Ông thợ tóc: Người chủ tiệm ‘gài bẫy’ bà Nancy Pelosi
SAN FRANCISCO, California (NV) – Ông Jonathan DeNardo, người thợ làm tóc cho bà Nancy Pelosi, trong một thông báo đưa ra hôm Thứ Tư, 2 Tháng Chín, tố cáo người chủ tiệm “gài bẫy” chủ tịch Hạ Viện trong vụ ồn ào chuyện đi làm tóc khi địa phương vẫn còn lệnh cấm.
Luật sư của ông DeNardo đưa ra thông báo có nội dung trên, sau khoảng hai tiếng đồng hồ khi bà Erica Kious, người chủ tiệm tóc, nói chuyện với ký giả Tucker Carlson của đài Fox News về việc bà Nancy Pelosi đến làm tóc, theo tường thuật của nhật báo Los Angeles Times.
Bản thông báo cho biết văn phòng luật sư của ông DeNardo có những hình ảnh và video clip cho thấy người chủ tiệm tóc vi phạm lệnh của tiểu bang và thành phố khi vẫn tiếp tục hoạt động từ hồi Tháng Tư.
“Bà Kious luôn kêu gọi, thậm chí ép các thợ tóc tiếp tục làm ‘lậu’ để bà thu tiền cho thuê mặt bằng,” theo tố cáo trong thông báo của ông DeNardo.
Người chủ tiệm đã cho phép người thợ tóc trên tiếp bà Pelosi tại tiệm, sau đó lấy hình ảnh bà Pelosi thu qua máy thu hình an ninh đưa cho đài Fox News, và câu chuyện này bùng nổ vào sáng Thứ Ba.
“Việc bà Kious phản đối sự có mặt của bà Nancy Pelosi tại eSalon đến từ một quan điểm rất nông cạn là bà Kious tin rằng bà Pelosi ra lệnh đóng cửa hoạt động của tiệm tóc, và sự việc diễn ra cho thấy chính bà Kious đã ‘gài bẫy’ bà Pelosi,” theo bản thông báo.
Thực sự, người có quyền ra lệnh ngưng các hoạt động thương mại tại tiểu bang California và thành phố San Francisco là Thống Đốc Gavin Newsom và bà London Breed, thị trưởng thành phố.
Sau khi câu chuyện đi làm tóc giữa lệnh cấm được đài Fox News tung ra, bà Nancy Pelosi nói với các phóng viên rằng bà bị tiệm tóc trên gài bẫy.
“Tiệm tóc này nợ tôi một lời xin lỗi,” vị chủ tịch Hạ Viện nói như trên trong sự kiện Hành Động Vì Trẻ Em tại San Francisco hôm Thứ Tư. “Rõ ràng tiệm tóc này gài bẫy. Tôi chịu trách nhiệm về việc rơi vào cái bẫy của một tiệm tóc ‘trong xóm’ mà tôi đến nhiều năm qua.”
Bà Pelosi kể lại rằng một người trong tiệm tóc nói họ có quyền phục vụ mỗi lần một người khách trong tiệm, còn chuyện hình ảnh bà không đeo khẩu trang xuất hiện trên đoạn video thu được trên máy thu hình an ninh là vì: “Tôi vừa mới gội đầu xong. Không có ai đeo khẩu trang khi mà đang gội đầu. Và đoạn clip đó là tôi mới vừa bước ra từ bồn gội đầu.”
Phát ngôn viên của bà Pelosi cho biết bà thường làm tóc với một người thợ riêng, và Thứ Hai vừa rồi người thợ này bận nên giới thiệu bạn là ông DeNardo.
Phụ tá của bà Pelosi mời DeNardo đến nhà bà Pelosi, nhưng ông nói rằng có thể tiếp bà trong tiệm vì luật cho phép tiếp mỗi lần một khách trong tiệm.
Hình ảnh vị chủ tịch Hạ Viện đi làm tóc không đeo khẩu trang bị chỉ trích nặng nề là bà Pelosi và bên Dân Chủ mâu thuẫn khi kêu gọi đeo khẩu trang và tự chế để chống dịch lây lan.
Sáng Thứ Tư, Tổng Thống Donald Trump gởi ra tin nhắn với lời lẽ nhạo báng nặng nề: “Bà khùng Nancy Pelosi đang bị tiêu tùng vì cho mở cửa một tiệm tóc, trong khi tất cả còn lại thì đóng cửa, và không đeo khẩu trang, trong khi thường xuyên lên lớp người khác.” (MPL) [qd]
*****************
Trường đại học khuyến cáo nữ sinh không mặc váy xẻ sâu
Trung QuốcTrường Đại học Quảng Tây gây tranh cãi trên mạng xã hội khi cảnh báo tân sinh viên nữ không mặc trang phục hở để "ngăn chặn cám dỗ".
Khuyến nghị trên nằm trong bộ quy tắc an toàn 50 điểm được trường Đại học Quảng Tây ở phía nam Trung Quốc đưa ra với các nữ sinh sắp nhập trường.
