Hai tử tù treo cổ ở phòng biệt giam
Bắc KạnLăng Văn Vân và Lương Văn Bằng treo cổ tự tử bằng dây bện từ sợi chăn và chiếu ở trại tạm giam Công an tỉnh, 4 ngày sau khi bị tuyên án tử hình.
Bằng bị giam ở buồng G3 còn Vân ở buồng G2, trong khu nhà G của Trại tạm giam Công an tỉnh. Đây là khu giam giữ người bị kết án tử hình, phạm nhân đặc biệt nguy hiểm.
Ngày 3/8, Giám đốc Công an tỉnh Bắc Kạn Hà Văn Tuyên cho biết, từ 6h đến 8h ngày 1/8, các quản giáo của trại kiểm tra thấy cả bốn bị cáo trong khu G không có biểu hiện bất thường. Khoảng 8h30, Vân xin thuốc đau tai và một bị cáo khác xin thuốc viêm họng.
Khoảng 9h5 cùng ngày, quản giáo lấy thuốc, sách báo về cho bốn bị cáo ở khu vực này đã phát hiện Vân và Bằng bất tỉnh.
Công an xác định hai tử tù này chết do "treo cổ tự tử". Cả hai dùng sợi dây bện bằng sợi vải chăn và chiếu, luồn từ ô thoáng cửa buồng giam, hai chân vẫn bị cùm.
Theo hồ sơ, Vân và Bằng (cùng 32 tuổi và quê tỉnh Cao Bằng) cùng một đồng phạm khác bị Công an huyện Bạch Thông giữ ngày 3/9/2019 khi đang vận chuyển 22 bánh heroin và 34,77 gam ma tuý loại Methamphetamine từ Bắc Kạn lên Cao Bằng.
Tại phiên sơ thẩm mở ngày 29/7, cả ba bị TAND tỉnh Bắc Kạn tuyên án tử hình về tội Vận chuyển trái phép chất ma túy.
Hai bị cáo tự tử khi đang trong thời gian chờ kháng cáo cấp phúc thẩm theo quy định. Thi thể đã được bàn giao cho gia đình để mai táng.
*************
COVID-19 mới tăng liên tục, nhiều tỉnh phong tỏa thành phố
ĐÀ NẴNG, Việt Nam (NV) – Chiều 3 Tháng Tám (giờ địa phương), Ban Chỉ Đạo Quốc Gia Phòng Chống Dịch COVID-19 thông báo ghi nhận thêm 21 ca nhiễm mới gồm 15 ca ở Đà Nẵng, sáu ca ở Quảng Nam, nâng số ca mắc mới ở Việt Nam lên 642 ca, trong đó sáu người đã tử vong.
Theo báo Zing, các bệnh nhân từ 622-627 cư trú tại Quảng Nam, có độ tuổi từ 38 đến 83, tất cả đều liên quan đến bệnh viện Đà Nẵng. Cụ thể, ba người từng đến thăm bệnh nhân tại Khoa Thận – Nội Tiết. Hai người tiếp xúc với bệnh nhân 524. Người còn lại là bệnh nhân Khoa Thận – Nội Tiết.
Còn 15 bệnh nhân ở Đà Nẵng từ 628-642, có độ tuổi từ 20 đến 78. Trong đó, 12 ca là F1 của năm bệnh nhân đã công bố trước đó; hai trường hợp là người chăm sóc bệnh nhân tại bệnh viện Đà Nẵng. Người còn lại ở quận Hải Châu, từng khám ngoại trú tại bệnh viện Gia Định, Đà Nẵng.
Như vậy, chỉ trong vòng 10 ngày (25 Tháng Bảy đến 3 Tháng Tám), Việt Nam đã phát giác 229 trường hợp mắc COVID-19 với 195 trường hợp bị lây nhiễm trong cộng đồng đều có mối liên quan đến tâm dịch Đà Nẵng. Hiện đã có chín tỉnh, thành đang có dịch gồm Đà Nẵng, Quảng Ngãi, Quảng Nam, Hà Nội, Sài Gòn, Đắk Lắk, Thái Bình, Đồng Nai, Hà Nam.
Sợ dịch bệnh lan rộng, Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Đắk Lắk đã ra lệnh từ 0 giờ ngày 3 Tháng Tám, “cách ly xã hội” thành phố Buôn Ma Thuột trong 14 ngày sau khi ghi nhận có ba ca nhiễm COVID-19.
Theo đó 13 phường, tám xã với hơn 500,000 dân, phải “gia đình cách ly với gia đình, tổ dân phố cách ly với tổ dân phố, phường xã cách ly với phường xã. Người dân ở trong nhà, chỉ ra ngoài khi thật cần thiết như mua lương thực, thực phẩm, thuốc men, cấp cứu. Người dân khi ra khỏi nhà phải đeo khẩu trang, giữ khoảng cách tối thiểu 2 mét khi giao tiếp.”
Các cơ sở kinh doanh dịch vụ ở Buôn Ma Thuột “tạm ngưng đến hết ngày 16 Tháng Tám, chỉ duy trì hoạt động siêu thị, chợ, cửa hàng dịch vụ thiết yếu về nhu yếu phẩm, lương thực, thuốc men, cấp cứu y tế, xăng dầu…Những nhà máy, cơ sở sản xuất, kinh doanh dịch vụ, hàng hóa thiết yếu không bị dừng hoạt động nhưng “phải bảo đảm khoảng cách an toàn, khử trùng, diệt khuẩn…”
Các cơ sở tôn giáo, tín ngưỡng, thờ tự, hoạt động văn hóa, thể thao, giải trí công cộng và các cơ sở cung cấp dịch vụ… phải dừng hoạt động.”
Tương tự, lãnh đạo tỉnh Quảng Nam cũng đã quyết định phong tỏa thêm năm khu dân cư ở thị xã Điện Bàn và huyện Thăng Bình 14 ngày, kể từ 0 giờ ngày 3 Tháng Tám, do số ca dương tính với SARS-CoV-2 đang gia tăng. Trước đó, các nơi như thành phố Hội An, thị xã Điện Bàn và bốn huyện Đại Lộc, Duy Xuyên, Quế Sơn, Thăng Bình đã bị “cách ly xã hội.”
