Thái Bá Tân KHÔNG PHẢI VÌ CHÍNH QUYỀN Nếu bây giờ nhà nước Kêu gọi dân xuống đường Biểu tình chống Trung Quốc, Tôi nghĩ cũng bình thường Nếu ai đó cương quyết Không chịu đi. Vì sao? Vì bức xúc, tự trọng, Vì đảng xem đồng bào Như bầy cừu ngu ngốc Muốn xua đâu thì xua. Lúc đánh, lúc tâng bốc. Còn hơn cả trò đùa. * Ta, công dân tử tế, Yêu biển đảo quê hương, Giờ không nghe theo đảng Cũng là chuyện bình thường. Giặc đến thì phải đánh, Dân Đại Việt không hèn. Vì giang sơn, đất nước. Chứ không vì chính quyền. Chính quyền này không đáng Để chúng ta hy sinh. Một chính quyền lươn lẹo, Chỉ “còn đảng còn mình”. * Tôi, dẫu còn khỏe chán, Cũng không đi biểu tình. Vì còn biết tự trọng, Đâu đớn và bất bình. ĐI TRƯỚC LÀM GƯƠNG Đảng viên phải đi trước Để làng nước theo sau. Tình hình rất căng thẳng. Có thể rồi đánh nhau. Vậy đề nghị lãnh đạo, Đặc biệt cấp trung ương, Có con đang du học Ở Mỹ và Tây Phương, Phải bằng đủ mọi cách Bắt chúng quay về nhà, Cùng nhân dân chiến đấu Vì Hoàng Sa, Trường Sa. Vì không thể có chuyện Xúi con em công nông Hứng hòn tên, mũi đạn, Còn con mình thì không. Dân dẫu còn ngu dốt, Nhưng không dễ bị lừa. Cái trò khôn lỏi ấy Đã trở thành Diễm Xưa. Thế nhé, các quan đảng, Đặc biệt cấp trung ương, Không quên lời tuyên thệ, Hãy đi trước làm gương. Không làm được điều ấy Thì câm miệng cho xong. Để đất nước nguy biến Là lỗi của các ông. Cho nên, hơn ai hết, Các ông và người nhà Phải đi đầu xung trận Ở Hoàng Sa, Trường Sa. ĐÔI ĐIỀU BỨC XÚC Khi kẻ thù xâm lược Thì tất cả nhân dân Sẽ nhất tề đứng dậy Và hy sinh, nếu cần. Điều ấy khỏi phải nói, Càng không cần hô hào. Vì nhân dân tự biết Làm gì và lúc nào. Nhưng nhân dân, sòng phẳng, Trước khi hô “Xông lên”, Có đôi điều bức xúc Muốn được hỏi chính quyền. Một, ai ai cũng biết Bản chất thằng Trung Hoa. Sao chính quyền thờ nó, Để giờ nó đánh ta? Hai, thẳng tay đàn áp, Tù tội nhiều đồng bào Chỉ vì tội yêu nước. Giờ chính quyền nghĩ sao? Ba, tự mình rước giặc, Còn kêu gọi “đồng lòng” Đánh lại thằng bạn Khựa, Có thấy ngượng mồm không? * Đã cầm quyền, lãnh đạo, Phải chính trực, công minh. Đừng để dân phẫn nộ Chĩa súng về phía mình.
HỮU HẢO CHO LẮM VÀO Giờ thì sáng mắt nhé. Hữu hảo cho lắm vào. Thằng bạn vàng cướp đảo, Cướp cá của đồng bào. Trước, chiến tranh Bảy Chín Là dịp để thoát Trung. Mà rồi vẫn hữu hảo. Ngu đến thế là cùng. Là vì thà mất nước, Mất nòi giống, tổ tông Còn hơn mất chế độ. Tiên sư bố các ông. Giờ thì lo mà bảo Mấy triệu đứa đảng vên Ra biển chống Trung Quốc. Bọn còn đảng còn tiền. Không thì thả Ông Thức Để Ông ấy dẫn đầu Cùng con dân Đại Việt Sống chết với thằng Tàu.
Cách đây cả ngàn năm vào thời La Mã cổ đại, cũng từng xảy ra một cuộc tranh luận kịch liệt tương tự khi những quyển sách đầu tiên xuất hiện đã gây sự chú ý trong giới chuyên môn.
Năm 2017 đánh dấu 150 năm ngày sinh của thiên tài Marie Curie. Nhân dịp này, Trung tâm bảo tồn các di tích quốc gia (CMN) tổ chức một chương trình sinh hoạt văn hóa trong vòng 4 tháng.
Xã hội nhân loại ồn ào náo nhiệt, rối loạn lộn xộn, đèn đỏ rượu xanh, xa hoa buông thả, nhìn thì thấy vô cùng phức tạp, nhưng nghĩ kỹ lại một chút, thấy cũng chẳng qua là người nghèo khó
(HNPD) Tạ ơn Thiên Chúa, đã ban cho những ngày mùa Hạ, Nắng ấm mặt trời, rực rỡ muôn hoa, Những chiếc nụ non cuối cùng dù đang héo úa Vần ở trên cành, cho đến lúc mùa Hạ đi qua.
Vào tháng 11/2013, các nhà chức trách Đức tiết lộ rằng hơn 1.400 tác phẩm nghệ thuật có giá trị đã được tịch thu từ một căn hộ ở Munich của Cornelius Gurlitt,[1]
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.