"Không mặc áo quần và váy ngắn quá hở hang, xẻ sâu, để lộ eo hay lưng, nhằm ngăn chặn những cám dỗ nảy sinh. Vào những thời điểm nhất định, việc đi giày cao gót sẽ không phù hợp vì hạn chế di chuyển", khuyến nghị cho hay, thêm rằng các nữ sinh mới nhập học không nên ra ngoài một mình.
Bộ quy tắc được công bố tháng trước, nhưng thông tin về nó lan truyền trên mạng xã hội tuần này, khiến một số người dùng mạng chỉ trích trường Đại học Quảng Tây vì "mô tả phụ nữ như những người phải chịu trách nhiệm khi bị tấn công tình dục".
"Tại sao việc tự do ăn mặc của phụ nữ lại bị xem là cám dỗ? Đó chủ yếu là vì tâm hồn của một số đàn ông không trong sáng", một người nêu ý kiến. "Tôi hy vọng quy định trong tương lai sẽ là 'một số đàn ông nên sửa lại suy nghĩ của họ cho đúng đắn'".
"Phụ nữ chưa bị cưỡng hiếp nhưng Đại học Quảng Tây đã sẵn sàng để làm nhục họ", người khác bình luận.
Đề tài này thu hút hơn 210 triệu lượt xem và hàng nghìn bình luận trên Weibo hôm 2/9. Một nhân viên Đại học Quảng Tây đã cố gắng giải thích về bộ quy tắc an toàn này, chỉ ra rằng các sinh viên cần phải "hành xử văn minh" trong khuôn viên trường.
"Khi không đến trường, họ có thể mặc bất kỳ thứ gì họ muốn", nhân viên này nói.
Những khuyến cáo khác trong bộ quy tắc này bao gồm bao gồm nữ sinh nên đi bộ nhanh qua đường hầm và không đi theo người lạ ở bất cứ đâu.
Trung Quốc đã có những bước tiến trong vấn đề bình đẳng giới khi đáp ứng những yêu cầu chính từ phong trào #MeToo tại nước này. Hồi tháng 5, bộ luật dân sự đầu tiên được thông qua đã mở rộng định nghĩa về quấy rối tình dục.
**************
Du khách ‘ớn lạnh’ với biển Vũng Tàu nổi váng, hôi tanh gần 10 cây số
BÀ RỊA-VŨNG TÀU, Việt Nam (NV) – Để khuyến khích khách du lịch đến thành phố Vũng Tàu, nhằm phục hồi kinh tế sau khi bị phong tỏa để phòng chống dịch COVID-19, ngày 31 Tháng Tám, Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Bà Rịa- Vũng Tàu đã ký công văn “Khôi phục hoạt động sản xuất, kinh doanh trong tình hình thực tế dịch COVID-19.”
Theo đó, cho phép các hoạt động từng buộc phải tạm dừng hồi Tháng Tám như quán bar, vũ trường, karaoke; các sự kiện văn hóa- thể thao tập trung đông người; các lễ hội, lễ nghi tôn giáo, hội chợ, hội nghị, hội thảo, hội thao chưa cấp thiết…, được mở cửa, hoạt động trở lại bình thường.
Thế nhưng báo VNExpress dẫn thống kê của Ban Quản Lý Các Khu Du Lịch thành phố Vũng Tàu, cho thấy dịp lễ 2 Tháng Chín, chỉ có khoảng 25,000 lượt khách vui chơi, tắm biển, bằng 1/4 so với năm ngoái.
“Khách sụt giảm vì tình hình COVID-19 phức tạp. Người dân chấp nhận ở nhà để bảo an toàn cho bản thân và cộng đồng. Ngoài ra, kỳ nghỉ lễ này chỉ một ngày, học sinh cũng chuẩn bị vào năm học nên các gia đình không có thời gian đi chơi nữa,” ông Phạm Khắc Tộ, giám đốc Ban Quản Lý Các Khu Du Lịch thành phố Vũng Tàu nói.
Tuy nhiên, ngoài dịch bệnh đều khiến du khách suy giảm mạnh là vào chiều 2 Tháng Chín, vùng nước cách bờ Bãi Sau khoảng 3 mét trở vào bị đục, nổi váng lợn cợn, kéo dài gần 10 cây số. Có đoạn váng nổi dày đặc tạo thành vệt, nước biển ngả sang màu vàng sậm. Khi có sóng lớn, váng bị đánh vào bờ, bốc mùi hôi tanh.
Nhiều người tỏ ra e ngại với các mảng váng dập dềnh, sợ bị bám vào da nên chỉ vui chơi trên bãi cát, hoặc thuê ghế bố ngồi hóng mát. Số đông biết bơi thì ra xa bờ tắm tạm.
Ông Nguyễn Minh Tấn (60 tuổi), ngư dân đánh bắt cá ở biển Bãi Sau gần 30 năm, cho biết tình trạng này xuất hiện đã bốn ngày qua. Váng lợn cợn do tảo, sứa, bị sóng đánh dạt vào. Những chất bẩn này bấm dính đầy lưới khi ông đánh bắt hải san gần bờ.
Theo giải thích của ông Phạm Khắc Tộ, hiện tượng này xảy ra khi các sinh vật dưới biển như rong, tảo… đến chu kỳ trôi vào bờ, gọi là “nước báng,” thường xuất hiện ở biển Vũng Tàu vào khoảng Tháng Ba, Tháng Tư hàng năm. Nó có thể gây ngứa cho những người có làn da “nhạy cảm.”
