PHẦN ĐẦU MỘT BUỔI TIỆC THƠ - CAO MỴ NHÂN

Chủ Nhật, 07 Tháng Mười 20186:00 SA(Xem: 5571)
PHẦN ĐẦU MỘT BUỔI TIỆC THƠ - CAO MỴ NHÂN
         636742986843680576zzzzzzzzzzz

PHẦN ĐẦU MỘT BUỔI TIỆC THƠ   -   CAO MỴ NHÂN

Chủ nhân Minh Minh Thư Uyển ở cư xá Bắc Hải xưa, là nhị vị giáo sư tên tuổi ở Saigon từ trước và cả sau. 30-4-1975.
Ông nguyên là giáo sư hiệu trưởng trường Trung học Tương Lai Nha Trang, nhà thơ Thanh Vân Nguyễn Duy Nhường, tác giả cuốn tự điển Hán học. Sau 1975, ông cũng bị tập trung cải tạo mấy năm, rồi được ra trại, trở về với gia đình ở biệt thự nêu trên.
Phu nhân ông là nữ sĩ Như Hiên, một thành viên của hội thơ Quỳnh Dao tiếng tắm từ giữa thế kỷ trước . Bà là tác giả của nhiều tiểu thuyết, đặc biệt là cuốn tham khảo về Lễ Thành Hầu Nguyễn Hữu Cảnh (1650-1700), từ thời chúa Nguyễn Phúc Chu, cụ có công mở nước về phía Nam.

Nhân một buổi đẹp trời, có lẽ cũng sắp mùa xuân, nhị vị chủ nhân nêu trên tổ chức một buổi hội thơ,  tất nhiên có phần yến tiệc.
Đó là nói cho văn hoa, chứ càng về sau này, ở đâu nếu sành nấu nướng cũng có thể bày yến tiệc, vì tổ yến đã phổ thông khắp thế giới, chẳng còn giới hạn ở chốn cung đình vua chúa đông phương xa xưa...
Thư uyển đó có 3 tầng, chưa kể sân thượng có thể lên đó, nhìn khắp vùng cư xá, và cũng có phòng nghỉ  để khách nào thích thư giãn thì cứ thượng lâu nghe băng thơ Hồ Điệp diễn ngâm cùng sáo trúc Tô Kiều Ngân và đàn tranh mệ Bửu Lộc.
Vốn tôi là em út của hội thơ Quỳnh Dao nên luôn được  hân hạnh điều khiển chương trình .
Nhị vị chủ nhân trao cho tôi 1 tờ hoa, ý nói hoa tiên... ghi danh sách quý khách hiện diện. 
Ngoài hội viên thi đàn Quỳnh Dao với toàn hội viên phái nữ, như niên trưởng Mộng Tuyết, Vân Nương ,  Uyển Hương, Tôn nữ Hỷ Khương  ...vv... , có thi hữu Hà Thượng Nhân, Trần Lữ Vũ, họa sĩ Vũ Hối ..., có cả các tay Văn nghệ đương thời như: nhạc sĩ  Trịnh Công Sơn, nhà văn Thái Bá Tân ..., còn có số ít khách mã thượng bên trời bẻ...súng, vừa từ các trại tù cải tạo về như quý đại tá: Nguyễn Sùng (quân nhu), Lê Kim  Ngô, Trần Văn Tuệ (Công binh) quan 5 Trần Quốc Hiệp nguyên xưa là trưởng cư xá sĩ quan Bắc Hải, nơi khá đông gia đình sĩ quan cao cấp cư ngụ như tư thất Trung tướng Ngô Quang Trưởng, tư thất Trung tướng Lữ Lan ...
Mấy phu quân của các nữ sĩ  Quỳnh Dao nêu trên như: Cựu đại sứ luật sư Lê Ngọc Chấn, cư sĩ giáo sư Tùng Linh, Trưởng hướng đạo  Trần Bá Thuỳ.
Thế là...đầy đủ quá, tôi tha hồ giới thiệu kiểu "Đánh bóng" quý khách tới dự hội thơ...
Hình như nơi một khung cảnh nào đó, một thời gian nào chưa mất hẳn quá khứ, người ta như gặp lại chính người ta, rất hồn nhiên, cởi mở. .. và hào hứng chi lạ. 
Là chi thì là ở ngoài đời, khi đã ngồi xuống chiếu thơ thì ai cũng trở nên thi sĩ. Sau 30-4-1975, giới Văn nghệ Saigon thường trải chiêu kín sàn phòng ốc nêu hội hè đình đám ở tư gia, thế nên khách dự cứ việc ngồi vòng quanh chân tường dù phòng to đến mấy vẫn nhìn thấy nhau. 
Trịnh công Sơn rất hoạt lạc bên chai rượu tây, Thái Bá Tân thầm lặng vì ông ta vốn từ miền Bắc vô Saigon sau 75. Còn tất cả phe ta tha hồ thoải mái ...phần giới thiệu của tôi cứ kêu rang rảng, nhưng đến niên trưởng đại tá quân nhu Nguyễn Sùng thì tôi bị ...khựng lại, khi tôi vừa thốt:  
Nhà thơ Nguyễn Sùng và phu nhân...
Cụ Nguyễn Sùng lắc đâu:  thưa, tôi không phải nhà thơ.
Tôi tạm giới thiệu thêm vài danh xưng khác, nhưng cụ lác đầu  tiếp  .
Tôi hiểu ra rồi, xin lỗi quý vị, tôi hiểu  rồi, những đấng trượng phu trong đại tộc Ka ki của ...tôi, quý vị ấy đã mất hết vì những gì nơi phạm trù Anh hùng mã thượng của đại tộc bị tước đoạt nên có lúc cơn tức giận  không kềm lại được, đừng đem những điều không phải của cụ ra  áp vào tên tuổi cụ, mà chắc gì cụ thich chứ.
--  xin giới thiệu đại tá Nguyễn Sùng và phu nhân.
Cụ gật đầu ngay, cụ vuốt sơ bộ râu để kiểu "Ông Hồ", cụ ...phát biểu như một bài diễn văn ngắn: 
Vâng chúng tôi đến đây vì mối thân tình với ông bà giáo sư Nguyễn Duy Nhường, tôi không là nhà thơ hay các nhà khác của giới văn nghệ, tôi là nhà binh, ông Nhường quen tôi qua danh nghĩa nhà binh, cô giới thiệu đúng rồi, tôi đại tá Nguyễn Sùng Quân Lực VNCH.

