Yêu thương hồn nhiên và giả dối giữa mùa cúm Tàu!

Thứ Hai, 03 Tháng Tám 20204:00 SA(Xem: 4438)
Yêu thương hồn nhiên và giả dối giữa mùa cúm Tàu!
1) Mặc dầu không tin lắm vào lời tuyên bố hùng hồn của anh Đam là chiến thắng giặc Covid, tôi cũng cảm thấy dễ thở hơn. Tự cho phép mình được gặp con gái và cháu ngoại vài lần. Còn bao nhiêu dự định ấp ủ với thằng cháu ngoại 2 tuổi rưỡi. Nó sẽ đến ngủ với bà ngoại mỗi tối thứ 7. Đến ngày chủ nhật, ba mẹ sẽ đón nó về. Bà ngoại nhớ nó quá mà. Bà sẽ đưa cháu đi chơi công viên Đầm Sen, bà sẽ... Huhu. Trong phút chốc ước mơ tan thành mây khói. Hận con cúm Vũ Hán này quá ! Từ đây, bà sẽ một cõi đi về từ nhà tới bệnh viện, từ bệnh viện về nhà. Lại tự cách ly đợt thứ hai !jxoXLDIlCwqY3G5YmMETPsBi2cvGiWCgN3A8T0zG1wrEsWV7ZV8XD7jCOnJp0tY
Giả dối giữa mùa cúm Tàu!
2) Trong phút chốc, tất cả trở nên mong manh, phù du. Hôm nay gặp nhau. Ngày mai không biết ra sao. Yêu thương nhau đến đau đớn tận tâm can! Mỗi ngày cầu nguyện cho tất cả bình an...


3) Giữa không gian xám u buồn, tự nhiên nổi lên một mảng màu tươi sáng. Đám sinh viên tuổi 18 đôi mươi, vừa đi dã ngoại về sớm hơn dự định vì trốn dịch. Môi hồng, mắt biếc, hồn nhiên, vui tươi, nhí nhảnh đủ sắc màu. 


Tương lai của đất nước đây, hồn nhiên vô tư đây, nhìn chúng nó mà lòng quặn đau! Chúng lớn lên, đảo mất, biển mất, rừng vàng biển bạc chỉ còn trong sách vở. Lũ Tàu khựa cả thế giới khinh ghét nhưng đến VN gây rối như chỗ không người!


4) Cuối cùng, sáng nay xem tấm hình minh họa trên đây thấy vui như được xem tranh hài!

Có lẽ dụng ý ca ngợi các nhân viên ngành y chống dịch gian khổ! Nhưng em tuyên giáo nào dàn dựng dở quá ! Chính tôi trong ngành y, lăn lóc từ thời sinh viên cho đến khi ra trường hơn 30 năm, đi công tác vùng sâu vùng xa hay cấp cứu bệnh nhân nặng thâu đêm, khi mệt quá, muốn ngả lưng, chợp mắt một cái, cũng lựa chỗ bằng phẳng, kín đáo! Chứ không ngu đến nỗi nằm băng ngang qua 3 bậc tam cấp, ngủ sao được ! Lần sau, có xạo để đăng báo thì xạo cho có căn, chứ không thôi người ta cười !

Giả dối riết rồi quen!

Hương Nguyễn
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Năm, 04 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Văn chương cũng như tình nghĩa, vừa thích đổi mới mà cũng vừa thích thói quen . Mây trắng buổi chiều đã bắt đầu lên, da trời đã bắt đầu xanh lợt, hướng biển tây không còn sắc áo mầu khói hương...
Thứ Tư, 03 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Tất nhiên Năm Mới rồi, mình mới có cơ hội nhớ tiếc thủa chưa 20 xa xưa chứ, mặc dầu mình đã sắp ở cuối đường trường của một ngày cuộc đời, gồm : sáng, trưa, chiều, tối, đêm ...
Thứ Ba, 02 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Để trang trải nỗi sầu tư ám ảnh bởi dòng sông Amazon, mà giờ này tôi chưa đến được, có nghĩa...chẳng bao giờ tôi tới đó được nữa, trừ phi Chúa bảo:" nếu không tìm tới đó, thì phải chịu cảnh ...tận thế "
Thứ Hai, 01 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Cái tính dễ dãi cho tình cảm bộc phát, mình thấy lúc này mình gần gụi thơ Bùi Giáng dễ sợ.
Chủ Nhật, 31 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Đơn giản nhưng kỳ bí... Phim trường mà...
Thứ Bảy, 30 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Nhà thơ Huy Trâm là bút hiệu của nguyên biện lý Nguyễn Hồng Nhuận Tam, không phải Nhuận Tâm, vì trên ông là luật sư Nguyễn Hồng Nhuận, và dưới ông, còn quý cô Trang Năm, Trang Sáu ...hình như cả đại gia đình đều theo ngành luật
Thứ Sáu, 29 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Tôi thì thấy quá khứ, hiện tại hoà lẫn vào nhau, như là chuỗi ngày được nối dài thêm, để cho mình không tiếc nhớ tháng ngày đã qua, để không khiến phải ân hận nếu mình lỡ đi lạc một đoạn đường nào đó chẳng hạn.
Thứ Năm, 28 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Khung cảnh chùa vẫn xưa, nhưng nhân sự thì hình như thay đổi ...Tất nhiên người có như cây đâu mà cành thay lá mới,...
Thứ Tư, 27 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Ờ nhỉ, núi Bà Đen sương nắng hai mùa, tưởng quyến rũ hơn An Lão nắng lửa thiêu đốt cả hoàng hôn cuộc đời, bất kể xuân hạ thu đông, sợ lắm ...
Thứ Ba, 26 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Người ta tưởng: mình lo cho mình thì dễ quá, bởi vì mình lo cho mình, chớ lo cho ai đâu. Song trái lại, mình lo cho mình rất khó khăn, do thế mới có câu: "Làm sao mình vượt nổi mình" là vậy