“Sau khi tắm biển, mọi người nên tắm kỹ bằng nước ngọt sẽ không gặp phải vấn đề gì,” ông Tộ khuyến cáo. (Tr.N)
**************
Vẹt chặn đường du khách để xin đồ ăn
Những con vẹt xê dịch cọc tiêu giao thông trên đường ở New Zealand để du khách phải dừng xe, và chỉ rời đi sau khi được cho ăn.
Các công nhân của thành phố Milford Sound, phía nam New Zealand, thắc mắc không biết ai đã di chuyển cọc tiêu giao thông mỗi ngày ở con đường bên cạnh. Sau khi cài đặt một camera giám sát để điều tra sự việc, những công nhân bất ngờ khi "thủ phạm" là một đàn chim kea, một giống vẹt núi của New Zealand.
Loài chim này được biết đến nhờ có tính xã hội cao, tò mò và thông minh nhất trong bộ vẹt. Với những khoảnh khắc thu lại được, chim kea đã rất kiên nhẫn làm đổ các cọc tiêu giao thông để chặn đường. Chúng muốn khách du lịch trong vùng phải dừng lại xe, hạ cửa kính và ném cho chúng đồ ăn.
Câu chuyện được chú ý nhiều hơn sau khi Newshub hé lộ "chiến lược" của lũ vẹt. Người giám sát thi công chia sẻ: “ Tôi nghĩ rằng đàn chim này đã nghe thấy tiếng xe ô tô để di chuyển cọc tiêu ngay trước khi xe đến chỗ chúng”.
*************
Nụ cười thời cách ly Covid-19 ở Trung Quốc
Matt JenkinsBBC Travel
Khi các nước trên thế giới có nhiều cách khác nhau để sống chung với với Covid-19, nhiều người trong số 1,4 tỷ dân Trung Quốc đang chuyển sang một hình thức hài hước cổ xưa vốn sinh ra từ nỗi buồn để giúp họ tự vươn lên.
Đầu tháng Hai, khi covid mới lạ nhen nhóm, ta không thể bỏ qua tin tức đau lòng phát ra từ Vũ Hán, Trung Quốc. Lúc đó tôi ở Đài Loan, cách đó khoảng 945km, nơi tôi bắt đầu theo dõi sát mạng WeChat, một ứng dụng rất phổ biến ở Trung Quốc để nhắn tin và là không gian truyền thông xã hội.
Trong số các tin đáng lo ngại về những người ngã vật xuống đường và thi thể được đưa ra khỏi các khu chung cư, một điều đáng ngạc nhiên đã sớm xuất hiện trên feed (tin hàng ngày) của tôi: một loạt các video tự chế hài hước được thực hiện bởi người dân Trung Quốc, hầu hết với sự hấp dẫn ở dạng thô sơ. Tất nhiên, đây là cái nhìn đầu tiên về những gì mà cả thế giới bây giờ mới biết: rằng trong khi nhiều người đang chiến đấu sống còn với covid thì đại đa số chúng ta chỉ đơn giản là cố gắng đừng lâm bệnh và tìm thấy sự hài hước giữa lúc bị cách ly.
Không ai đối mặt với nghịch lý đó sớm hơn người Trung Quốc. Tuy nhiên, trong khi người ta đưa tin nhiều về nhiều cách sáng tạo mà người dân ở các nước khác đang đối phó với việc cách ly do chính phủ khuyến cáo, thì các tường thuật ở Trung Quốc chỉ có xu hướng tập trung vào độ tin cậy của các báo cáo của chính phủ về tình hình covid. Thế nhưng người ta lại không chú ý tới thực tế là có nhiều cách truyền cảm hứng, tìm đến sự hài hước giữa nỗi đau để giúp nâng cao tinh thần cho người bà con hàng xóm trong 1,4 tỷ dân Trung Quốc.
Từ Madrid đến Mumbai người dân đã tụ tập hàng đêm trên ban công của họ để tri ân nhân viên y tế, thì người Trung Quốc thường mang lại cảm giác tinh tế và đôi khi tự ti về biểu cảm sáng tạo của họ.
Các video ở Trung Quốc đã cho thấy hành động đơn giản để lấy được một gói hàng do người đưa tới đã trở thành một công việc dũng cảm và bất khả thi đến mức nào. Sau một lần đi mua giấy vệ sinh, nó thừa đến mức không biết để làm gì, họ đã đăng video bản thân mặc váy kỳ dị bằng các cuộn giấy tở ra trong khi miệng hát nhép. Và thay vì những vở nhạc kịch opera tuyệt đẹp, dân Trung Quốc đã quay những video về bản thân họ đang điên cuồng cố thoát ra khỏi căn hộ để tránh phải nghe vợ/chồng hát sai dở.
Như đã diễn ra, những phản ứng dường như ngoài luồng này trước sự bất trắc và bất lực có nguồn gốc từ nghệ thuật kuzhong zuole của Trung Quốc cổ đại - Tìm niềm vui trong đau khổ.
