Gã đàn ông trốn dưới gầm giường 'bạn gái nhí', chờ đợi cơ hội để làm 'chuyện người lớn'
VCCorp.vn
1 minute
Theo điều tra ban đầu, khoảng tháng 7/2020, Lợi và cháu T. (12 tuổi, ngụ ấp Cây Xoài, xã Thnah Phước) quen biết nhau qua mạng xã hội và có quan hệ tình cảm. Trong thời gian yêu nhau, Lợi và cháu T. đã nhiều lần quan hệ tình dục.
Khoảng 20h ngày 11/9, T. nhắn tin rủ Lợi qua phòng chơi. Lợi chạy đến, lén vào phòng ngủ của T., chui xuống giường nằm chờ, nhắn tin cho "người yêu nhí".
Đến 22h, T. vào phòng và Lợi lên giường nằm cùng. Chờ người thân T. ngủ, cả 2 làm chuyện người lớn. Sau đó, Lợi xuống dưới giường nằm ngủ.
Sáng 12/9, gia đình T. phát hiện Lợi nằm dưới giường nên hô hoán. Lợi kịp bỏ chạy, leo qua hàng rào thoát thân.
Sau đó, gia đình T. đưa bé gái đến cơ quan công an trình báo. Biết không thể thoát tội, Lợi đã đến cơ quan công an đầu thú. Tại cơ quan công an, Lợi khai nhận hành vi phạm tội của mình như trên ***********
Giám đốc Sở Giáo dục Bắc Kạn nói gì về thầy Hiệu phó sử dụng ma túy tại phòng làm việc?
VCCorp.vn
2-3 minutes
Chiều 20/9, trao đổi với PV, ông Ma Thế Quyên, Giám đốc đốc Sở GD&ĐT tỉnh Bắc Kạn cho biết, lãnh đạo Sở đã nắm được thông tin về việc cơ quan chức năng bắt quả tang ông Dương Xuân Kiểm, Phó hiệu trưởng phụ trách trường Tiểu học và Trung học cơ sở xã An Thắng (huyện Pác Nặm) cùng 3 người khác sử dụng ma túy.
Ông Quyên cho biết, lãnh đạo Sở đã giao trách nhiệm cho một phó hiệu trưởng khác của trường, phụ trách điều hành để không ảnh hưởng đến quá trình dạy và học.
Đối với thầy Kiểm, ông Quyên nói sẽ đợi kết luận cuối cùng của cơ quan chức năng, nếu vi phạm sẽ phải chịu xử lý theo quy định của pháp luật. Khi có kết luận cuối cùng, lãnh đạo Sở GD&ĐT Bắc Kạn sẽ có biện pháp xử lý.
"Hành vi của thầy giáo đã vi phạm đạo đước nhà giáo nghiêm trọng, khi mình đi dạy, đứng đầu một trường học mà sử dụng ma túy, không thể chấp nhận được", ông Quyên nói.
Một lãnh đạo UBND huyện Pác Nặm cho biết, đến nay cơ quan công an đang tạm giữ thầy Kiểm cùng những người liên quan để làm rõ vụ việc.
Theo vị lãnh đạo huyện, Trường tiểu học và THCS An Thắng đang khuyết hiệu trưởng, quá trình xem xét, đánh giá để bình bầu hiệu trưởng mới, ông Kiểm là Phó hiệu trưởng nhưng không đủ điều kiện nên tạm thời phụ trách các công việc của nhà trường, trước khi chọn được hiệu trưởng.
"Quan điểm của tôi là phải xủ lý nghiêm, bởi đây là biểu hiện suy thoái đạo đức của người giáo viên", lãnh đạo huyện Pác Nặm nói.
Trước đó, đêm 17/9, Công an huyện Pác Nặm bắt quả tang ông Dương Xuân Kiểm (52 tuổi, phó hiệu trưởng phụ trách trường Tiểu học và Trung học cơ sở xã An Thắng) cùng 3 người khác đang sử dụng ma túy ngay tại phòng làm việc của mình tại trường.
