TỪNG MẢNH CHIỀU RƠI - CAO MỴ NHÂN

Thứ Năm, 11 Tháng Giêng 20186:00 SA(Xem: 6923)
TỪNG MẢNH CHIỀU RƠI - CAO MỴ NHÂN
 

    636511910601118516zzzaaaaaaaa

    TỪNG MẢNH CHIỀU RƠI   -  CAO MỴ NHÂN

    

Đang ngồi trong phòng quen thuộc, ngắm hình ca sĩ Thái Thanh, người có giọng hát " vượt thời gian " như nhà văn Mai Thảo nhận xét, thì chiều đổ ập xuống ...

Có phải " Chiều trời bảng lảng bóng hoàng hôn " không, mà âm hưởng bài thơ " Cảnh Chiều Hôm " của Bà Huyện Thanh Quan khi đi võng qua đèo Ngang, để vô kinh thành Huế dạy con vua cháu chúa triều Nguyễn, cũng khiến mình vương chút sầu tư...

Ca sĩ Thái Thanh đang ở viện dưỡng lão X quận Cam, Nam Cali, bà nhìn sâu vào không gian trước mặt, giờ này, cũng một buổi chiều, để thấm ý 2 câu kết bài thơ" Cảnh chiều hôm" .

 Kẻ chốn Chương Đài, người lữ thứ

Lấy ai mà kể nỗi hàn ôn ...

     (Bà Huyện Thanh Quan. 1805 - 1848) 

Cứ xem như tư gia của ca sĩ Thái Thanh là " chốn Chương Đài" , còn ca sĩ đang là người lữ thứ ở viện dưỡng lão X, con cháu bận rộn công ăn việc làm, không thể thường xuyên thăm viếng được, nên nỗi hàn ôn phải tâm tình cùng bạn viện thôi . 

 

Văn nghệ sĩ VN lưu vong cũng đã như một nếp gấp văn hoá địa phương lâu rồi ...Tôi chỉ kể về quý vị mà tôi hoặc quen, hoặc biết, theo thứ tự thời gian : 

Nhà văn quân đội Phạm Huấn 

Nhà thơ Hoàng Anh Tuấn 

Nhị vị nêu trên ở viện dưỡng lão Z, trên San Jose, và đã qua đời ở viện cũng đã lâu rồi . 

Nhà văn ( nữ) Linh Bảo, hiền tỷ của nữ sĩ Minh Đức Hoài Trinh

Ca sĩ Thái Thanh (hiền mẫu của danh ca Ý Lan vv...) 

Nhị vị đang bình thường tại viện dưỡng lão X .Nam Cali. 

Buổi chiều thì ở đâu cũng buồn, nhưng ở viện dưỡng lão hay nhà thương thì càng buồn hơn chứ. 

Không biết có khi nào ca sĩ Thái Thanh một mình nằm hay ngồi trong viện X, nghe lại chính giọng ca của mình ...

Giọng hát đã băng qua cả một bề dày năm tháng ...

 

Thủa nữ nghệ sĩ diễn ngâm Hồ Điệp còn tại thế, trước khi bà mất tích trên đường vượt biên năm 1987, bà cùng ái nữ cư ngụ tại biệt thự Mả Đá, trong khuôn viên tư thất cụ thi sĩ Văn Giai nhượng lại một phần .

Biệt thự Mả Đá toạ lạc tại đường Phan Xích Long, trước cửa nhà máy điện quận Phú Nhuận Saigon. 

Mỗi buổi sáng nơi bộ bàn ghế cẩn sa cừ kê ở hàng hiên biệt thự, lại có ba vị tao nhân mặc khách đàm đạo thi ca, gồm quý cụ Thi sĩ Văn Giai chủ nhân, thi sĩ Trần Lữ Vũ mới từ trại tù cải tạo ra, và nghệ sĩ danh ngâm Hồ Điệp hội ẩm . 

Cả 3 vị tao nhân, mặc khách đều lặng lẽ nghe giọng ngâm Hồ Điệp từ băng thơ Hồ Điệp vẳng lên chơi vơi, mênh mông ...

Thỉnh thoảng tôi có dịp tìm thăm chị, cánh bướm của trời thơ trữ tình, lãng nạn, tôi lại gặp 3 vị nêu trên, ngồi thả hồn theo tiếng sáo Tô Kiều Ngân, tiếng đàn mệ Bửu Lộc, giọng Hồ Điệp ngâm nga trong những cuốn băng thơ bồng bềnh, dư âm vang xa, vời vợi tình buồn ...

 

Sự kiện khiến tôi liên tưởng tới " hoàn cảnh văn nghệ " của những ai lỡ mang tâm hồn mẫn cảm sau này ...