Trong khi đó, Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Đồng Nai cũng đã ra lệnh bắt đầu từ 0 giờ ngày 4 Tháng Tám, thành phố Biên Hòa “chỉ đạo không tập trung quá 20 người và tạm ngưng hoạt động các cơ sở làm đẹp, spa, massage, hớt tóc, tập gym, trò chơi điện tử cũng như các hoạt động giải trí, thể thao ở các khu du lịch, công viên, sân vận động. Đồng thời yêu cầu người dân ở tại nhà, chỉ ra khỏi nhà khi thật sự cần thiết như mua lương thực, thực phẩm hay làm việc, sản xuất và các trường hợp khẩn cấp…”
****************
Án mạng cô hầu gái
Là một cô gái da đen trẻ rất xinh đẹp, nước da đen giòn ưa mắt, khuôn mặt thanh tú, ôi mắt to và cái miệng rất duyên, cô từ miền Nam Sudan lên miền Bắc - nơi có nhiều người da trắng sinh sống để kiếm việc làm. Miền Nam nơi cô sinh ra và lớn lên có nhiều dầu mỏ nhưng cuộc sống của người dân rất nghèo.
Cô được gia đình nhận vào làm người hầu giúp việc cho ông chủ là bác sỹ nha khoa, bà chủ là giáo viên trường trung học. Tiền công mỗi tháng là 3 pound. Nhiệm vụ của cô là chuẩn bị bữa sáng cho gia đình và chăm sóc đứa con trai nhỏ mới được vài tháng tuổi của họ. Cô phải dậy từ lúc 5 giờ sáng nấu nướng, pha coffee, và dọn dẹp giường tủ để ông bà chủ đi làm đúng giờ vào 7h30'.
Hai tháng đầu tiên là thời gian thử thách cô chưa làm bà chủ ưng ý lắm do chưa quen với các thiết bị hiện đại. Có vài việc bà chủ nhắc nhở, hướng dẫn để cô làm cho đúng cách. Tháng thứ 2 bà chủ giao cho cô tiền để đi siêu thị mua bột mỳ, thịt, đường cho bữa ăn. Cô chỉ mua hết non nửa số tiền bà chủ đưa, số tiền còn lại cô mua thêm đồ ăn mà vẫn thừa 1 pound.
Khi về bà chủ hết sức ngạc nhiên. Cô mua đầy đủ số lượng như bà dặn mà chưa hết nửa số tiền, bà nhẹ nhàng hỏi: "Vẫn còn thừa 1 pound cơ à? Tôi nghĩ chắc thị trường hôm nay giảm giá, chứ nếu không số tiền đó không thể mua được nhiều thứ như vậy". Để thưởng cho sự thật thà của cô, bà chủ cho cô tiền thừa. Cô nâng niu đồng 1 pound bằng kim loại rồi cất cẩn thận vào chiếc ví đã cũ bà chủ thải ra cho cô.
Minh họa: Hà Trí Hiếu |
Một dịp khác bà chủ để quên tiền trên bàn trang điểm trong phòng riêng của bà. Khi dọn phòng cô hầu thấy liền nhặt lấy, cô lật tấm nệm giường lên để vào đó. Bà chủ cũng quên chuyện đó và cô cũng quên không báo cho chủ biết.
Rồi đột nhiên vào ngày 11-3-1972 bà bỗng nhớ lại và hỏi cô về 4 pounds để quên trên bàn phấn. Bà hỏi cô: "Cô là người trông coi nhà đúng không?". "Vâng thưa bà!". "Vậy cô có nhìn thấy 4 pounds tôi để quên trên bàn phấn không?". "Ồi! Tôi thật có lỗi. Nếu bà không nhắc tôi đã quên khuấy chuyện đó", cô nói rồi lật tấm nệm lên lấy tiền trao cho bà chủ vừa rối rít cầu xin: "Ôi, Mama! Tôi thực là đuểnh đoảng và ngu ngốc, đã phạm sai lầm mong bà tha cho".
Tuy là người da trắng nhưng làm nghề giáo nên bà chủ rất thông cảm và thương người. Bà còn là người rất hào phóng và nhân hậu Bà bảo: "Cô giữ lấy số tiền đó" và nói: "Trước cô tôi đã thuê hơn chục cô gái nhưng không ai thật thà trung thực như cô. Họ thường ăn cắp tiền, đồ trang sức của tôi và đồ dùng lặt vặt của gia đình. Từ nay trở đi tôi giao cho cô trông coi và quản lý toàn bộ mọi thứ trong gia đình tôi".
Bà cũng gợi ý rằng cô chỉ có một mình không có ai quen biết ở thành phố này nên chẳng cần mua sắm gì. Mọi thứ đã có gia đình bà chu cấp từ ăn uống đến váy áo, do vậy nếu cô đồng ý tiền công hàng tháng bà sẽ giữ cho cô, khi nào cô cần đến bà sẽ đưa cho, và cô đã đồng ý. Bà chủ đối xử với cô như con cháu trong nhà. Trong 6 năm phục vụ cô chưa hề nhận trực tiếp một đồng tiền công nào.
Vào tháng 8 năm 1978 ở nhà thờ ngoại ô Yusif có lễ hội Ramadan của của người hồi giáo. Bà chủ rất tâm lý đã mua sắm cho cô váy áo mới rất đẹp. Cô súng sính đi dự lễ hội. Vô tình cô gặp người em gái họ về thăm nhà ở miền Nam vừa lên. Họ ôm lấy nhau rất vui vì 6 năm qua họ chưa từng gặp nhau.
Cô cháu nhanh nhẩu hỏi: "Hiện chị đang ở đâu?". "Chị ở Omumdurman", cô đáp. "Chị ở nhà ai?" "Chị ở nhà một đôi vợ chồng người da trắng". "Ở trong gia đình ấy chị có thoải mái, có khó khăn gì không?". "Ồ em yêu! Chị thấy công việc phù hợp với mình. Bà chủ rất tôn trọng, rất tử tế và tin tưởng chị", cô giải thích. "Vậy chị cho em đi cùng về nhà của họ được không?", và cô đã dẫn em gái về gia đình cô đang giúp việc.
