NỤ HÔN VỜ. - CAO MỴ NHÂN

Thứ Ba, 25 Tháng Tám 202010:00 SA(Xem: 2883)
NỤ HÔN VỜ. - CAO MỴ NHÂN
          637338045915730307zzzimages
 NỤ HÔN VỜ.  -   CAO MỴ NHÂN 
 
Tặng anh một nụ hôn vờ 
Từ lâu, giữ mãi trong thơ em hoài 
Bây giờ hoa đã mãn khai
Em không trao gởi, một mai héo tàn 
 
Nụ hôn nào phải cúc, lan
Cũng không hồng thắm, sen vàng cỏ cây
Đoá tình, đoá nghĩa riêng tây
Mầu xanh lá biếc, hoa say tím buồn 
 
Anh cười: Hoa nở trong hồn 
Bao nhiêu tình tự khiến dồn dập yêu
Anh thay sắc tím buồn hiu
Cho đam mê nở mỹ miều trắng tươi
 
Nụ hôn ngây ngất hương đời 
Trái tim cũng vội hé mời hân hoan 
Chưa chi bướm lượn từng đoàn 
Chào mừng chắp cánh, ôi toàn vẹn anh...
 

        CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Chủ Nhật, 17 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Quên tên người một ngày Sẽ nhớ người một tháng Khi buông lỏng vòng tay Thấy tình trôi lãng đãng
Thứ Bảy, 16 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Lời thánh ca tha thiết Anh có nhớ mốt mai Chúng mình vô cõi chết Nhưng sống ở thiên thai
Thứ Sáu, 15 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Cho em nguyên nỗi ngậm ngùi Đưa tay em nắm để rồi biệt xa Một mình đứng giữa bao la Xin anh vẽ lại tình ta một lần
Thứ Năm, 14 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Mênh Mang đợi chờ Miên Man sầu nhớ Vạn Mùa tình em Như Mây bát ngát êm đềm
Thứ Tư, 13 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Em biết sáng ra anh hỏi Đêm vơi giấc ngủ chưa đầy Anh có tìm em rất vội Cuộn tròn tri kỷ trong tay
Thứ Ba, 12 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Còn gì đâu anh hỡi Đôi môi thốt ngập ngừng Tại sao anh không nói Rằng yêu em vô cùng
Thứ Hai, 11 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Mỗi vần thơ hoa Tặng cho người ta Âm thầm nhỏ lệ Trên tay ngọc ngà
Chủ Nhật, 10 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Tại sao mình say đắm Cuộc tình anh hoang liêu Cả đời mình ngơ ngẩn Ấp ủ niềm thương yêu
Thứ Bảy, 09 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Bình minh thì thầm rất nhẹ Hỏi rằng em hạnh phúc chưa Hay còn muốn anh ...ngu ngơ Cho em thoả lòng đầy đọa
Thứ Sáu, 08 Tháng Mười Hai 201712:01 CH
(HNPD) Từ đây gạt hết điêu tàn Quạnh hiu giữa biển mây vàng nhẹ trôi Lặng yên nghe gió ngàn khơi Long lanh sương ủ những lời thơ yêu