Theo Christopher Rea, giáo sư văn học Trung Quốc hiện đại tại Đại Học British Columbia và là tác giả của Thời Đại Bất Kính: Một Lịch Sử Tiếng Cười Mới ở Trung Quốc, cụm từ "kuzhong zuole", lần đầu tiên đã xuất hiện trong bản dịch sang tiếng Trung của phật tử Mahāratnakūṭa Sutra, nhà Đường, khoảng 1.375 năm trước. Ở thời hiện đại, nó đã trở thành biểu tượng cho cái cười để vượt qua mọi thứ, từ thảm họa tự nhiên cho đến sự kiểm soát mạnh mẽ của nhà nước có thể khiến mọi người cảm thấy bất lực.
"Ít người cho rằng những trải nghiệm hiện đại của Trung Quốc chủ yếu là vui vẻ. Nhưng những cái đùa dí dỏm của họ đã được chú ý và ảnh hưởng đến tình cảm công chúng," Rea viết.
Rea đặt cho mình nhiệm vụ cố gắng sửa chữa nhận thức rộng rãi ở những người bên ngoài cho rằng Trung Quốc là nơi thiếu hài hước. Ngày nay, ông nói, kuzhong zuole là tiêu chuẩn văn hóa ở Trung Quốc và bao gồm một loạt các yếu tố hài hước, từ thói quen gây cười cho đến sự châm biếm khôi hài và sự trào phúng phá phách thường được giới chỉ trích Đảng Cộng sản cầm quyền sử dụng.
"Tôi nghĩ rằng kuzhong zuole là một phép ẩn dụ điển hình," Rea nói. "Đây là một cách nghĩ về sự hài hước mang tính Trung Quốc mà nó đã nổi trội ít nhất là trong Thế kỷ 20, và thậm chí sang thế kỷ 21, trong sự kiểm duyệt và tất cả những hành vi xâm phạm quyền tự do dân sự mà người dân Trung Quốc phải sống cùng, gồm cả tự do ngôn luận." Ý tưởng sẽ không thể có nếu không có các nhà chỉ trích, trong đó có các nhà hài hước xuất chúng. Từ năm 1933, một trong những nhà văn vĩ đại nhất thế kỷ 20 của Trung Quốc, Lu Xun, đã hỏi, "Liệu con người ta có thể nói đến sự hài hước ngay ở những nơi đang mưa bom và ở những cánh đồng ngập nước lũ không?"
Ở Trung Quốc thì rõ ràng là có. Từ động đất đến lũ lụt đến nạn đói đến đại dịch, Trung Quốc chưa bao giờ là xa lạ với các thảm họa quy mô lớn. Ngày nay, với khoảng một phần năm dân số thế giới, các cuộc đấu tranh ở nước này thường có thể khiến một số vô cùng lớn người bị hoàn toàn bất lực. Và khi phải đối mặt với sự bất trắc, bản năng đầu tiên của nhiều người Trung Quốc thường là tìm tới kuzhong zuole.
Chẳng hạn như năm 2011, sau khi Bắc Kinh bị mưa bão dữ dội, người ta đã sử dụng cơ hội này để nhắm vào một dự án cơ sở hạ tầng khổng lồ bị chỉ trích rộng rãi là vô dụng: Dự Án Chuyển Nước Nam-Bắc. Khi đường phố Bắc Kinh tràn ngập nước, mọi người trao đổi tin nhắn bông đùa rằng, bất chấp nhiều sai lầm trong quá khứ, Dự án chuyển nước này bây giờ hình như đang hoạt động rất tốt. Các sự cố khác, từ các vụ tai nạn đâm tàu đường sắt cao tốc đến các vụ án tham nhũng được truyền thông nói nhiều, đều tạo ra lối đùa táo tợn trong dân chúng.
Năm nay, khi virus corona khiến khoảng 60 triệu người Trung Quốc bị phong tỏa tháng 2 và tháng 3, người Trung Quốc ồ ạt vào trang WeChat và một loạt các ứng dụng video như Douyin để tạo ra và chia sẻ các video ngắn theo tinh thần của kuzhong zuole.
Nhiều video dường như là sự mỉa mai về các vấn đề hiện tại. Vào thời điểm cảnh sát buộc người dân buộc phải đeo khẩu trang, một diễn biến nực cười cho thấy một cảnh sát và một công nhân vệ sinh với một bình xịt chứa đầy chất khử khuẩn đang chửi mắng một người đàn ông không đeo khẩu trang. Người đàn ông khăng khăng không chịu, cho đến khi người công nhân hắt hơi, lúc đó, người đàn ông mới vội rút khẩu trang ra khỏi túi và cài lên mặt.
Những người khác hình như muốn nói gì ngoài việc biến thực tế dị thường này của cuộc sống thành trò đùa. Trong một clip trên trang Douyin, một tác giả so sánh những người đi rà soát dân ở khu vực học thức phải cách ly với các nhà triết học, với những câu hỏi đơn giản - nhưng sâu sắc: "Ông là ai? Ông ở đâu đến đây? Ông sẽ đi đâu?"