Cô giới thiệu người em họ với bà chủ. Bà chủ gật đầu vui vẻ nói: "Thế là từ nay cô đã có người thân trong thành phố rồi nhé". Cô em gái thấy bà chủ sởi lởi nên kể cho bà nghe nhiều câu chuyện về thôn xóm nơi bố mẹ cô đang ở miền Nam và cuộc sống khó khăn vất vả của những người da đen. Cho tới 7 giờ tối cô mới ra về.
Vào chủ nhật tuần tiếp theo họ lại gặp nhau ở nhà thờ hồi giáo. Cô em họ cho cô biết có người cháu trai của cô cũng làm giúp việc cho một gia đình ở gần đây. Cô nói rằng người cháu trai về thăm gia đình vừa lên nói rằng bố mẹ cô phàn nàn và rất buồn vì đã 6 năm cô chưa về thăm họ. Đồng thời hẹn cô em hẹn hai chị em sẽ cùng nhau về thăm nhà vào dịp lễ Giáng sinh.
*
Buổi tối hôm đó cô đến gặp bà chủ, lễ phép cúi đầu trình bày hoàn cảnh và xin phép bà được nghỉ phép cũng như muốn bà thanh toán tiền công 6 năm qua để mua quà tặng bố mẹ và hỗ trợ họ trong cuộc sống khó khăn. Bà chủ hứa sẽ nói với chồng bà giải quyết cho cô.
Khi ông bác sỹ nha khoa đi làm về bà chủ trình bày với ông nguyện vọng của cô hầu. Ông nhẩm tính số tiền công phải trả cho cô hầu là 216 pounds. Ông thở dài rồi nói rằng ông không có số tiền nhiều như vậy để trả cho cô hầu và ông kịch liệt phản đối việc phải trả ngay một lúc toàn bộ số tiền đó.
Bà chủ vô cùng bối rối khó xử. Thật đáng xấu hổ khi cô hầu đi xa đẵng đẵng bấy nhiêu năm mà trở về không có tiền giúp đỡ gia đình. Bà cố thuyết phục chồng nhưng vô ích. Ông còn nổi cáu nói: "Tôi không có 216 pounds, cô có thì trả cho nó". Thật chả ra làm sao.
Một buổi tối cô nói với chồng rằng cô phải ở lại trường 1 tuần để chuẩn bị cho kỳ thi gữa khóa của học sinh. Hôm sau cô rời khỏi nhà từ sáng sớm. Giờ đây ở nhà chỉ có cô hầu và đứa bé trai 6 tuổi con bà chủ. Đứa nhỏ rất quyến luyến cô hầu còn hơn cả mẹ nó. Nó theo cô từng bước, nũng nịu với cô, đòi cô cùng chơi đồ chơi với nó. Ngay khi ngủ với mẹ nó vẫn đòi cô hầu nằm bênh cạnh.
Vào đêm thứ 2 từ khi cô chủ ngủ ở trường, ông bác sỹ nha khoa thức dậy vào giữa đêm mở cửa căn phòng cô hầu và con trai ông ta đang ngủ. Tay ông cầm một con dao sáng loáng.
Ông bật đèn điện lên túm lấy cô hầu và ngồi lên người cô. Cô bừng tỉnh vô cùng sợ hãi. Cô la lên: "Oa, oa, oa… hãy bỏ tôi ra! Boa, boa, boa … tôi chỉ là con hầu của ông. Vạn lần xin ông để tôi được sống".
Cô hét lên hết cỡ nhưng ông bác sỹ không động lòng thương. Con dao oan nghiệt đã cắt đứt cổ họng cô. Đứa con trai thức dậy, nhưng nó quá sợ hãi nên không dám mở mắt trước hành động khủng khiếp của cha nó.
Sau khi giết cô hầu ông bác sỹ xẻ, cắt thi thể cô thành những mảnh nhỏ. Một phần thịt cho vào bồn vệ sinh xả nước cho trôi đi, còn lại mang ném xuống dòng sông cách nhà không xa.
Ngày hôm sau đi làm về ông ghé qua nhà anh trai bảo đứa cháu trai đến trông nom đứa con 6 tuổi của mình. Khi đứa cháu trai hỏi cô hầu đi đâu ông nói cô ấy về thăm bố mẹ cô ở miền Nam. Cậu cháu không hề biết chuyện đã xảy ra.
Cùng sáng hôm đó vào lúc 11h00' có tiếng gõ cửa. Đứa con trai của bà chủ chạy ra mở. Đó là em gái họ cô hầu đến để cùng cô về quê như đã hẹn trước. "Ôi, cháu bé đẹp như thiên thần của Chúa!", cô khen thằng bé. "Cháu khỏe và ngoan chứ? Cô bảo mẫu có nhà không?", cô hỏi thằng bé.
"Không! Bố cháu đã giết chết cô ấy", nó ngây thơ trả lời. "Aí chà! Cháu lại nói dối đùa giỡn với cô rồi!". "Không! Cháu nói thật mà. Bố cháu có một con dao dài cắt vào cổ cô ấy. Bố cháu đưa cô ấy vào nhà vệ sinh. Không tin cô vào đó mà xem".
Cô em gái họ cô hầu quá sốc. "Hu, hu, hu… cô gào khóc thảm thiết. Nghe thấy tiếng khóc người cháu trai của ông bác sỹ chạy ra hỏi: "Tại sao bạn khóc?". "Chị gái tôi đã bị ông chủ giết chết" cô gào lên dữ dội vang khắp khu dân cư.
Những người hàng xóm nhanh chóng chạy tới tụ tập thành một đám đông. Trong số đó có nhiều người da đen miền Nam làm việc ở miền Bắc Sudan. Ông bác sỹ là người đã từng có tai tiếng về thái độ khinh miệt và ứng xử bạo lực với người da đen. Vì vậy cảnh sát đã nhanh chóng tới bệnh viện bắt giữ ông ta ngay hôm đó. Trong phiên tòa xử tội ông bác sỹ có cả những chính trị gia người da đen phương Nam chứng kiến. Ông bác sỹ bị kết án tử hình - nhưng bản án không thực hiện được do khi ấy tệ phân biệt chủng tộc vẫn tồn tại ở châu Phi.