Phần thứ 2 là "hạ sơn" tức xuống lầu dự tiệc, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn ở lại dự tiệc, còn nhà văn Hà Nội  Thái Bá Tân đã kín đáo rời Minh Minh Thư Uyển lúc nào tôi chẳng để ý, vì bàn tiệc khá dài hôm đó, không có mặt ông.

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Năm, 04 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Văn chương cũng như tình nghĩa, vừa thích đổi mới mà cũng vừa thích thói quen . Mây trắng buổi chiều đã bắt đầu lên, da trời đã bắt đầu xanh lợt, hướng biển tây không còn sắc áo mầu khói hương...
Thứ Tư, 03 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Tất nhiên Năm Mới rồi, mình mới có cơ hội nhớ tiếc thủa chưa 20 xa xưa chứ, mặc dầu mình đã sắp ở cuối đường trường của một ngày cuộc đời, gồm : sáng, trưa, chiều, tối, đêm ...
Thứ Ba, 02 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Để trang trải nỗi sầu tư ám ảnh bởi dòng sông Amazon, mà giờ này tôi chưa đến được, có nghĩa...chẳng bao giờ tôi tới đó được nữa, trừ phi Chúa bảo:" nếu không tìm tới đó, thì phải chịu cảnh ...tận thế "
Thứ Hai, 01 Tháng Giêng 20186:00 SA
(HNPD) Cái tính dễ dãi cho tình cảm bộc phát, mình thấy lúc này mình gần gụi thơ Bùi Giáng dễ sợ.
Chủ Nhật, 31 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Đơn giản nhưng kỳ bí... Phim trường mà...
Thứ Bảy, 30 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Nhà thơ Huy Trâm là bút hiệu của nguyên biện lý Nguyễn Hồng Nhuận Tam, không phải Nhuận Tâm, vì trên ông là luật sư Nguyễn Hồng Nhuận, và dưới ông, còn quý cô Trang Năm, Trang Sáu ...hình như cả đại gia đình đều theo ngành luật
Thứ Sáu, 29 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Tôi thì thấy quá khứ, hiện tại hoà lẫn vào nhau, như là chuỗi ngày được nối dài thêm, để cho mình không tiếc nhớ tháng ngày đã qua, để không khiến phải ân hận nếu mình lỡ đi lạc một đoạn đường nào đó chẳng hạn.
Thứ Năm, 28 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Khung cảnh chùa vẫn xưa, nhưng nhân sự thì hình như thay đổi ...Tất nhiên người có như cây đâu mà cành thay lá mới,...
Thứ Tư, 27 Tháng Mười Hai 20176:00 SA
(HNPD) Ờ nhỉ, núi Bà Đen sương nắng hai mùa, tưởng quyến rũ hơn An Lão nắng lửa thiêu đốt cả hoàng hôn cuộc đời, bất kể xuân hạ thu đông, sợ lắm ...
Thứ Ba, 26 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Người ta tưởng: mình lo cho mình thì dễ quá, bởi vì mình lo cho mình, chớ lo cho ai đâu. Song trái lại, mình lo cho mình rất khó khăn, do thế mới có câu: "Làm sao mình vượt nổi mình" là vậy