Các ý truyền đạt khác thì khó hiểu hơn, như ở cái có hashtag #qupa, có nghĩa gần như là "Giòi bò". Đại đa số những người làm việc đó là những phụ nữ trẻ, thường mặc bộ đồ ở nhà như quần áo ngủ, áo choàng tắm, dép trong nhà. Để "giòi bò", hãy nằm áp má sát sàn, chổng mông lên, và từ từ di chuyển về phía trước, từng tý một, kiểu con sâu…. Đó là một cảnh tượng kỳ lạ; kỳ lạ hơn nữa là cảnh cả gia đình quấn mình trong chăn, kiểu con giòi và tự quay phim khi tha thẩn quanh căn hộ.
Nhưng như vậy có nghĩa gì? Tôi nghĩ không một ai - ngay cả những người bạn của tôi ở Trung Quốc chuyển tiếp cho tôi các video đó hiểu đó điều gì lúc đầu. Mặc dù vậy Rea có một vài ý nghĩ.
"Tôi nghĩ đó là một cách đối phó và nói rằng chúng tôi đã bị ép buộc vào sự tồn tại thực sự chán trường, và đang cố làm thật tốt việc này," ông nói. "Tất cả chúng tôi đều phát điên, vì vậy hãy chấp hành và bò loanh quanh." Và như Rea nói, "Nếu chúng ta sống như sâu bọ thì cứ hành động như sâu bọ."
Như tác giả Trung Quốc Yu Hua đã nói với Los Angeles Review of Books nhiều năm về trước, "thực tế ở Trung Quốc còn lố bịch hơn là sự hư cấu."
Theo Rea, những thực tế vốn đã dị thường của cuộc sống hàng ngày đối với nhiều người dân thường Trung Quốc chỉ trở nên rõ rệt hơn với đại dịch. Anh ta dẫn câu thường dùng ở tiếng Trung Quốc: "jianguai buguai", có nghĩa đại để là, "chúng tôi đã quá quen với sự kỳ quái là một phần trong cuộc sống hàng ngày của chúng tôi nên sự kỳ quái không còn là kỳ quái nữa". (Chuyện thường ngày ở huyện). Như Rea đã giải thích, các ý truyền đạt trên mạng xã hội như "giòi bò" là một cách "để vui chơi với điều đó: mọi cái đều được, mọi cái đều có thể xảy ra".
Bạn sẽ luôn thấy điều hấp dẫn khi tìm kiếm các ẩn ý trong bất cứ điều gì xuất hiện trên phương tiện truyền thông xã hội Trung Quốc. Tuy nhiên, đôi khi, bạn không phải phân tích thật thật kỹ lưỡng.
Đầu tháng Ba, một người quen ở Bắc Kinh đã chuyển cho tôi đoạn video dài 30 giây, không hiểu sao nó làm cho ta khó quên đến lạ kỳ. Trong video, một phụ nữ trẻ mặc quần pyjama in hoa màu hồng, đi dép phòng tắm và khẩu trang y tế xuất hiện từ một tòa tháp căn hộ cao tầng với một túi rác ở một tay và một thanh kiếm ở tay kia. Sau khi thả chiếc túi vào thùng, cô tung thanh kiếm lên cao trong khi thực hiện cú song phi, bắt lấy kiếm, thực hiện một cú chém vòng tròn sau đó múa võ một cách điêu luyện. Và cũng chớp nhoáng như khi bắt đầu, cô thờ ơ đi vào nhà và biến mất.
Được phụ kèm bài hát tiêu đề là "Vô Danh", video này ngay lập tức thu hút trí tưởng tượng của mọi người. Cô ấy là ai? Trước đây cô ở đâu? Các bình luận ngưỡng mộ tràn ngập, các trích dẫn những bài thơ thời Đường và so sánh cô với một nữ anh hùng được nhiều người yêu thích trong tiểu thuyết kiếm sỹ của nhà văn quá cố Jin Yong.
Đoạn clip đáng chú ý là không có bối cảnh, nhưng nó đã gợi ra cùng một lúc một số chủ đề: thể loại được ưa thích về kiếm sỹ Trung Quốc; sự trần tục của cuộc sống cách ly hàng ngày; và cảm giác cô lập, nhỏ bé và ẩn danh dường như được mọi người chờ đợi trước cơn bão. Tuy nhiên, những cảm xúc được chia sẻ này dường như lôi kéo mọi người lại gần nhau theo những cách mới, và những video như thế này đang đóng một vai trò quan trọng trong sự thay đổi đó.
Hơn một tháng sau lần đầu tiên tôi xem video kiếm sĩ, tôi không thể không xem lại nó. Và mỗi lần tôi xem, tôi vẫn cảm thấy như thể nhìn thấy hình ảnh thoáng qua về một cái gì đó đầy cảm hứng và vui vẻ. Cảm giác như một lời nhắc nhở rằng, ngay cả khi tất cả chúng ta đều cảm thấy bất lực, mỗi chúng ta đều có tiềm năng trở thành người hùng.
************
Điều gì xảy ra với du thuyền khi bị 'thất sủng'?
Hàng trăm du thuyền đi lại qua các vùng biển thế giới mỗi ngày, nhưng giờ đây chúng đồng loạt "giải nghệ" vì không có khách do Covid-19.