Một thời gian sau, kẻ giết người được thông báo là đã trốn thoát khỏi nhà tù trong một tình huống không rõ ràng…
Đinh Đức Cần (dịch)
David Aoloch Bion (Sudan)
***************
Cười thả ga với màn 'dưỡng trắng 3 năm cháy đen 1 giờ' vận vào em bé siêu đáng yêu
Nhắc đến mùa hè chắc hẳn ai cũng cảm thấy ngán ngẩm bởi thời tiết lúc nào cũng muốn làm người ta phát điên, cộng thêm nỗi lo về da. Nguyên nhân là vào một ngày đẹp trời khi nhìn lại, bạn bỗng thấy làn da mình trở nên đen sạm hoặc loang lổ hai màu. Đó là do tác hại của việc chống nắng không đồng đều.
Đến hẹn lại lên, mới đây một bà mẹ trẻ gây chú ý khi chia sẻ hình ảnh chống nắng cho con và được cư dân mạng thả tim rầm rầm. Theo đó, nhìn hình ảnh em bé in hằn chiếc khẩu trang trên mặt với hai màu da hoàn toàn trái ngược nhau làm ai nấy đều bày tỏ không nhịn được cười.
Ảnh mẹ Xuân.
Ngoài ra, với vẻ ngoại bụ bẫm đáng yêu của em bé, không ít người còn vào "xin vía" mà không thèm quan tâm đến gương mặt loang lổ vì nắng đầy tính giải trí này.
Tuy nhiên, nhiều người tinh ý nhận ra đây thực tế chỉ là một loại app. Trên mạng xã hội, nhiều mẹ bỉm cũng tích cực chia sẻ hình ảnh tương tự về con của mình.
Ngay dưới bài viết, mọi người cũng không ngừng kêu ca và khoe những bức ảnh chụp làn da cháy đen để chứng minh "sức mạnh" khủng khiếp của thời tiết.
Cư dân mạng tích cực chia sẻ những "đặc sản" của mùa hè.
Tác hại của việc đi sandal hoặc dép xỏ ngón.
Dưỡng trắng 3 năm, cháy đen 1 giờ.
Tác hại của việc chống nắng không đồng đều là đây.
Một con người 2 màu da là có thật!
Ai thấu cho nỗi đau này!
Buồn làm chi em ơi!
"Nắng nở em tàn"
Ai bảo đam mê mặc quần rách cho lắm vào.
Bảo Anh cũng từng "méo mặt" khi làn da trắng tinh khôi bị cái nắng phá hoại.
Hot girl Tú Linh thì có phần nhẹ nhàng hơn.
Thúy Vi cũng khoe chiến tích làn da sau những ngày phơi nắng.
**************
Cuộc sống như địa ngục của Ái nữ 'đế chế' Versace
Allegra Beck (1986) là con gái của Donatella Versace - nhà mốt tóc vàng nổi tiếng hiện tại đang điều hành Versace - đế chế thời trang đắt đỏ nhất thế giới. Cậu ruột của Allegra, ông Gianni Versace chính là người sáng lập Versace đã qua đời trong một vụ sát hại bí ẩn năm 1997 và để lại hết 50% cổ phần công ty cho cô cháu gái khi đó mới chỉ 11 tuổi.
Theo báo cáo của Richest, hiện tại giá trị tài sản ròng mà cô đang nắm trong tay ước tính là 800 triệu USD (khoảng 18,550 tỷ đồng). Ai cũng biết đến bà Donatella Versace, mẹ của Allegra như người đứng đầu điều hành Versace, nhưng thực chất bà này chỉ là phó chủ tịch nắm 20% cổ phần công ty. Chính ái nữ Allegra luôn xuất hiện như một ẩn số mới là "boss tổng" thực sự đứng phía sau.
Tuy nhiên, Allegra chưa bao giờ thực sự để ý đến Versace, thậm chí ghét việc bản thân sinh ra đã gắn liền với những hào nhoáng của ngành thời trang, sự lấp lánh của váy áo và phụ kiện đắt đỏ có thể là ao ước của phụ nữ khắp thế giới.
Sinh ra đúng nghĩa công chúa thời trang, 2 ngày tuổi đã dự show diễn
Khi mới 2 ngày tuổi, ái nữ đã được trình diện trong show thời trang đầu tiên xuất hiện cùng mẹ. Phải mặc đồ bằng lụa đắt tiền đến trường khi mới học mẫu giáo, nhưng cô bé bị nhà trường gửi về nhà vì mặc lụa thì không thể thoải mái dùng tay vẽ vời không sợ bẩn như những bạn bè khác.
Thay vì theo nghiệp thời trang của gia đình, từ nhỏ Allegra yêu thích tìm hiểu lịch sử và học diễn kịch. Cô bé cũng dành 9 năm liên tục để học múa ba lê. Niềm đam mê nghệ thuật chính là điểm chung của ái nữ Versace với người cậu tài giỏi quá cố của mình. Ông Gianni lúc sinh thời có mối quan hệ vô cùng thân thiết với Allegra. Họ dành rất nhiều thời gian cùng đi thăm bảo tàng hay chiêm ngưỡng những bức vẽ đầy nghệ thuật của Picasso.
"Allegra là con gái tôi nhưng không khác gì là con của Gianni." Bà Donatella Versace từng chia sẻ trên tờ Vanity Fair năm 1996 về sự gắn bó của hai cậu cháu.
Chính vì vậy, năm 1997, sự ra đi của người cậu thân thiết đã trở thành một cú sốc tinh thần không thể vượt qua đối với Allegra. Khi biết tin cậu ruột để lại toàn bộ tài sản dùng cả đời mới gây dựng được cho chính mình chứ không phải ai khác, cô bé 11 tuổi ôm mẹ khóc và hỏi: "Tại sao lại là con hả mẹ?"
