THẾ LÀ TAN GIẤC MỘNG KÊ VÀNG CỦA NGUYỄN PHÚ TRỌNG.( Phạm Thành)

Thứ Ba, 05 Tháng Ba 20194:00 SA(Xem: 6065)
THẾ LÀ TAN GIẤC MỘNG KÊ VÀNG CỦA NGUYỄN PHÚ TRỌNG.( Phạm Thành)

Tại sao cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ – Triều Tiên giữa hai nhà lãnh đạo Donald Trump và Kim Dang Un lại được tổ chức ở Hà Nội?

Trên không gian truyền thông, đã có quá nhiều bài bình luận, phân tích, nhận định về lý do tại sao này.

Riêng tôi, cho rằng:

Về phía người Mỹ, họ có mục tiêu của họ, tôi không bàn.
Còn lãnh đạo Việt Nam thì họ cũng có mục tiêu rất rõ ràng. 
Mục tiêu của họ là gì?

Theo tôi, lãnh đạo Việt Nam chỉ theo đuổi một mục tiêu duy nhất, đó là: để Mỹ chấp nhận mời ngài Tổng tịch Nguyễn Phú Trọng được qua thăm nước Mỹ.

Có hai biểu hiện được lộ ra trên truyền thông cho mục tiêu này.
Năm 2018, Khi Tổng tịch Trọng kiêm thêm chức tổng tịch, dư luận có lao xao về Tổng tịch sẽ qua thăm nước Mỹ. Nhưng hết năm 2018, Tổng tịch Trọng vẫn chưa được sang Mỹ. Tại sao? Hẳn là chưa được Mỹ mời nên chưa sang được, chứ còn sao nữa. Và để được Mỹ mời, Việt Nam hăng hái chấp nhận tổ chức cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ – Triều cho ngài Trump và Ủn găp nhau.

Tại sao Việt Nam chỉ nhằm có một mục tiêu đó. Vì rằng, trong một nỗ lực tìm cách kéo dài chế độ xã nghĩa đến kỳ sụp đổ hoàn toàn thì kế sách được Mỹ mời và sang thăm Mỹ là một chiêu sách không tồi một tí nào?

Người Mỹ hay người Tây mũi lõa, mắt xanh, sẽ có rất nhiều người không biết, tại sao Tổng tịch Việt Nam Nguyễn Phú Trọng lại cứ nhất quyết muốn sang thăm Mỹ, nhưng dân Việt nhà quê gốc rạ như tôi thì biết, đó là, Tổng tịch Trọng muốn lừa dân Việt Nam và thế giới rằng: Tổng tịch Trọng là người muốn có dân chủ, thân Mỹ, được Mỹ chấm vào danh sách bảo hộ, mọi người hãy tin, hãy theo và ủng hộ Tổng tịch Trọng.

Tại sao tôi lại nhận định như vậy?

Vì rằng, qua thăm được nước Mỹ rồi, có thêm điểm tựa, có thêm người bị lừa, Tổng tịch Nguyễn Phú Trọng, khi trở về Việt Nam, bệ đít trên ngai vàng của mình, thì Tổng tịch Trọng vẫn nguyên là Tổng tịch Trọng, tức, vẫn Chủ nghĩa xã hội, vẫn bám đít Tàu Cộng như trước nay.

Có ai cá cược với tôi về nhận định này không? 1 đồng ăn một vạn đồng.

P/S Liệu nước Mỹ và ngài Trump có bị Tổng tịch Trọng lừa?

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Năm, 04 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Văn chương cũng như tình nghĩa, vừa thích đổi mới mà cũng vừa thích thói quen . Mây trắng buổi chiều đã bắt đầu lên, da trời đã bắt đầu xanh lợt, hướng biển tây không còn sắc áo mầu khói hương...
Thứ Tư, 03 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Tất nhiên Năm Mới rồi, mình mới có cơ hội nhớ tiếc thủa chưa 20 xa xưa chứ, mặc dầu mình đã sắp ở cuối đường trường của một ngày cuộc đời, gồm : sáng, trưa, chiều, tối, đêm ...
Thứ Ba, 02 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Để trang trải nỗi sầu tư ám ảnh bởi dòng sông Amazon, mà giờ này tôi chưa đến được, có nghĩa...chẳng bao giờ tôi tới đó được nữa, trừ phi Chúa bảo:" nếu không tìm tới đó, thì phải chịu cảnh ...tận thế "
Thứ Hai, 01 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Cái tính dễ dãi cho tình cảm bộc phát, mình thấy lúc này mình gần gụi thơ Bùi Giáng dễ sợ.
Chủ Nhật, 31 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Đơn giản nhưng kỳ bí... Phim trường mà...
Thứ Bảy, 30 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Nhà thơ Huy Trâm là bút hiệu của nguyên biện lý Nguyễn Hồng Nhuận Tam, không phải Nhuận Tâm, vì trên ông là luật sư Nguyễn Hồng Nhuận, và dưới ông, còn quý cô Trang Năm, Trang Sáu ...hình như cả đại gia đình đều theo ngành luật
Thứ Sáu, 29 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Tôi thì thấy quá khứ, hiện tại hoà lẫn vào nhau, như là chuỗi ngày được nối dài thêm, để cho mình không tiếc nhớ tháng ngày đã qua, để không khiến phải ân hận nếu mình lỡ đi lạc một đoạn đường nào đó chẳng hạn.
Thứ Năm, 28 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Khung cảnh chùa vẫn xưa, nhưng nhân sự thì hình như thay đổi ...Tất nhiên người có như cây đâu mà cành thay lá mới,...
Thứ Tư, 27 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Ờ nhỉ, núi Bà Đen sương nắng hai mùa, tưởng quyến rũ hơn An Lão nắng lửa thiêu đốt cả hoàng hôn cuộc đời, bất kể xuân hạ thu đông, sợ lắm ...
Thứ Ba, 26 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Người ta tưởng: mình lo cho mình thì dễ quá, bởi vì mình lo cho mình, chớ lo cho ai đâu. Song trái lại, mình lo cho mình rất khó khăn, do thế mới có câu: "Làm sao mình vượt nổi mình" là vậy