Tháng 7, Carnival Corporation - "ông lớn" của ngành du lịch tàu biển đã công bố kế hoạch loại bỏ ít nhất 6 tàu du lịch. Một trong số đó là Costa Victoria, du thuyền 23 năm tuổi, đã bị tháo dỡ. Khi ngành công nghiệp du lịch biển khởi động trở lại, nhiều người tin rằng nó sẽ bắt đầu ở quy mô nhỏ hơn.
Một câu hỏi được nhiều người đặt ra là: Điều gì sẽ xảy ra khi một công ty quyết định cho các con tàu "về hưu"?
Khi một con tàu không còn được sử dụng, nó có thể sẽ bị bán cho công ty tàu biển nhỏ hơn. Con tàu sẽ được đổi tên thương hiệu, tân trang lại và tiếp tục làm việc trong nhiều năm nữa. Không ít tàu trong số đó được tái sử dụng và trở thành những du thuyền hút khách bậc nhất. Một trong số đó là QE2 nổi tiếng. Tàu vận hành từ năm 1969 đến 2008, sau đó trở thành khách sạn nổi ở Dubai vào năm 2018. "Nhưng điều này rất hiếm khi xảy ra", Chris Frame, một chuyên gia về hàng hải cho biết.
Nhưng đó là chuyện của những năm trước 2020. Sau đại dịch, lượng khách đi tàu du lịch sụt giảm nghiêm trọng. Do vậy, số lượng mua tàu cũ để tân trang thành du thuyền cũng ít dần đi. Con tàu được bán sắt vụn.
Các du thuyền trong những năm gần đây thường được cải tạo để trở thành những thành phố nổi khổng lồ trên biển, với đầy đủ các tính năng phục vụ du khách như sòng bạc, bể bơi, quán bar trên tầng thượng, spa...Và trong bối cảnh đại dịch, không ít trong số đó cuối cùng đã kết thúc ở các bãi như Gadani, gần cảng Karachi, Pakistan hay Alang, Ấn Độ.
Các thủy thủ đợi thủy triều lên rồi cố tình điều khiển tàu vào khu vực để chúng bị mắc kẹt trên bãi biển. Khi thủy triều rút, tàu mắc kẹt trong cát và việc tháo dỡ được bắt đầu. Những tài sản có giá trị trên tàu sẽ được mang đi bán tại địa phương. Một số món đồ sẽ được bán cho những người yêu thích tàu biển như Peter Knego. Trong nhiều năm, anh đã mua không ít các món đồ được tháo dỡ trên các con tàu, đóng container để vận chuyển về nhà của mình ở Mỹ, nơi được anh miêu tả giống như một bảo tàng tàu biển.
Tuy nhiên, có những lần Peter đến nơi không phải để "săn đồ", mà chỉ để nhìn quá trình các thủy thủ phá dỡ những con tàu. "Nhìn những vật thể lớn như thế trên bãi biển bị phá hủy trong một khung cảnh tự nhiên khiến tôi có cảm giác vừa bị thu hút, vừa đau lòng", anh nói.
Tuy nhiên, không phải con tàu nào sau khi ngừng hoạt động cũng bị phá bỏ. Một số được dùng để vận chuyển thuyền viên, khách du lịch về nhà. Khi tàu du lịch ngừng hoạt động, nó có thể nằm trong hai trạng thái. Trạng thái thứ nhất là vẫn được giữ lại tại bến đỗ, và được bảo trì để sẵn sàng đón khách trở lại. Trạng thái thứ hai là nó cứ tiếp tục nằm như thế trong thời gian dài, và chỉ có một thủy thủ trông coi. Trong tình hình ngành du lịch tàu biển ảm đạm như hiện tại, những con tàu nằm trong trạng thái thứ hai sẽ sớm phải đối mặt với việc bị đem đi phá hủy.
Ngoài những con tàu cũ, nhiều du thuyền mới đóng có giá lên đến tỷ USD cũng đang nằm đắp chiếu do tình hình dịch bệnh. Một trong số đó là Scarlet Lady, con tàu du lịch mới đóng với mục đích đưa vào phục vụ du khách của hãng Virgin Voyages. Nhiều nhà phân tích tin rằng trong giai đoạn đại dịch này, tương lai của ngành công nghiệp tàu biển không thể nói trước điều gì. Và nếu có hoạt động trở lại, các công ty chuyên cung cấp du thuyền sẽ phải đối diện với phong cách đi du lịch mới. Họ buộc phải thích nghi và thay đổi thói quen du lịch trước đây.
Anh Minh (Theo CNN)
*********
Khoảnh khắc bình yên của gia đình Chương Tử Di
Minh tinh Chương Tử Di và Uông Phong nhiều lần khoe ảnh hạnh phúc bên con chung, con riêng, bỏ ngoài tai những đàm tiếu, mỉa mai.
