỷ luật hết sức cao , lính văn phòng giữ gìn lời ăn tiếng nói . Không thốt bừa bãi , nói tiếng  Đức hay tiếng Đan Mạch  như những chinh phu thời đại , dựa lưng trên nỗi chết hằng ngày .
Quý vị Tư Lệnh , Tham Mưu Trưởng thì ngày đêm bám sát chiến trường , huynh đệ chi binh gần gụi hơn anh em ruột thịt trong nhà . 
Khoảng đầu mùa hè đỏ lửa  năm 1972 , một vị tướng từ Trung ương ra QĐI/QKI giữ chức Tư lệnh phó đặc trách lãnh thổ : thiếu tướng Hoàng Văn Lạc  . 
Thiếu tướng Hoàng Văn Lạc  ( 1927 -  2014  ) là vị tướng nổi tiếng nho phong , liêm khiết . 
Bấy giờ Trung tướng Ngô Quang Trưởng đã từ QĐIV/QK.IV về đảm nhiệm miền địa đầu giới tuyến này  Nhị vị tướng lãnh trấn thủ miền Trung thủa đó , làm rạng danh Quân lực VNCH , sáng ngời chân lý  : tất cả cho chiến thắng , bảo vệ chính nghĩa Quốc Gia . 
Trung tướng Ngô Quang Trưởng điều động quân cơ , cùng các đơn vị tái chiếm cổ thành Quảng Trị thời gian này . 
Thời gian sôi động chiến trường trước 30/4/1975 , tính ra tôi đã quen dần với lửa binh .
Thấm thoắt cũng trên 10 năm . Một khoảng thời gian  vừa đủ cho một đời người đi từ song cửa ra tới ...chân mây...
Nói cho văn vẻ , nghe tiếng bom rơi đạn nổ không còn hoảng hốt , mà trầm tư chiêm ngẫm chuyện tử sinh , chấp nhận lẽ vô thường trong cõi đời thực hư ,đã trở thành nguyên tắc sống . 
Bên cạnh cõi đời thực hư , vẫn có những sắc mầu diễm tuyệt , mà chỉ một lời nói , một câu thơ cũng khiến tự sự giả chân nổi bật những điểm son quý giá . 
Tôi vẫn nhớ ngày được văn phòng Thiếu Tướng Hoàng Văn Lạc  kêu tôi lên trình diện Thiếu Tướng Tư Lệnh Phó nhận chỉ thị công tác . 
Khi tôi nghiêm chào vị Thiếu Tướng , thì ông chỉ một chiếc ghế trong 2 chiếc ghế trước chiếc bàn lớn , có để cờ tướng  2 sao trắng cạnh bảng tên ông trên bàn đó .  Thiếu Tướng mời tôi ngồi . 
Tôi hơi lo lắng , lúc nào cũng bị cái điều lo lắng lẩn quất trong đầu óc .  
Thiếu tướng Hoàng Văn Lạc cười rất hỉ xả , vui vẻ : 
Cô Cao Mỵ Nhân , tôi đã đọc một số bài viết của cô từ lâu lắm rồi , cô cho tôi biết  : bài thơ đầu tiên , và bài thơ cuối cùng  của cô làm ngày tháng nào , tên gì ? 
Tôi ngạc nhiên hết sức , có lẽ trong đời viết lách thơ văn , và cả trong đời lính của tôi , người hỏi duy nhất câu này , là  Thiếu Tướng Hoàng Văn Lạc , Tư lệnh phó QĐI/QKI năm 1972 ấy . 
Tôi thưa Thiếu Tướng trong suy nghĩ kính phục ông: 
Thưa Thiếu Tướng , bài viết đầu tiên là một chuyện cổ tích , tên Trời Cao , đăng ngày 19/3/1953 ở báo Liên Hiệp Hà Nội . Thưa Thiếu Tướng , em chưa viết bài cuối cùng ...
Tôi thấy vị tướng thoáng chút nghiêm mặt , rồi bỗng ông cười toáng lên :  " tôi quên, tôi quên , cô vẫn đang tiếp tục làm thơ , thì chưa thể nói cuối cùng được , xin lỗi , quên , quên " . 
Riêng với tôi, dù viết lách chưa ra gì, cho tới bây giờ, tôi vẫn còn đang viết, thì bài  "cuối cùng" ...xin vẫn còn ...xa . 

  CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Năm, 30 Tháng Mười Một 20176:00 CH
(HNPD) Phú ông thông báo đó đây là sẽ gả ái nữ cho một bậc thư sinh tài hoa, phong độ, không cần giàu tiền, giàu của...
Thứ Tư, 29 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Đàn ông rửa bát, quét nhà Vợ gọi thì dạ, thưa bà em đây... Nghe nó thảm lắm. Trừ phi giúp vợ, vì vợ bận quá...
Thứ Ba, 28 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Tôi cũng có một nỗi buồn không phá bỏ được, nhưng trong cái nỗi buồn to lớn ấy, tôi vẫn có những niềm vui, mới là...kỳ quái.
Thứ Hai, 27 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Giai phẩm "Lá Cải" là thửa vườn mây, là sân nắng rỡ ràng sắc hoa cải, là nơi tập trung phẩm chất tốt đẹp của những món ăn tinh thần lành mạnh, tươi mát, đầy tính dân tộc, tha thiết yêu thương... tràn đầy sức sống...
Chủ Nhật, 26 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD)... tôi phải thưa trước rằng, những người bình thường có nhân cách sống, đã đầy đủ làm một chính nhân quân tử rồi...
Thứ Bảy, 25 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Thông cảm được nỗi buồn của huynh đệ chi binh từ hàng niên trưởng tới đàn em cấp nhỏ nhất, tân binh quân dịch đi nữa, vẫn mong gặp gỡ nhau trên giai phẩm " Lá Cải " này.
Thứ Sáu, 24 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Nói theo thời đại là tư duy bị phá hủy hay phá sản cũng vậy, tôi khơi lại ngọn lửa thơ tình, để trang trải nỗi lòng bi thiết sau 30-4-1975.
Thứ Năm, 23 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Tất cả những điều tôi muốn đề cập tới ở trên, chỉ để khẳng định anh tôi, đại tá Cao Văn Ủy và quý ông, huynh đệ chi binh QL/VNCH là chiến đấu cho lý tưởng Quốc gia Tự do.
Thứ Tư, 22 Tháng Mười Một 20176:01 SA
(HNPD) Nghe cái tên Benson là quý vị biết ngay bố nó phải tên Ben, vì quả tình bố nó tên Bình 100% VN, là con trai thứ hai của tôi, nhưng đi học rồi đi làm ở Mỹ, đã kêu bình thường là Ben Duong.
Thứ Ba, 21 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Tất nhiên còn số văn nhân thi sĩ khác nữa, nhưng xin phép để dịp viết khác, vì hôm nay tôi chỉ định viết ít dòng về vị đại phu Hoàng phái Tôn thất Niệm, mà cũng hơn một lần, tôi có dịp diện kiến.