DẤU THU VƯƠNG. - CAO MỴ NHÂN

Thứ Ba, 15 Tháng Chín 202010:00 SA(Xem: 2921)
DẤU THU VƯƠNG. - CAO MỴ NHÂN
637354581558406728zzzz111
DẤU THU VƯƠNG.  -   CAO MỴ NHÂN 
 
Bài thơ buồn đang viết
Anh còn ở thật xa
Nhưng mùa thu đã đến
Em nhớ nhung thiết tha
 
Mới hôm qua trời nồng 
Sao ngày nay sương lạnh 
Từ biển vào phố trong
Nắng kim cương lóng lánh 
 
Giao thời hồn sóng sánh 
Trời đất chuyển chơi vơi
Cây trên đường cô quạnh
Từng chiếc lá vàng rơi
 
Mùa thu anh ngập ngừng 
Sợ em rơi nước mắt 
Dấu thu vương ngại ngùng
Hong cuộc tình ướt át...
 

   CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Năm, 04 Tháng Giêng 201812:01 CH
(HNPD) Nên đừng nghĩ chuyện phiêu linh Đừng bao giờ nói rằng tình trái ngang Đừng khi nào bảo dở dang Chỉ như có chút muộn màng đó thôi
Thứ Tư, 03 Tháng Giêng 201812:01 CH
(HNPD) Biết em mang nỗi buồn câm Hay là đôi lúc tủi thân êm đềm "Rộn ràng nghe mãi nhịp tim Quí từng tiếng đập", đã im lặng buồn
Thứ Ba, 02 Tháng Giêng 201812:01 CH
(HNPD) Dẫu yêu thương muộn màng Vẫn " thiếp ở bên chàng " Cuộc tình thơ bất tuyệt Rộng bát ngát, thênh thang
Thứ Hai, 01 Tháng Giêng 201812:31 SA
(HNPD) Xã tắc ngàn năm đẹp vạn phần Tin tặc chốn nào, thông hướng ấy
Chủ Nhật, 31 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Trăng khuya dừng lại bên thềm Cho em cảm giác êm đềm nơi anh Trăng trôi hờ hững, mong manh Khiến em lầm tưởng tình anh mơ hồ
Thứ Bảy, 30 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Anh vẽ hoa thơ Em từng ước mơ Hồn trong hoa ấy Dịu dàng tóc tơ
Thứ Sáu, 29 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Hay là anh gọi Mùa xuân sớm về Để em thay áo Mầu sắc đam mê
Thứ Năm, 28 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Ngày tháng cứ dài thêm giờ phút đợi Trong tay anh, mà tưởng đã xa xôi Anh thương cảm cuộc tình sao diệu vợi Bởi lời thơ đang lấp kín môi đời
Thứ Tư, 27 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Những chuyến tầu trễ muộn Chuyên chở nỗi ưu phiền Người về như cánh nhạn Vừa kịp thấy bình yên
Thứ Ba, 26 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Như là sắp sửa hồi sinh Dù không hề khổ vì tình lạ chưa Mỉm cười tự sự gió mưa Hỏi sao nhân thế luôn ưa vẹn toàn