Trong số này có một người là giáo viên của trường Tiểu học và Trung học cơ sở xã An Thắng, hai người khác đều trú trên địa bàn huyện Pác Nặm.
Tại thời điểm kiểm tra, công an thu giữ bảy cục nhựa thuốc phiện, hai lọ đựng sái thuốc phiện, một bộ dụng cụ sử dụng thuốc phiện, một gậy điện, bốn điện thoại di động và hơn 400.000 đồng tiền mặt.
Tiến hành xét nghiệm, kết quả cho thấy cả bốn người dương tính với chất ma túy.
Một cựu phó chủ tịch Tp HCM cùng bốn người khác nhận các án tù từ 3-8 năm trong vụ xử gây thất thoát, lãng phí khu nhà đất thuộc tài sản Nhà nước.
Vụ xử liên quan khu nhà, đất số 8-12 đường Lê Duẩn, quận 1 có tổng diện tích gần 5.000 m2.
"Lợi dụng quá trình sắp xếp tài sản nhà nước, các bị cáo Nguyễn Thành Tài, Nguyễn Hoài Nam, Đào Anh Kiệt, Trương Văn Út và Lê Thị Thanh Thúy đã thực hiện các hành vi vi phạm pháp luật trong quản lý, sử dụng tài sản nhà nước," Hội đồng Xét xử (HĐXX) cho biết.
Cựu phó chủ tịch UBND TP.HCM Nguyễn Thành Tài lãnh án 8 năm tù.
Cựu giám đốc Sở Tài nguyên - môi trường Đào Anh Kiệt bị tuyên phạt 5 năm tù, cựu bí thư Quận ủy quận 2 Nguyễn Hoài Nam 4 năm tù và cựu phó phòng quản lý đất Sở Tài nguyên - môi trường Trương Văn Út 3 năm tù.
Các bị can thuộc cơ quan tài nguyên môi trường bị cho là đóng vai trò "tham mưu".
Bà Lê Thị Thanh Thúy, Chủ tịch HĐQT Công ty Hoa Tháng Năm, Chủ tịch HĐQT Công ty Lavenue, lĩnh án 5 năm tù.
Tòa nói bà Thúy biết rõ dự án 8-12 Lê Duẩn nằm ở vị trí đắc địa nên đã thành lập Công ty Hoa Tháng Năm nhằm tham gia đầu tư dự án tại khu nhà đất số 8-12 Lê Duẩn theo sau một quyết định "sắp xếp lại công sản".
Ông Tài bị cho là phải chịu trách nhiệm chính vì đã "ký nhanh, ký nhiều" văn bản chấp thuận cho công ty của bà Thúy tham gia góp vốn đầu tư và đã giao đất, cho thuê đất không qua đấu giá trong bối cảnh công ty của bà Thúy "không có năng lực tài chính, không có kinh nghiệm".
Bà Thúy được dẫn lời nói tại tòa thừa nhận mối quan hệ quen biết với ông Tài để ông ký nhiều văn bản có lợi cho mình.
Trong khi Viện kiểm sát cho rằng các bị cáo gây thất thoát lãng phí hơn 1.927 tỉ đồng thì HĐXX xác định thiệt hại thực tế, số tiền nhà nước thất thu tại thời điểm thực hiện hành vi phạm tội của bị cáo Tài là hơn 252 tỉ đồng.
Công ty Lavenue được mô tả là đã nộp vào ngân sách 647 tỉ để thực hiện ''nghĩa vụ tài chính''.
HĐXX nói hậu quả của vụ án "cơ bản được khắc phục toàn bộ" và cân nhắc về tình tiết giảm nhẹ trong đó ông Tài được mô tả là "từng tham gia cách mạng, mắc bệnh hiểm nghèo ung thư tuyến tiền liệt".
