BỘ NHỚ CỦA CHỊ - CAO MỴ NHÂN

Thứ Sáu, 21 Tháng Chín 20186:00 SA(Xem: 6413)
BỘ NHỚ CỦA CHỊ - CAO MỴ NHÂN
636726300539115825zzzzzz

BỘ NHỚ CỦA CHỊ   -    CAO MỴ NHÂN

Cứ tưởng rằng tiềm thức chỉ làm việc trong lúc ngủ, nào ngờ nó xẩy ra ngay cả lúc người ta đang sáng suốt, thực tế nó khiến ta nhớ ra ngay, hay cũng tìm tòi một lúc mới nhận biết sự kiện trước mặt.
Cách đây 11 năm, tôi trở lại Saigon tìm cho được căn nhà bé nhỏ ở bên kia cầu Thị Nghề phía quận Bình thạnh, nơi nữ sĩ Đinh thị Thục Oanh, phu nhân cố thi sĩ Vũ Hoàng Chương đang trú ngụ cùng với con trai duy nhất của chị là cháu Vũ Hoàng Tuân. 
Vô tới nhà chị tôi mới biết là chị đang đau căn bệnh trầm kha nhất của người phụ nữ đã lớn tuổi.
Tôi không dám kể ra những gì tôi thấy trước mắt hôm đó, một bà chị trong hội thơ Quỳnh Dao sang trọng, tiếng tăm, đầy phẩm chất từ hơn nửa thế kỷ nay, những nữ sĩ đã đi vào lịch sử thi ca như niên trưởng  Cao Ngọc Anh, nữ sĩ Mộng Tuyết Thất tiểu muội, nữ sĩ lão thành Trùng Quang...vv...
Nơi thi đàn Quỳnh Dao, nữ sĩ  Đinh thị Thục Oanh làm rất ít thơ, nhưng mang chút âm hưởng của nhà thơ lớn Vũ Hoàng Chương, phu quân bà, thí dụ  khi đến thăm một bạn thơ Quỳnh Dao, nhưng bạn thơ này vắng nhà, nữ sĩ Thục Oanh viết vài dòng để lại, có câu:
...lòng ta bỗng nổi gió mưa... (ĐT Thục Oanh)
Chị đọc lại cho tôi nghe, cả 2 chúng tôi đều có ý nghĩ:
Tôi nói: chị viết thế thầy Chương giận chết.
Chị thản nhiên trả lời: ông ấy hay nói "nổi gió mưa" lắm, nên mình bị ghim câu ấy vào tiềm thức rồi.
Chị nằm quay mặt vào tường, rồi lại quay ra phía tôi đang ngồi nghiền ngẫm điều...nhân quả, và nghĩ tới nhiều tầng kiếp, vì có thể trong một đời người, không thể cái "nhân" nó toàn vẹn thế mà cái "quả" lại  ...không đúng với lý luận, tinh thần bản chất như lâu nay người ta hay đề cập đến.
Chị rất đức hạnh, nền nếp, phúc hậu, đoan trang. Mà sao bây giờ lại tự phơi thân, hành xác trước nỗi đời nghiệt ngã, đắng cay...
Chị nằm trên cái giường gỗ tạp, được vây quanh bằng chiếc màn vải. Trên đầu là mái tôn nóng như lửa  cháy, đến nỗi không còn muốn che đậy hình hài mỗi lần cơn đau vật vã, chẳng có thuốc men, đang chờ...chết!
Ra vô sau trước, chỉ có con trai duy nhất hầu hạ, cơm nước, vệ sinh...
Chị bỗng ngồi lên, nhìn tôi đăm đăm, cười lơ đãng, nụ cười thì vẫn như xưa, hiền hoà, thánh thiện, nhưng đôi mắt đã từ lâu ở thế giới nào, khiến mỗi lần gặp lại ai quen, chị tưởng như vừa hạnh ngộ lần đầu, hay ngược lại, nhân diện nào vừa đối mặt, chị tưởng quen đâu từ kiếp trước.
Tôi hỏi chị một câu rất tầm thường: Chi có nhớ em không, Cao Mỵ Nhân này. Chị chợt khép kín nụ cười, mắt long lanh như người đi lạc mới trở về, chị hơi nhíu mày lại, như tìm kiếm hình ảnh nào xa xôi, chị gật gật đầu, nói thầm với chính chị: 
Cao Mỵ Nhân hả, lâu lắm rồi không gặp, đang ở đâu hả?
Em đây này chị Thục Oanh, chị quên sao?
Chị ngó tôi, ánh mắt thật xa xăm, rồi bất thần nhìn tôi thật kỹ: không phải đâu, à mà phải nhớ rồi...
Nhưng bỗng chị cười thật ngơ ngác: Cũng biết Cao Mỵ Nhân à, đi đâu lâu rồi, có gặp cho tôi gởi lời thăm nhé...

