Tâm sự của GS Mã Huệ Vinh

Thứ Sáu, 17 Tháng Năm 20198:00 SA(Xem: 4980)
Tâm sự của GS Mã Huệ Vinh

anh-dep-1


Tác giả: Mã Huệ Vinh (Nhà xuất bản THANH HOA – BẮC KINH

(Lê Thanh Dũng dịch 14-5-19)

Tóc xanh đã đi xa để lại mái đầu bạc trắng! Còn khỏe là quý, cái ăn cái mặc chẳng bao nhiêu, ngoái đầu nhìn lại quãng đường đời đã đi qua, bầu nhiệt huyết cũng nguội rồi. Người thì chưa hưu đã được thượng đế đón đi; người thì hưu chưa bao lâu bỏ giường nhà nằm giường bệnh viện; mình may mắn vẫn lân la mọi nẻo. Bạn học, bạn chiến đấu ơi, nếu làm to bạn phải lo hạ cánh cho an toàn; làm quan nhỏ thì hãy thôi nghĩ danh lợi; là nhà văn, đừng cặm cụi dầu đèn; là người thợ thì lấy cần kiệm làm đầu; là nhà nông hãy kệ cho gió thổi mưa bay. Là dân là quan, dù giàu dù nghèo đều biết đủ và cám ơn đời, vui vẻ sống tiếp.

Việc nào cũng lựa sức mà làm, đừng chộn rộn theo ý người ta, nào là già có vốn liếng của già, già có tự do của già, nào là núi cao sông sâu tiêu dao cho thỏa chí…Nhưng nên nhớ: nhà nào cũng có một cuốn kinh không dễ đọc, ai ai cũng có nỗi buồn khó nói. Đồng tiền rủng rỉnh chẳng mấy ai, hầu hết là bạn nghèo. Đừng so bì với ai, đừng kiếm điều khó xử; rộng lỏng xử thế, giảm bớt nhu cầu. Tấm thân khỏe mạnh là đủ, cứ thế vui vẻ mà đi tiếp.

Ta hôm nay, lòng hăng hái của tuổi trẻ chẳng còn. Cũng chùng đi, sức vóc tuổi trung niên. Đã trải qua, bao chuyện đời ngang trái. Uống đủ rồi, chén rượu ngọt rượu cay. Đã bày tỏ, cái đẹp của thiện tâm. Và giấu đi, những nỗi buồn riêng. Trên tận hiếu với mẹ cha, dưới hết lòng vì con cháu. Chẳng còn điều gì ân hận, vui vẻ mà đi tiếp.

Nhìn lại nửa thế kỷ, biển dâu biến động, ta vượt qua. Như bậc quân vương, không phải chầu triều vẫn biết đại sự thế gian, không cần bút mực vẫn viết được văn chương gấm vóc. Không hỏi Long Vương cũng biết sóng dồi bốn biển. Không phải đằng vân cũng ngang dọc trời xanh. Ô tô, máy bay khiến địa cầu nhỏ lại. Mạng  thông minh giúp thiên hạ nối chung vòng tay. Ta được sống trong thời văn minh, hãy vui vẻ bước tiếp.

Các bạn, các chiến hữu, người thân của tôi ơi, ta thấu hiểu qui luật tự nhiên, sớm hay muộn đều sẽ phải ra đi. Nghĩ nhiều đến những gì vui, đừng rầu lòng vì mấy chuyện không đâu. Chăm sóc tấm thân cho khỏe, cố gắng ăn, thêm được miếng nào tốt miếng ấy. Không tiền ngắm cảnh loanh quanh, có tiền chu du thế giới. Thích vẽ thì vẽ, nhìn mèo vẽ ra hổ cũng hay. Thích hát thì cứ rống lên, được khen tốt giọng. Thích nhảy cứ miệt mài uốn éo, nhớ đừng nặng chân làm thủng đất sập sàn. Sớm tối thong dong đi dạo. Đừng để lại ân hận, tiếc nuối, cứ sống đi, chả cần già hơn cây tùng cây bách! Cứ vui đi, cuộc vui dài bất tận, năng tụ hội anh em bạn bè…

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Ba, 02 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Để trang trải nỗi sầu tư ám ảnh bởi dòng sông Amazon, mà giờ này tôi chưa đến được, có nghĩa...chẳng bao giờ tôi tới đó được nữa, trừ phi Chúa bảo:" nếu không tìm tới đó, thì phải chịu cảnh ...tận thế "
Thứ Hai, 01 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Cái tính dễ dãi cho tình cảm bộc phát, mình thấy lúc này mình gần gụi thơ Bùi Giáng dễ sợ.
Chủ Nhật, 31 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Đơn giản nhưng kỳ bí... Phim trường mà...
Thứ Bảy, 30 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Nhà thơ Huy Trâm là bút hiệu của nguyên biện lý Nguyễn Hồng Nhuận Tam, không phải Nhuận Tâm, vì trên ông là luật sư Nguyễn Hồng Nhuận, và dưới ông, còn quý cô Trang Năm, Trang Sáu ...hình như cả đại gia đình đều theo ngành luật
Thứ Sáu, 29 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Tôi thì thấy quá khứ, hiện tại hoà lẫn vào nhau, như là chuỗi ngày được nối dài thêm, để cho mình không tiếc nhớ tháng ngày đã qua, để không khiến phải ân hận nếu mình lỡ đi lạc một đoạn đường nào đó chẳng hạn.
Thứ Năm, 28 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Khung cảnh chùa vẫn xưa, nhưng nhân sự thì hình như thay đổi ...Tất nhiên người có như cây đâu mà cành thay lá mới,...
Thứ Tư, 27 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Ờ nhỉ, núi Bà Đen sương nắng hai mùa, tưởng quyến rũ hơn An Lão nắng lửa thiêu đốt cả hoàng hôn cuộc đời, bất kể xuân hạ thu đông, sợ lắm ...
Thứ Ba, 26 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Người ta tưởng: mình lo cho mình thì dễ quá, bởi vì mình lo cho mình, chớ lo cho ai đâu. Song trái lại, mình lo cho mình rất khó khăn, do thế mới có câu: "Làm sao mình vượt nổi mình" là vậy
Thứ Hai, 25 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Một phần sợ hãi thế giới hiển linh, hư huyễn vạn cổ, một phần bản tính và tâm tư tôi còn quá nhiều phức tạp, lo ra trong cuộc sống này, tôi hoàn toàn ký thác người xưa nơi cõi Phật từ bi hỉ xả...
Chủ Nhật, 24 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Không biết có phải tôi đa đoan không, mà tôi luôn được bằng hữu chúc câu: "Chúc Mỵ thân tâm an lạc". Có nghĩa là tôi khổ thân, khổ tâm lắm, ai cũng biết phải không?