Đoàn Khắc Xuyên - Cho vơi sầu

Thứ Bảy, 10 Tháng Bảy 20216:00 SA(Xem: 3489)
Đoàn Khắc Xuyên - Cho vơi sầu
Vn-capcuu

Tiếng xe cứu thương rền rĩ từ sáng tới tối vọng lại nghe thật não nề. Ai đó lại bị đưa đi cách ly. Ai đó lại được đưa vào bệnh viện cấp cứu vì Covid-19.

Từng trải qua thời chiến tranh, những đợt giới nghiêm trong thành phố thời chiến, chưa bao giờ thấy thành phố buồn thảm như thế này. Con virus Vũ Hán quả có sức tàn phá ghê gớm khi cuộc sống như bị bàn tay vô hình nào đó chặn đứng, buộc phải dừng lại.

Đang nghĩ ngợi mông lung thì bạn, cũng là đồng nghiệp, gọi điện nói thời chiến tranh cũng không như vầy. Mình đồng ý ngay.

Để vơi sầu (hay để gặm nhấm nỗi sầu?) trong những ngày cả thành phố cách ly, bạn gửi cho hai chai rượu trắng, thứ rượu ngô mà mình từng uống và mê ở Quản Bạ (Hà Giang). Kèm theo là vài ký thịt heo mọi mà nhà bạn vừa mổ.

Cám ơn bạn đồng nghiệp Nguyễn Công Khế cứu đói, vì hai hôm rồi bà xã đi mấy siêu thị gần nhà mà không dám vào vì người ta chen chúc nhau vét sạch các kệ hàng.

Ờ, giải sầu, vơi sầu với mình vậy là oách rồi. Nhưng rồi bỗng nhiên nghĩ tới mấy bà bán vé số mình thường gặp trong quán ăn sáng gần nhà, mấy anh trung niên cụt giò lê lết trên vỉa hè hoặc ngay dưới đường xin bố thí mà mình hay nhìn thấy gần chợ Tân Định. Chẳng biết giờ này họ đi đâu về đâu.

Từ hồi Sài Gòn áp dụng Chỉ thị 15, sau đó là 10 và giờ là 16, đi qua những chỗ ấy đã chẳng thấy họ đâu. Họ như biến mất bởi ma thuật của mụ phù thủy ác độc nào đó.

Ôi con Covid phù thủy !

ĐOÀN KHẮC XUYÊN
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Năm, 04 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Văn chương cũng như tình nghĩa, vừa thích đổi mới mà cũng vừa thích thói quen . Mây trắng buổi chiều đã bắt đầu lên, da trời đã bắt đầu xanh lợt, hướng biển tây không còn sắc áo mầu khói hương...
Thứ Tư, 03 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Tất nhiên Năm Mới rồi, mình mới có cơ hội nhớ tiếc thủa chưa 20 xa xưa chứ, mặc dầu mình đã sắp ở cuối đường trường của một ngày cuộc đời, gồm : sáng, trưa, chiều, tối, đêm ...
Thứ Ba, 02 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Để trang trải nỗi sầu tư ám ảnh bởi dòng sông Amazon, mà giờ này tôi chưa đến được, có nghĩa...chẳng bao giờ tôi tới đó được nữa, trừ phi Chúa bảo:" nếu không tìm tới đó, thì phải chịu cảnh ...tận thế "
Thứ Hai, 01 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Cái tính dễ dãi cho tình cảm bộc phát, mình thấy lúc này mình gần gụi thơ Bùi Giáng dễ sợ.
Chủ Nhật, 31 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Đơn giản nhưng kỳ bí... Phim trường mà...
Thứ Bảy, 30 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Nhà thơ Huy Trâm là bút hiệu của nguyên biện lý Nguyễn Hồng Nhuận Tam, không phải Nhuận Tâm, vì trên ông là luật sư Nguyễn Hồng Nhuận, và dưới ông, còn quý cô Trang Năm, Trang Sáu ...hình như cả đại gia đình đều theo ngành luật
Thứ Sáu, 29 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Tôi thì thấy quá khứ, hiện tại hoà lẫn vào nhau, như là chuỗi ngày được nối dài thêm, để cho mình không tiếc nhớ tháng ngày đã qua, để không khiến phải ân hận nếu mình lỡ đi lạc một đoạn đường nào đó chẳng hạn.
Thứ Năm, 28 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Khung cảnh chùa vẫn xưa, nhưng nhân sự thì hình như thay đổi ...Tất nhiên người có như cây đâu mà cành thay lá mới,...
Thứ Tư, 27 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Ờ nhỉ, núi Bà Đen sương nắng hai mùa, tưởng quyến rũ hơn An Lão nắng lửa thiêu đốt cả hoàng hôn cuộc đời, bất kể xuân hạ thu đông, sợ lắm ...
Thứ Ba, 26 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Người ta tưởng: mình lo cho mình thì dễ quá, bởi vì mình lo cho mình, chớ lo cho ai đâu. Song trái lại, mình lo cho mình rất khó khăn, do thế mới có câu: "Làm sao mình vượt nổi mình" là vậy