Sáng 19/9 tại tòa, nói lời sau cùng, ông Nguyễn Thành Tài cho biết: "Đó là một cú sốc rất nặng đối với tôi. Một trải nghiệm có thể nói là vô cùng nghiệt ngã và cay đắng."
"Tôi không đổ lỗi cho ai, do hoàn cảnh hay bất cứ người nào. Với tinh thần là một đảng viên 45 năm tuổi đảng, tôi sẽ chịu sự phán xét của kỷ luật Đảng, tôi vi phạm pháp luật thì tôi sẽ chịu sự xử lý của pháp luật. Tôi chỉ muốn nói rằng, đến giờ phút này ngay cả khi phát hiện những điều mình làm chưa tốt, tôi cũng đã cố gắng hết sức."
"Tôi muốn nói một lời với đồng bào TP, tôi không bao giờ phản bội lại lý tưởng của mình, không bao giờ đi ngược lại lợi ích của nhân dân. Tôi xin nhận trách nhiệm của mình, những thiếu sót, lỗi lầm mà tôi đã gây ra,"ông nói
***************
Trung Quốc cấm nhập khẩu thịt lợn từ Đức: Động thái bất ngờ làm 'choáng' cả châu Âu
Các công ty Đức có thể cũng sẽ mất thị phần vào những nhà cung cấp Mỹ trong bối cảnh Trung Quốc buộc phải nhanh chóng tăng cường mua nông sản theo như thỏa thuận thương mại đã kí với Washington.
Trung Quốc là quốc gia tiêu thụ thịt lợn lớn nhất thế giới nhưng đã ngừng nhập khẩu thịt từ Đức vào ngày 12/9 sau khi một con lợn hoang chết vì bệnh tả gần biên giới Đức - Ba Lan. Sau lệnh cấm vài ngày, 6 trường hợp lợn chết vì bệnh khác cũng đã được phát hiện tại Đức.
Một số quốc gia khác, bao gồm Nhật Bản và Hàn Quốc, đã áp dụng những lệnh cấm tương tự đối với thịt lợn từ Đức giữa mối quan ngại bệnh từ lợn có thể lây lan tới các đàn lợn nội địa.
Ngày 18/9, giá thịt lợn ở Đức giảm 13%, xuống chỉ còn 1,5USD/1kg.
Ảnh minh họa: EPA-EFE
"Mức giá 1,5USD/1kg không hề tốt một chút nào. Chúng tôi sẽ phải chịu lỗ," Bernhard Krusken, tổng thư ký Hiệp hội Nhà nông Đức, cho hay.
"Trung Quốc đã trở thành khách hàng rất quan trọng với người nông dân Đức nói riêng và châu Âu nói chung trong những năm gần đây".
Trong tuần này, Berlin cho biết Trung Quốc đã vượt Mỹ để trở thành thị trường tiêu thụ thịt lợn của Đức lớn nhất, với sức mua hơn 1 tỉ USD hàng năm.
Đức đã bán 233.000 tấn thịt lợn - hơn 1/4 tổng số xuất khẩu thịt - cho Trung Quốc trong 6 tháng đầu năm.
Trung Quốc buộc phải tăng lượng thịt lợn nhập khẩu sau khi đại dịch tả lợn châu Phi năm 2018 gây thiệt hại nặng nề đối với các đàn lợn của nước này. Trong 8 tháng đầu năm 2020, Trung Quốc đã nhập khẩu gần 6,6 triệu tấn thịt lợn, mua nhiều hơn số lượng của cả năm ngoái - theo số liệu hải quan.
Ông Krusken cho biết ông lo ngại rằng lệnh cấm sẽ khiến các doanh nghiệp Đức mất thị phần vào tay các đối thủ.
Theo thỏa thuận giai đoạn 1 giữa Trung Quốc và Mỹ, Bắc Kinh đồng ý tăng lượng mua hàng hóa nông sản Mỹ.
