Tôi ghét nhất là mấy thằng trí thức vô học, ở Việt Nam thì đầy. Tụi nó lấy bằng cấp để biện hộ cho bản thân và hành động. Thay vì dùng kiến thức để hoài nghi và thay đổi xã hội, họ lại dùng cái mác ăn học để tự hào về sự cam chịu của mình. Kết quả là có học cũng như không. Có bao giờ bạn tự hỏi vì sao đất nước mình lại nghèo khổ hay tụt hậu so với các nước khác chưa.
Nếu bạn có bằng MBA có bao giờ bạn thắc mắc vì sao doanh nghiệp Việt Nam lại khó phát triển chưa. Nếu bạn có bằng bác sĩ, bạn có tự hỏi vì sao ngành y tế nước mình lại đầy tiêu cực chưa. Hay nếu bạn có bằng kinh tế, bạn đã bao giờ hoài nghi về sự giả tạo của các dự án bất động sản chưa.
Có bằng cấp, có kiến thức không có nghĩa là có học. Có học mang hàm ý khác biệt hoàn toàn.
1. Người có học dùng lý luận chứ không nguỵ biện.
2. Người có học không ngừng trau dồi, họ không tự sướng với lượng kiến thức có sẵn.
3. Người có học luôn muốn người khác thách thức quan điểm của mình.
4. Người có học luôn hoài nghi về những gì mình đã học.
5. Người có học không dùng bạo lực để thắng đối phương.
6. Người có học không gian dối và ghét sự dối trá.
7. Người có học luôn đọc sách và tìm hiểu.
8. Người có học không tin báo chí chính thống của ĐCS.
9. Người có học không cam chịu, hoặc ít ra là không tự hào khi cam chịu.
10. Và người có học rất ghét CS.
Vậy bạn có phải là người có ăn học không, hay chỉ là người có bằng cấp. Ở đất nước này, người có bằng cấp thì đầy nhưng người có học thì quá ít.
Tôi không ngạc nhiên mấy về việc ông Thăng bị bắt mà chỉ ngạc nhiên về quy trình chi tiết khi bắt. Suốt tháng 10/2017, tôi đã có tin ông đã phải thường xuyên qua Bộ công an
Khi bàn về vấn đề BOT ở Việt Nam, trước tiên chúng ta phải hiểu BOT là gì. Theo định nghĩa của Ngân hàng thế giới: “Phương thức đầu tư BOT là hình thức Nhà đầu tư tiến hành
Dù Quốc hội khóa 14 đã khống chế số lượng tướng quân đội và tướng công an nhưng cử tri Đà Nẵng chưa hài lòng khi vẫn còn phải nuôi tới 620 ông tướng chính thức
Vậy nên câu hỏi “BOT Cai Lậy bao giờ thắng dân?” của tác giả Lại Cường liệu có cần thiết đặt ra, và nếu đặt ra, liệu có cần phải bỏ công đi tìm lời giải?
“Tôi không dám mở báo ra đọc nữa. Có cảm tưởng chưa khi nào mà cái ác hiển lộ mạnh mẽ đến thế, được dung dưỡng dễ dàng hồn nhiên đến thế, đến nỗi chúng ta phải hỏi liệu đã tới ngưỡng chưa và ngày tận thế còn bao nhiêu …
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.