Cuộc sống như "địa ngục trần gian"
Năm 18 tuổi, vào tháng 6 năm 2004, Allegra được chính thức thừa hưởng cổ phần của cậu mình trong đế chế Versace. Điều đó đồng nghĩa với việc cô gái trẻ trở thành cổ đông lớn nhất, sau đó là người cậu ruột khác sở hữu 30% và mẹ cô là Donatella sở hữu 20%.
Khi cả thế giới đều nhìn vào Allegra, động thái đầu tiên của cô bé trong tư cách người nắm quyền Versace lại là câu cầu xin "hãy cho tôi một ít thời gian". Thực chất, cô bé không muốn làm bất kỳ điều gì với "ngai vàng" mà mình có được. Allegra chuyển đến Mỹ năm 20 tuổi để học tiếng Pháp, lịch sử nghệ thuật và sân khấu để tránh ánh nhìn soi mói của báo giới. Và thay vào đó, bà Donatella được ủy quyền điều hành nhà mốt.
Ở Mỹ, cô nàng tự kiếm tiền bằng cách làm trợ lý hậu trường trong các chương trình truyền hình ở New York. Không hề muốn liên quan đến 2 chữ Versace, cô dùng họ bố của mình là "Beck" để tránh sự soi mói của tất cả mọi người. Tuy vậy, có lẽ với cô gái nổi tiếng này, sống lặng lẽ là điều không thể. Cánh săn ảnh vẫn không ngừng tìm mọi cách khai thác cuộc sống của cô để đưa lên mặt báo.
"Bất cứ nơi nào tôi đến cũng phải kèm thêm từ "Versace", tôi chỉ muốn chạy trốn tất cả".
Allegra Versace
Vào năm 2007, một năm sau khi cô bắt đầu học đại học ở Mỹ, bố mẹ của Allegra tuyên bố trước truyền thông rằng con gái họ đã chiến đấu với chứng chán ăn nhiều năm qua, một căn bệnh rất nghiêm trọng. Họ cho biết Allegra đang được chăm sóc y tế tốt nhất và đang dần hồi phục.
Allegra xuất hiện trên thảm đỏ năm 2016 với thân hình gầy gò, xanh xao
Từ đó, họ không còn thấy cô gái với gương mặt buồn phảng phất xuất hiện ở bất kỳ đâu cho tới năm 2016, Allegra cùng mẹ có mặt tham dự Met Gala, trong thân hình gầy gò đến ám ảnh, thần thái thì vô cùng mệt mỏi, tiều tuỵ. Khi phóng viên hỏi vì sao lại biến mất như vậy, cô cho hay: "Không giống mẹ tôi, tôi ghét làm người nổi tiếng."
Cô gái trẻ đến hôm nay vẫn đang phải vật lộn chiến đấu với bệnh tật. Dù ở cương vị là chủ tịch, cô thường cố gắng tránh xa trụ sở làm việc của Versace. "Nếu Allegra nhìn thấy ảnh của mình hoặc thấy mình xuất hiện trên TV, ngay lập tức sẽ gặp rối loạn chức năng cơ thể", một cựu nhân viên của thương hiệu thời trang tại trụ sở Milan cho hay.
Từ khi người cậu ruột mà cô gọi là "thiên tài" không còn về nhà sau lần đi dạo trên biển, cuộc sống của Allegra đã hoàn toàn chìm vào bóng tối bi kịch như thế. Dù trong mắt nhiều người, số tài sản, địa vị và quyền lực mà Allegra đang có thật đáng ghen tị, nhưng cô gái trẻ này lại không ngừng tự hỏi nếu mình là một người khác, một người hoàn toàn bình thường, thì liệu mình sẽ hạnh phúc hơn không?
(Theo MSN, News18**************
Phát hiện nhiều khách “tắm tiên” với nhân viên cơ sở massage
Tại cơ sở massage Kim Yến trên đường Đồng Khởi, phường Tân Hiệp, lực lượng Công an phát hiện 6 phòng đang massage cho khách; trong đó có 3 phòng nhân viên nữ massage khỏa thân để "tắm tiên" với khách nam. Bước đầu, các nhân viên khai nhận giá vé "tắm tiên" trọn gói là 1 triệu đồng trong đó nhân viên được hưởng 500 ngàn đồng còn vé thường trọn gói là 500 ngàn đồng nhân viên được hưởng 300 ngàn đồng.
Cùng thời điểm lực lượng công an kiểm tra 2 cơ sở khác tại phường Tân Hiệp, phát hiện cơ sở massage Thùy Dương có 3 phòng và cơ sở massage Vạn An Bình có 1 phòng cho nữ nhân viên đang massage cho khách bằng hình thức kích dục với giá vé từ 120 đến 200 ngàn đồng chưa tính tiền bo.
Cả 3 cơ sở massage biến tướng này đã bị lực lượng Công an lập biên bản để xử lý theo quy định.
*************
Triệt phá đường dây ma túy xuyên quốc gia cực lớn
Tang vật bị thu giữ. |
Theo đó, cơ quan chức năng truy xuất nguồn gốc ma tuý thuộc đường dây do người Trung Quốc, Hàn Quốc điều hành, bắt giữ hàng loạt đối tượng, thu giữ lượng lớn ma tuý tại nhiều địa điểm. Lực lượng chức năng chia thành nhiều tổ công tác, thực hiện khám xét 11 địa điểm (trong đó có 9 điểm trên địa bàn TP Hồ Chí Minh, 2 điểm ở Đồng Nai) thu giữ 19 bánh heroin, 120 kg ma túy các loại (ma túy đá, Ketamin, thuốc lắc), bắt giữ 15 đối tượng, thu giữ nhiều tang vật khác.
Trong đó, cơ quan chức năng khám xét tại nhà đối tượng và kho hàng tại huyện Bình Chánh thu giữ 75kg ma tuý đá, ketamin, bắt 2 đối tượng người Việt Nam (cùng quê quán Cà Mau); khám xét kho hàng tại quận Tân Bình thu giữ 30kg ma tuý đá, bắt giữ 1 đối tượng; tại TP Biên Hòa, Đồng Nai thu giữ 19 bánh heroin, 7 kg ma túy đá, bắt 1 đối tượng (quê Bình Phước). Ngoài ra, các địa điểm khác tại TP Hồ Chí Minh, cơ quan chức năng cũng thu giữ một lượng ma túy và bắt 11 đối tượng.