"Các nhà sản xuất thịt lợn Mỹ sẽ có cơ hội ở thị trường mới khi thịt lợn Đức bị cấm ở nhiều nước do lo ngại đại dịch tả lợn châu Phi. Chúng tôi không thể dự đoán chắc chắn," Jim Monroe, phát ngôn viên tại Hội đồng Các nhà sản xuất Thịt lợn ở Mỹ.
Feng Yonghui, chuyên gia phân tích về ngành công nghiệp thịt lợn Trung Quốc, cho biết các doanh nghiệp phụ thuộc vào xuất khẩu ở Đức có thể sẽ phải cắt giảm nhân sự và thậm chí phá sản.
"Hiệu ứng của lệnh cấm này sẽ lan ra khắp châu Âu. Nhưng lệnh cấm sẽ không có quá nhiều ảnh hưởng tới giá thịt lợn nuôi tại Trung Quốc," ông nói.
Pekka Pesonen, tổng thư kí của Copa-Cogeca, liên minh nông dân tại châu Âu, cho biết nguyên nhân chính gây ra việc này là do phát hiện lợn hoang dã nhiễm bệnh tại Đức.
"Giữa giai đoạn khó khăn mà ngành thịt lợn châu Âu gặp phải, chính quyền các nước và châu Âu nói chung cần thực hiện những chính sách nhanh chóng và hiệu quả để hỗ trợ ngành này," ông nói *************
Chia tay vợ, người đàn ông quyết đến với mẹ vợ, bất ngờ nhất là chuyện xảy ra sau đó 30 năm
Sau khi ly dị vợ, chồng bí mật hẹn hò với... mẹ vợ, làm mọi cách thay đổi luật để cưới được "nàng"
Vào năm 1977, anh Clive Bunden kết hôn với chị Irene và sinh được 2 con gái là Sarah và Tanya. Tuy nhiên, sau 8 năm hôn nhân, Clive và Iren cũng không tránh được một kết cục buồn như bao cặp đôi khác. Cặp đôi ly dị vào năm 1985.
Tuy nhiên, điều đáng nói là sau đó, anh Clive lại đem lòng yêu thương một người mà có lẽ không ai nghĩ tới, đó là bà Brenda, cũng là mẹ vợ cũ của anh. Bốn năm sau khi ly dị vợ, anh Clive và mẹ vợ đã hẹn hò trong bí mật.
"Chúng tôi đã yêu nhau. Một buổi tối, anh ấy đã dẫn tôi đi uống thứ gì đó, và cuối cùng chúng tôi đã hôn nhau", bà Brenda nhớ lại.
Ông Clive và bà Brenda trong chương trình This Morning cách đây 8 năm.
Tưởng như đây chỉ là một chuyện tình vụng trộm, một thứ tình cảm nhất thời sinh ra do sự cô đơn từ cả 2 phía. Thế nhưng, ai cũng phải bất ngờ khi vào năm 1997, tức là sau khi ở bên nhau 8 năm trời, cặp đôi đã quyết định kết hôn, chính thức muốn gắn kết với nhau trọn đời.
Tuy nhiên, sau khi đi đăng ký ở quê nhà của họ là Warrington, hạt Cheshire của Anh chỉ vài ngày thì Clive bị bắt giữ vì phạm luật.
Clive cho biết mình được thông báo rằng việc kết hôn của anh với mẹ vợ là vi phạm luật pháp, và anh có thể bị ngồi tù tới 7 năm nếu vẫn khăng khăng làm như vậy. Vì người chồng đầu tiên của bà Brenda, ông Richard đã qua đời, và Irene thì đã tái hôn nên họ đã sai lầm khi nghĩ rằng chỉ cần đổi họ của bà Brenda sang họ của Clive là họ có thể tự do làm đám cưới.
Nhưng điều này là chưa đủ với Clive.
Sau đó, người đàn ông này đã tiến hành một chiến dịch để thay đổi điều luật 500 năm tuổi ở địa phương.