Tôi cũng có những kỷ niệm hết sức ...âm thầm, nhưng vô cùng mê đắm, tưởng như một phần đời mình đã đóng băng kiên cố trong tình nghĩa ...huynh đệ chi binh hiện nay, ở sân chơi dành cho lính, mà tôi thường thấm ý khoe với bạn bè về nơi vườn tình ấm áp ở phương nam ...

Tất nhiên thời gian không biệt lệ cho ai, dẫu có là vua thần thoại trong cổ tích " Mỗi Ngày Một Chuyện " đi nữa, và dù tôi có cố gắng tưởng tượng thêm nhiều " tình tiết chuyện " cho thật kỳ ảo, tôi vẫn phải ngồi lặng lẽ ngó từng mảnh chiều rơi trước mắt những khách tình si, ưa thả lỏng tâm tư theo tơ vương thần thoại ...

 

Buổi chiều ...sao trong lòng hạnh phúc thế, mà vẫn không thoát được nỗi buồn nhỉ? 

Đó là, chuỗi thở dài của tháng năm bất tuyệt ...

Mặc dầu anh có chiều chuộng mình như nâng niu trứng mỏng, mình vẫn chan hoà nước mắt khóc ...tình thơ ! 

Ô hay, tình thơ lưu ly như ngàn vạn hạt kim cương lấp lánh, chiếu rực rỡ những trái tim tha thiết luyến thương nhau ...

Ở đây không ai trong chúng ta phải ở chốn Chương Đài, cũng không khiến người nào giữa huynh đệ, phải lang thang nơi lữ thứ, vì chúng ta đang trong hạnh ngộ tình thương ...

Cho tới thời gian nào, chúng ta buộc phải nhìn nhau qua ký ức ...ấy là chuyện kể trăm năm đã hết ...

Đó là dấu tích kỷ niệm muôn đời vẫn mãi còn, nếu muốn đi tìm hình ảnh hôm nay...từng mảnh chiều rơi bên những người tình muộn ...

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Năm, 04 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Văn chương cũng như tình nghĩa, vừa thích đổi mới mà cũng vừa thích thói quen . Mây trắng buổi chiều đã bắt đầu lên, da trời đã bắt đầu xanh lợt, hướng biển tây không còn sắc áo mầu khói hương...
Thứ Tư, 03 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Tất nhiên Năm Mới rồi, mình mới có cơ hội nhớ tiếc thủa chưa 20 xa xưa chứ, mặc dầu mình đã sắp ở cuối đường trường của một ngày cuộc đời, gồm : sáng, trưa, chiều, tối, đêm ...
Thứ Ba, 02 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Để trang trải nỗi sầu tư ám ảnh bởi dòng sông Amazon, mà giờ này tôi chưa đến được, có nghĩa...chẳng bao giờ tôi tới đó được nữa, trừ phi Chúa bảo:" nếu không tìm tới đó, thì phải chịu cảnh ...tận thế "
Thứ Hai, 01 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Cái tính dễ dãi cho tình cảm bộc phát, mình thấy lúc này mình gần gụi thơ Bùi Giáng dễ sợ.
Chủ Nhật, 31 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Đơn giản nhưng kỳ bí... Phim trường mà...
Thứ Bảy, 30 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Nhà thơ Huy Trâm là bút hiệu của nguyên biện lý Nguyễn Hồng Nhuận Tam, không phải Nhuận Tâm, vì trên ông là luật sư Nguyễn Hồng Nhuận, và dưới ông, còn quý cô Trang Năm, Trang Sáu ...hình như cả đại gia đình đều theo ngành luật
Thứ Sáu, 29 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Tôi thì thấy quá khứ, hiện tại hoà lẫn vào nhau, như là chuỗi ngày được nối dài thêm, để cho mình không tiếc nhớ tháng ngày đã qua, để không khiến phải ân hận nếu mình lỡ đi lạc một đoạn đường nào đó chẳng hạn.
Thứ Năm, 28 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Khung cảnh chùa vẫn xưa, nhưng nhân sự thì hình như thay đổi ...Tất nhiên người có như cây đâu mà cành thay lá mới,...
Thứ Tư, 27 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Ờ nhỉ, núi Bà Đen sương nắng hai mùa, tưởng quyến rũ hơn An Lão nắng lửa thiêu đốt cả hoàng hôn cuộc đời, bất kể xuân hạ thu đông, sợ lắm ...
Thứ Ba, 26 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Người ta tưởng: mình lo cho mình thì dễ quá, bởi vì mình lo cho mình, chớ lo cho ai đâu. Song trái lại, mình lo cho mình rất khó khăn, do thế mới có câu: "Làm sao mình vượt nổi mình" là vậy