Trước đó, rạng sáng ngày 19/7, tại khu vực cảng Cát Lái, các đơn vị trên đã tiến hành khám xét khẩn cấp container 20 feet có trọng lượng gần 30 tấn, khai báo hàng hóa là đá Granite khi chuẩn bị được thực hiện khử trùng để đưa xuống tàu tới cảng INCHEON của Hàn Quốc và thu một lượng lớn ma túy dạng đá được cất giấu trong những khối đá gồm 40 kg ma túy tổng hợp. Cơ quan chức năng bắt giữ 5 đối tượng (trong đó, có 2 người Trung Quốc, 2 người Hàn Quốc và 1 người Việt Nam).
Qua điều tra, đường dây vận chuyển, mua bán trái phép chất ma túy này được các đối tượng đưa ma tuý từ Campuchia tập kết về TP Hồ Chí Minh tiêu thụ tại các tỉnh thành phía Nam và ngụy trang cất giấu ma túy trong các lô hàng đá Granit xuất khẩu đến nước thứ 3 tiêu thụ.
Cục Điều tra chống buôn lậu, cho biết thêm, đây là chuyên án điển hình và thành công về công tác phối hợp đồng bộ, chặt chẽ và nhịp nhàng của ba lực lượng Hải quan, Công an và Biên phòng. Trong đó, công tác chỉ đạo xuyên suốt đồng bộ từ Bộ Tài chính, lãnh đạo Tổng cục Hải quan, Bộ Công an và Bộ Quốc phòng đến công tác phối hợp chặt chẽ, nhịp nhàng và hiệu quả của nhiều lực lượng, đơn vị nghiệp vụ.
Đây cũng là chuyên án điển hình triệt phá, bóc gỡ toàn bộ đường dây buôn bán vận chuyển ma tuý lớn từ Campuchia về Việt Nam để xuất khẩu trái phép qua Hàn Quốc, tóm gọn nhiều đối tượng trong đường dây mua bán, vận chuyển tiêu thụ ma túy. Đồng thời, truy xuất được nguồn gốc ma túy của đường dây lần đầu tiên của người Hàn Quốc và người Trung Quốc “núp bóng” vật liệu xây dựng ra nước ngoài.
Hiện, Cục Điều tra chống buôn lậu đang điều tra mở rộng vụ án
N.Minh-C.Bình
**************
Nước Ý : Từ vùng đất ác mộng bị xa lánh thành nơi khiến cả thế giới cảm thấy ghen tỵ vào lúc này
Khi Covid-19 lây lan tại phương Tây, Ý đã rơi vào một tình cảnh ác mộng. Quốc gia này trong phút chốc trở thành tâm dịch của "lục địa già", là nơi cả thế giới muốn tránh xa, và là ví dụ điển hình cho thấy những gì sẽ xảy ra khi dịch bệnh trở nên mất kiểm soát."Nhìn vào những gì đang xảy ra ở Ý đi," - tổng thống Mỹ Donald Trump từng nói như vậy vào ngày 17/3. "Chúng ta không muốn rơi vào tình cảnh như thế." Joseph R. Biden Jr. - ứng viên tổng thống của đảng Dân chủ thì viện dẫn Ý để thể hiện quan điểm về chính sách y tế khi ra tranh cử.
Sau đó vài tháng, Mỹ trở thành vùng dịch lớn nhất thế giới, với số ca tử vong nhiều hơn bất kỳ quốc gia nào. Tại châu Âu, những nước từng một thời nhìn Ý bằng một ánh mắt ái ngại, giờ phải hứng chịu các đợt dịch mới bùng lên. Một số nước phải tái siết chặt, và cân nhắc tiếp tục phong tỏa lần nữa.
Như Anh Quốc, thủ tướng Boris Johnson hôm 31/7 đã ra thông báo sẽ hoãn lại kế hoạch nới lỏng chính sách, sau khi chứng kiến số ca nhiễm gia tăng. Ngay cả Đức - quốc gia có phản ứng và hành động lần vết dịch bệnh rất quyết liệt - cũng phải cảnh báo rằng việc công chúng quá thoải mái và chủ quan sẽ khiến dịch bệnh gia tăng trở lại.
Còn ở Ý thì sao? Lúc này, các bệnh viện về cơ bản đã sạch bóng bệnh nhân Covid-19. Số ca tử vong mỗi ngày tại Lombardy - khu vực từng chịu ảnh hưởng nặng nề nhất từ dịch bệnh - giờ gần như bằng 0. Số ca nhiễm thì "nằm trong số thấp nhất châu Âu và trên toàn thế giới" - theo lời nhận xét của Giovanni Rezza, giám đốc khoa truyền nhiễm của Viện Y tế quốc gia.
"Chúng tôi đã rất thận trọng," - Rezza cho biết. Giờ đây, dẫu cho vẫn còn ca nhiễm gia tăng trong tuần qua, về cơ bản người Ý đang rất lạc quan rằng virus đã được kiểm soát. Dù vậy, các chuyên gia nhận định bức tranh toàn cảnh có thể thay đổi bất kỳ lúc nào, nếu người dân trở nên chủ quan.
Từ cơn ác mộng thành "hình mẫu" chống dịch, dù không hoàn hảo
Nước Ý đã chuyển mình, từ một thảm họa thành hình mẫu chống dịch của toàn cầu. Dù vẫn chưa hoàn hảo, nhưng đây vẫn là một bài học cho nhiều quốc gia, đặc biệt là Mỹ - nơi chưa khi nào thực sự kiểm soát được dịch bệnh.