Tử Di - Uông Phong bí mật đăng ký kết hôn năm 2015, có hai con chung. Rocker sinh năm 1971 có ảnh hưởng quan trọng trong làng nhạc Trung Quốc. Tử Di gia nhập làng giải trí từ năm 17 tuổi, là hoa đán hàng đầu nước này, từng xuất hiện trong nhiều bom tấn Hollywood. Cô nổi danh với "Ngọa hổ tàng long", "Thập diện mai phục", "Hồi ức của một geisha", "Mai Lan Phương", "Anh hùng", "Nhất đại tông sư"... Ảnh: Sina ******************
Twice là một trong những nhóm nhạc nổi tiếng Hàn Quốc rất được lòng người hâm mộ. Trong nhóm toàn những em “xinh tươi” cá tính sexy nên càng thu hút được sự chú ý của cánh mày râu.
Và Chaeyoung Twice – Thành viên đóng góp một phần không nhỏ trong sự nổi tiếng của nhóm nhạc sở hữu thân hình gợi cảm quyến rũ, gương mặt xinh xắn đáng yêu, nụ cười má lúm đồng tiền làm tan chảy bao trái tim yếu mềm của fan.
Mời anh em 188Bet cùng ngắm những những bức ảnh gái xinh Chaeyoung Twice
*****************
Kiếm tiền từ các du thuyền 'ma' khổng lồ
AnhNgoài khơi, nhiều siêu du thuyền đang "đắp chiếu" vì vắng khách, nhưng có người lại kiếm được rất nhiều tiền từ những con tàu đó.
Nhìn ra eo biển từ bờ phía tây nam xứ sở xương mù bây giờ, bạn có thể thấy du thuyền khổng lồ đậu kín đường chân trời. Điều khác biệt của những con tàu du lịch này so với trước đại dịch, là hành khách đã biến mất và chúng không đi đâu.
Doanh nhân người địa phương Paul Derham đã biến cảnh tượng buồn bã này thành lối thoát để sống sót qua đại dịch. Derham làm việc trong ngành du lịch tàu biển 27 năm với khởi đầu là nhân viên học nghề, rồi đi khắp thế giới với tư cách thuyền phó của P&O Cruises. Hiện tại, anh điều hành hai chuyến phà địa phương ở Mudeford bên bờ biển ở vùng Dorset.
Derham nhận thấy vài tàu du lịch nổi tiếng nhất thế giới đang đậu cạnh phà của mình. Chúng gồm Anthem of the Seas, Jewel of the Seas và Allure of the Seas của Royal Caribbean - những con tàu được mệnh danh là "thành phố nổi khổng lồ", sức chứa hàng nghìn khách. Xa hơn một chút về phía tây, bạn có thể tìm thấy những cái tên như Carnival Valor và Cunard, Queen Mary 2.
Anh nảy ra ý tưởng mở tour tham quan các con tàu danh tiếng này. Tất nhiên, khách đi tour sẽ được chở bằng phà của Derham, và họ sẽ nhìn ngắm các con tàu trong khoảng cách gần nhất có thể.
Tuy nhiên, những con tàu này không phải lúc nào cũng neo đậu cố định một nơi. Nhưng Derham sử dụng các mối quen biết của mình để theo dõi một vài con tàu. Anh vẫn giữ liên lạc với thuyền trưởng của một số tàu khi làm việc chung trước đây. Vì vậy, họ thông báo cho Derham biết bao giờ tàu rời đi và trở lại bến đậu.
Bắt tay vào hành động, Derham cho chạy tour Tàu ma (Ghost Cruise Tours) với hành trình 2,5 tiếng, phạm vi tới gần các con tàu là cách 50 m. Anh hiểu rõ các chi tiết kỹ thuật, từ việc mỗi con tàu sử dụng bao nhiêu động cơ hay loại động cơ mà con tàu có. Với kiến thức rộng lớn về ngành du lịch tàu biển đó, anh hoàn toàn phù hợp với vị trí thuyết minh viên của tour.
Câu chuyện anh thường kể cho khách là kỷ niệm lần đầu ra khơi của mình. Đó là năm 2001, khi anh làm việc trên tàu Aurora. Con tàu đã tham gia giải cứu các thủy thủ của một tàu khác, khi tàu của họ bị lật bởi biển động. Tuy vậy, điểm thu hút khách thực sự là quang cảnh xung quanh những con tàu nổi tiếng. "Chúng trông thật ngoạn mục. Ngay cả khi chúng đang cập cảng, bạn cũng không thể đến gần một con tàu với tầm nhìn tốt như thế này", Derham nói.
Khách hàng của anh là người dân địa phương, du khách đến từ khắp nước và những người yêu du lịch biển. Khách hàng, những người đang mắc kẹt và không thể đi đâu vì dịch, cũng thổ lộ với Derham rằng họ rất hào hứng với ý tưởng của anh.
Anh từng dẫn khách là những người đã đi du lịch trên những con tàu nổi tiếng đó. Khi tới gần con tàu mình từng đi, có người đã quay lại khoe với Derham rằng họ vẫn còn có thể bắt được wifi của tàu.
Kate Dingley, cựu giảng viên đại học Portsmouth, là khách trên phà chia sẻ về việc không được đi đâu từ Giáng sinh 2019. Khi Derham mở tour Tàu ma, cô thấy đây là cơ hội tuyệt vời để đi và xem cận cảnh các con tàu. Theo nhận xét của Kate, những du khách khác trên phà đều rất thân thiện. Mọi người thường ăn bánh mì, nước ngọt và ngồi ngắm các con tàu, phong cảnh trên biển. Kate cũng chụp ảnh, quay video chuyến tham quan này. Nhân viên tàu thường vẫy tay khi khách trên phà tới gần. "Họ có vẻ rất vui khi gặp chúng tôi", Kate nói.