Cứ như thế hết buổi trưa, cứ như thế, khi chợt nhớ cười vui, nhẹ nhàng thôi, bỗng quên hẳn, lại ngơ ngác, dè dặt, rồi xa lạ hẳn ...
Chị ơi, bộ nhớ của chị đã hoàn toàn ... Trắng Xoá  ...

CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Tư, 22 Tháng Mười Một 20176:01 SA
(HNPD) Nghe cái tên Benson là quý vị biết ngay bố nó phải tên Ben, vì quả tình bố nó tên Bình 100% VN, là con trai thứ hai của tôi, nhưng đi học rồi đi làm ở Mỹ, đã kêu bình thường là Ben Duong.
Thứ Ba, 21 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Tất nhiên còn số văn nhân thi sĩ khác nữa, nhưng xin phép để dịp viết khác, vì hôm nay tôi chỉ định viết ít dòng về vị đại phu Hoàng phái Tôn thất Niệm, mà cũng hơn một lần, tôi có dịp diện kiến.
Thứ Hai, 20 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Chợ Mỹ vùng tôi đang ở, mấy năm đầu tôi đến đây, họ còn phát không gà tây lúc tinh mơ đầu ngày cho khách hàng, có lẽ vì cùng muốn mọi người Tạ Ơn trời đất.
Chủ Nhật, 19 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Trong đại tộc KaKi ta, tổng hợp nhiều họ hàng, tên tuổi nghe như kiếm khách bên trời. Trần, Lê, Nguyễn, Vũ vv...thì không nói làm gì, bài này chỉ nói về "Họ", không phải tụng ca thành tích, chiến công, mặc dầu ở chốn ba quân, là công trạng đi đầu
Thứ Bảy, 18 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Tôi thuộc lòng từng chi tiết một những gì xẩy ra với mỗi cá nhân đặc biệt, hay từng đơn vị nhỏ mà tôi mặc nhiên hiện diện, ở gia đình quân nhân các cấp trong thành phố,
Thứ Sáu, 17 Tháng Mười Một 20176:00 SA
Thế rồi lỡ ai trong chúng ta, biểu lộ hoặc thực thi một sự kiện gì trái với phong cách chung của dân tộc, chúng ta thường kêu gọi, mong chờ hồn thiêng sông núi làm sáng mắt sáng lòng những người sai trái ấy ...sớm trở về cội nguồn.
Thứ Năm, 16 Tháng Mười Một 20176:01 SA
(HNPD) Đọc "Mỗi Ngày Một Chuyện" anh thấy mình ba hoa chích choè quá, bèn gởi cho mình 3 bông hoa huệ trắng đặt giữa bóng đêm đen... làm kỷ niệm chơi.
Thứ Tư, 15 Tháng Mười Một 20176:00 SA
Song, cuộc đời không phải chỉ có 2 điểm đối nghịch: vinh quang và tủi nhục đâu, mà còn biết bao cung bậc điều hoà, để làm nên bản nhạc đời phức tạp, hợp xướng, giao hưởng vv...
Thứ Ba, 14 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Tới khi học về tâm lý xã hội, tôi làm một bài luận đề, có đoạn..." phải từ từ bỏ bớt những gì không cần thiết,
Thứ Hai, 13 Tháng Mười Một 20176:00 SA
(HNPD) Vậy thì, chắc chắn kiếp này, không được sống bên nhau, đời sau và mãi mãi ta sẽ ở cạnh nhau như thiên thu ước hẹn ...