Sau khởi đầu hết sức chật vật cùng nhiều mất mát đau thương, nước Ý đã thu được "quả ngọt" từ quá trình phong tỏa toàn quốc. Trong tuần qua, Quốc hội Ý đã biểu quyết kéo dài quyền lực khẩn cấp của chính phủ, sau khi thủ tướng Giuseppe Conte cho rằng cả nước chưa thể mất cảnh giác vì dịch bệnh vẫn còn đó. Quyết định này cho phép chính phủ Ý tiếp tục duy trì lệnh hạn chế và phản ứng nhanh chóng hơn - bao gồm lệnh phong tỏa với bất kỳ ổ dịch mới nào.
"Tình hình vẫn còn rất phức tạp tại Pháp, Tây Ban Nha hay xung quanh dãy Balkan, cho thấy virus vẫn chưa chấm dứt," - trích lời Ranieri Guerra, trợ lý tổng giám đốc về sáng kiến chiến lược tại WHO (Tổ chức y tế thế giới). "Dịch bệnh có thể quay lại bất kỳ lúc nào."
Không thể phủ nhận rằng việc duy trì lệnh phong tỏa sẽ phải đánh đổi bằng kinh tế. Trong 3 tháng qua, doanh nghiệp và các nhà hàng buộc phải đóng cửa, việc di chuyển giữa các thành phố, khu vực bị hạn chế tối đa, trong khi du lịch gần như tắt ngấm. Ý dự tính sẽ mất khoảng 10% GDP trong năm nay.
Nhưng khi mối đe dọa từ virus trở nên không thể kiểm soát, nhà chức trách Ý đã quyết định sẽ đặt tính mạng của người dân lên trên kinh tế. "Sức khỏe của người Ý sẽ luôn được ưu tiên," - ông Conte phát biểu.
Hiện tại, nhà chức trách đang hy vọng rằng những gì tồi tệ nhất đã qua, và đất nước giờ đã đủ an toàn để trở lại cuộc sống bình thường, dù còn cần nhiều hạn chế. Theo đó, cách duy nhất để khởi động lại nền kinh tế là tiếp tục kiểm soát virus, ngay cả lúc này.
Việc phong tỏa toàn diện hiển nhiên sẽ gây ra những tranh cãi và chỉ trích, chủ yếu nhắm vào chuyện chính phủ quá thận trọng sẽ làm tê liệt nền kinh tế. Tuy nhiên, nó có thể mang đến nhiều lợi thế hơn so với việc cố gắng mở cửa nền kinh tế trong khi virus vẫn hoành hành, như những gì đang xảy ra tại Mỹ, Brazil và Mexico.
Ở những quốc gia khác, khi lệnh phong tỏa kéo dài quá lâu sẽ tạo ra một bộ phận cảm thấy bực tức và muốn chống đối. Trong câu chuyện này, Ý cũng không khác là bao. Việc đeo khẩu trang trên tàu điện hoặc xe bus vẫn đang là bắt buộc, nhưng có nhiều người không tuân thủ. Người trẻ ở Ý vẫn vậy, tự do và phá luật, bất chấp nguy cơ lây lan virus ra cộng đồng. Người trưởng thành vẫn tụ tập tại các bãi biển. Thậm chí, có cả một phong trào "anti-khẩu trang" tồn tại ở Ý, do chính trị gia Matteo Salvini đứng đầu.
Trong tuần qua, Salvini đã cùng những người phản đối đeo khẩu trang tổ chức biểu tình tại thư viện Thượng viện, với sự tham gia của Andrea Bocelli - một ca sĩ opera nổi tiếng không tin rằng đại dịch là nghiêm trọng. "Tôi quen biết rất nhiều người, và chưa thấy ai nhiễm bệnh mà phải vào phòng chăm sóc tích cực (ICU)."
Tuy nhiên, các chuyên gia y tế hàng đầu đất nước cho biết, việc có ít các ca nghiêm trọng thực chất đến từ việc số ca nhiễm đang giảm xuống. Bởi xét cho cùng, chỉ một tỉ lệ nhỏ trong số những người nhiễm mới có triệu chứng nặng. Và sau tất cả, những người phản đối vẫn chưa đủ để phá vỡ thành quả người Ý khó khăn lắm mới đạt được, sau khởi đầu đầy u ám.
Đi lên từ sự cô đơn
Theo Guerra, việc Ý bị cô lập bởi các quốc gia láng giềng khi dịch bệnh bùng lên - giữa thời điểm khẩu trang và máy thở trở nên khan hiếm - có thể là một phần nguyên nhân giúp họ thành công.
"Đó là một cuộc cạnh tranh, không có sự hợp tác nào cả," - Guerra cho biết. "Ai cũng nhận ra Ý rất cô đơn ở thời điểm ấy." Vậy nên, họ "phải làm tất cả những gì có thể, và nó cho thấy sự hiệu quả hơn nhiều nước khác."
Ban đầu, Ý cách ly một số thị trấn, sau đó là toàn bộ vùng Lombardy phía Bắc, rồi cuối cùng là phong tỏa toàn quốc, bất chấp việc virus vẫn chưa xuất hiện ở miền Trung và miền Nam Ý. Điều này ngăn cản lao động tràn về phía Nam - nơi kém phát triển hơn, làm giảm nguy cơ dịch bệnh lan rộng, và áp đặt được phản ứng toàn diện trên cả nước.
Trong quá trình phong tỏa, việc di chuyển bị hạn chế đến tuyệt đối - thậm chí là di chuyển giữa 2 tòa nhà. Mọi người dân nếu muốn ra ngoài đều phải điền vào một lá đơn chứng minh họ ra ngoài để làm việc, vì lý do y tế, hoặc vì mục đích thiết yếu. Nhà chức trách nhiều địa phương còn phạt rất nặng việc vi phạm giãn cách và không đeo khẩu trang. Nhìn chung, các quy tắc đã được tuân thủ.
Sau thời điểm ác mộng với số ca nhiễm và tỉ lệ tử vong tăng mạnh, việc duy trì đóng cửa đã giúp tỷ lệ lây lan giảm đi nhanh chóng, và đường cong đồ thị cũng bị san phẳng. Điều này trái ngược hẳn với một số quốc gia theo đuổi chính sách không phong tỏa, như Thụy Điển và Anh.