Thành công đến với Derham chỉ sau một đêm. Mỗi ngày, anh nhận 80 -100 cuộc gọi đặt chỗ và sẽ phục vụ theo hình thức ai đến trước sẽ được phục vụ trước. "Tôi hoàn toàn bị choáng ngợp vì sự chú ý từ mọi người, và một chút tự hào rằng chúng tôi đã thành công", anh nói trên CNN.
Hai chiếc phà của Derham thường chở 80 khách mỗi chuyến. Nhưng để đảm bảo giãn cách xã hội, anh chỉ xếp 30 người. Tuy nhiên, anh cũng gặp khó khăn vì thời tiết khó đoán của Anh. Do vậy, Derham phải thường xuyên theo dõi sát dự báo và lên kế hoạch cho lịch trình của mình. Anh cũng cập nhật thường xuyên tình hình trên facebook. Dự định của anh là tổ chức các tour du lịch bằng thuyền vào mùa thu, với điều kiện thời tiết thuận lợi và các con tàu vẫn đậu ở đây.
*************
Cô bé 11 tuổi cải tạo ôtô cũ thành nhà riêng
MỹTrong 2 tháng nghỉ hè, cô bé Lauren ở New York, đã mua một chiếc xe cắm trại và cải tạo thành ngôi nhà theo phong cách Beachy Boho, phòng bếp và phòng tắm riêng.
Trong thời gian ở nhà do đại dịch, Lauren thực sự muốn có một không gian riêng, song cũng biết nó quá đắt. Một hôm cô bé phát hiện trong cuốn tạp chí yêu thích có một chiếc xe buýt nhỏ giá 650 đôla. Bố em đã nói: "Con có thể mua xe cắm trại của riêng mình với giá đó".
Lauren ấp ủ ý tưởng từ câu nói của bố. Cô bé có một số tiền tiết kiệm và bắt đầu tìm kiếm chiếc xe của mình. "Một ngày nọ, xuất hiện một bảng rao bán xe cũ của người hàng xóm dưới phố. Con bé đã hét lên suốt đường về nhà," chị Aimee Nelson, mẹ bé kể.
Sau đó cô bé bắt đầu thương lượng. Ban đầu người chủ cũ đòi giá 500 đôla nhưng cô bé bảo, toàn bộ số tiền trong tài khoản của mình chỉ có 400 đôla. "Thế là bác ấy bán", cô bé kể.
Advertising
Nhưng việc cải tạo thì không hề dễ dàng. Cô bé phải dọn dẹp nhiều, thậm chí thấy nhiều ổ chuột trong xe. Sau khi dọn sạch, em bắt đầu thiết kế "ngôi nhà" của mình theo phong cách Beachy Boho.
"Cháu phải đính chính với mẹ beachy không có nghĩa thiết kế bãi biển trong nhà. Thay vào đó, thẩm mỹ thiết kế tập trung vào màu sắc tươi sáng và động thực vật liên quan tới biển", Lauren nói. Ngôi nhà được đặt tên là Camper Hygge.
Số tiền thiết kế được mẹ Lauren chuyển từ kế hoạch trại hè bị hủy sang, tương đương 500 đôla. "Con có 3 chiếc phong bì để tiền, là tiết kiệm, chi tiêu và biếu tặng. Tôi thấy con có cách chi tiêu hợp lý. Con bé rất tiết kiệm", người mẹ nói.
Nhà mới rất thoải mái và an toàn. Có phòng bếp và phòng tắm riêng. Tuy nhiên chưa có điện nước nên không nấu ăn được. Lauren hy vọng sẽ tiết kiệm đủ tiền để mua các tấm pin mặt trời vào năm tới.
Cô bé 11 tuổi đang nghĩ ra nhiều cách sử dụng ngôi nhà của mình. Hiện bé chơi ở đây 5 ngày mỗi tuần để thoải mái đọc sách, vẽ tranh. Em cũng đã cho một gia đình thuê ở chơi với giá 50 đôla. Lauren còn đang lên kế hoạch tổ chức một bữa tiệc, mà mỗi bạn tới tham dự sẽ đóng 25 đôla. Em cũng hy vọng sẽ sử dụng chiếc xe cắm trại này như một phòng ký túc xá khi vào đại học.
"Bây giờ cháu cảm thấy mình trưởng thành hơn. Nếu các bạn đang muốn có một số kế hoạch lớn trong tương lai, bạn nên ra ngoài và thực hiện nó. Hãy biến nó thành hiện thực", Lauren, cô bé mơ ước sau này sẽ làm thiết kế nội thất hoặc khoa học pháp y, có thể là cả hai, cô nói.
Xem thêm nhà của bé Lauren
Bảo Nhiên (Theo Dailymail)
******************
Tuyển chọn những hình ảnh sex đẹp nhất của idol JAV Maria Aizawa
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.