Đợt dịch ban đầu được khoanh vùng trong các bệnh viện, gây ra tình trạng quá tải và khiến áp lực trở nên thật đáng sợ. Nhưng đồng thời, nó cho phép y bác sĩ truy vết dịch bệnh nhanh chóng hơn. Sau đó đất nước mở cửa trở lại một cách từ từ, tạo ra một khoảng trễ khoảng 2 tuần để có thể phản ứng với các ca ủ bệnh.
Hiệu quả thứ 2 của lệnh phong tỏa đã xuất hiện, với việc làm giảm được khả năng virus lưu hành trong xã hội, qua đó giảm được tỉ lệ tiếp xúc với người bệnh. Khi lệnh phong tỏa chấm dứt, sự lưu hành của virus gần như bị loại bỏ tại miền Trung và miền Nam nước Ý, gần như không có bất kỳ ca nhiễm trong cộng đồng nào nữa.
Một số bác sĩ Ý tin rằng virus đang có phản ứng khác biệt tại Ý. Như Matteo Bassetti - chuyên gia bệnh truyền nhiễm tại Genoa, ông cho biết bệnh viện của mình từng phải đối mặt với 500 ca nhiễm một lúc vào lúc cao điểm của dịch bệnh. Còn giờ, toàn bộ khoa chăm sóc tích cực 50 giường của bệnh viện sạch bóng bệnh nhân. 60 giường được lắp đặt khẩn cấp giờ cũng... chẳng để làm gì.
Bassetti tin rằng virus hiện tại đã yếu hơn. Quan điểm này chưa được chứng minh - ông hiểu điều đó, nhưng một số chính trị gia như ông Salvini đang muốn thúc đẩy nó để tiến hành tái mở cửa nền kinh tế.
Dẫu vậy, đa số các chuyên gia y tế cho rằng virus vẫn ở đó. Sau khi chính phủ cân nhắc việc tái mở cửa bar, sàn nhảy, lễ hội và du thuyền, họ kêu gọi không nên mất cảnh giác vào lúc này.
"Ngay cả khi tình hình đang sáng sủa hơn các nước khác, chúng ta vẫn cần phải thật cẩn trọng," - bác sĩ Rezza chia sẻ. "Chúng ta không thể loại trừ khả năng dịch bệnh sẽ lại xuất hiện trong vài ngày tới. Đó có thể chỉ là vấn đề thời gian."
Nguồn: NY Times
**************
Xác 'quái vật kỳ lạ' dài 4,5m có chi và lông dạt vào bờ biển khiến nhiều người khiếp sợ
Vừa qua, một sinh vật có hình thù quái lạ dài khoảng 4,5m xuất hiện bí ẩn trên bãi biển Mer Jerseyide ở Liverpool, Anh Quốc khiến nhiều người hoang mang khiếp sợ. Theo đó, từ đặc điểm phần đầu khác lạ, có tứ chi và lông, ban đầu chưa ai xác định được quái vật này thuộc loài gì hiện có trong thế giới tự nhiên.
Một người đàn ông giấu tên đã chia sẻ hình ảnh này lên trang Facebook có tên "Cộng đồng Ainsdale" ngay lập tức gây ra một cuộc tranh cãi sau đó vì ai cũng đoán già đoán non nhưng không ai chắc chắn: "Nó dài 4,5m, có lông và có chi, nhưng dường như có một sinh vật khác nữa bị gắn vào qua dây rốn, cũng có thể là nó đã sinh non. Hoặc nó gần giống như một con cá voi đã ăn một con ngựa, mà con ngựa đó lại đã ăn một con cá heo."
Nhiều người dân còn cho rằng sinh vật này trông rất giống một con voi ma mút hoặc có khi là động vật ngoài hành tinh nào đó bị rơi xuống biển. Theo lời của người đầu tiên phát hiện ra xác chết này cho biết, giả định đầu tiên xuất hiện trong đầu bà là một con cá voi:
"Xác của con vật đã bị phân huỷ nặng, có mùi hôi thối, rất nhiều ruồi nhặng bu vào. Cơ thể co quắp, các vạt da bị chùn lại. Nhất là cái đầu của nó, rất khó nhận dạng là loài gì. Nhưng chắc chắn nó có xương sống."
Theo trang thông tin địa phương, quan chức từ Natural England đã xuống tận nơi để kiểm tra xác chết nói trên, nhưng không thể di chuyển nó đi mà phải nhờ đến máy móc. Nhiều người chủ yếu đưa ra dự đoán đây có thể là voi, lừa hay ngựa. Hiện tại, các nhà sinh học biển tại Đại học Liverpool đã được liên lạc để xác minh "quái vật" này thực sự là gì.
(Theo Mail Online)
***************
Bọn chánh án , thẩm phán, UB thi hành án... ở VN đều có tài sản "khủng" nhờ mọi vụ án hình sự dù tiền lương chính thức của chúng chẳng có bao nhiêu . Người ta phải "chạy án" cho giảm nhẹ hình phạt được bao nhiêu hay bấy nhiêu . Sau đó dù kết quả có như thế nào thì đố ai dám mở miệng ! Nói với ai ? lại còn sợ thân nhân trong tù bị trù dập thê thảm có khi bỏ mạng. Có nhiều vụ tử tù được "tổ chức" trả nhiều tiền cho bọn tù chung thân bị bệnh bất trị như HIV, ung thư , ho lao thời kỳ cuối để ...bị bắn thế hay "tự tử thế".Biết là mình sắp chết rồi, bọn "vật tế thần " này sẳn sàng bán mạng với số tiền lớn để gia đình được hưởng . Có ai chụp hình được "tội phạm tự treo cổ" hay tội phạm bị bịt mắt khi bị xử bắn ?! Bọn tội phạm thật kia được bí mật phóng thích, ra ngoài với điều kiện hoàn toàn cắt đứt liên lạc với thân nhân , được "tổ chức" mua cho một lý lịch mới toanh và sống ung dung ở một địa phương xa xôi nào khác . VN có câu : " tiền không mua được tất cả, nhưng có rất nhiều tiền thì có thể mua được tất cả!" Cái ghế ĐBQH còn có giá niêm yết mà !