"Tôi nghĩ chúng tôi nên kết hôn vì chúng tôi đã trải qua mọi chuyện cùng với nhau. Chúng tôi đã bị cản trở 1 cách không công bằng. Tôi nghĩ điều đó là không đúng, nên tôi muốn thay đổi đó", Clive cho biết.
"Tôi nhớ khi nghe được trên tivi vào tháng 9/2005 thông tin rằng điều luật này sẽ thay đổi. Tôi đã quỳ xuống ngay lập tức và cầu hôn Brenda, mắt tôi nhòa lệ vì hạnh phúc", ông Clive nhớ lại.
Cuối cùng, sau nhiều năm nỗ lực không ngừng, điều luật nói trên đã được thay đổi, và vào ngày 17/3/2007, cuối cùng thì cặp đôi cũng có thể danh chính ngôn thuận trở thành vợ chồng tại văn phòng đăng ký Warrington, đúng nơi mà cách đó 30 năm, Clive từng kết hôn với con gái Irene của bà Brenda.
"Người ta cứ nghĩ chuyện tình của chúng tôi sẽ không thể bền được, nhưng chúng tôi đang ngày càng mãnh liệt hơn bao giờ hết. Chúng tôi ở cùng nhau 24/7, cứ như có 1 phép màu vậy", ông Clive, hiện 65 tuổi cho biết.
Đám cưới hạnh phúc của ông Clive và bà Brenda năm 2007.
Cuộc hôn nhân kỳ lạ và cái kết bất ngờ sau 13 năm
Tuy nhiên, đa số người thân của cặp đôi, bao gồm cả Irene - con gái bà Brenda và vợ cũ của ông Clive đã không tham dự đám cưới của họ. Chỉ có 1 người họ hàng xa gửi thiệp chúc mừng mà thôi.
Trong khi đó, bà Brenda, 77 tuổi cũng hết lòng khen ngợi người chồng hiện tại: "Clive là một quý ông, anh ấy rất biết cách chăm sóc tôi. Có lúc tôi muốn tranh luận nhưng Clive luôn biết cách làm tôi dịu xuống."
Điều thú vị là ở chỗ khi Clive đến với Irene, con gái bà Brenda thì bà Brenda không hề thích người con rể này. Bà đã khó chịu với Clive ngay từ lần gặp đầu tiên. Vậy mà sau 13 năm, hôn nhân của họ vẫn vô cùng hạnh phúc.
Ông Clive đã hát ca khúc hit You Raise Me Up của nhóm nhạc Westlife cho bà Brenda và nói: "Đó là 1 ngày vô cùng xúc động. Chúng tôi đã phải đấu tranh rất nhiều để có được điều đó, nhưng đó là 1 ngày tuyệt vời và chúng tôi sẽ luôn nhớ mãi về nó".
Trong khi đó, bà Brenda thì chia sẻ: "Gia đình chúng tôi không đến là vì họ không đồng tình với chuyện đó. Nhưng chúng tôi chỉ quan tâm đến việc được ở bên nhau mà thôi".
Cũng như bao cặp đôi mới cưới khác, họ cũng đi nghỉ tuần trăng mật kéo dài tới 1 tháng ở Tây Ban Nha, nhưng sau khi xuất hiện trên khắp các mặt báo, họ đã ngay lập tức bị nhận ra.
Bà Brenda said: "Chúng tôi tới Benidorm và nghĩ mình có thể thoát khỏi mọi thứ rồi. Chúng tôi đi tới các căn hộ, và tất cả đều biết chúng tôi là ai. Một cậu làm bartender nói, 'Chúng ta có khách nổi tiếng rồi'. Nhưng ai cũng rất dễ chịu. Chúng tôi đã có một kỳ trăng mật thật tuyệt vời."
Và sau đó, thật may mắn là cuộc sống hôn nhân của họ đúng là những gì họ từng hy vọng.
Cả 2 vẫn có 1 cuộc sống hạnh phúc sau 30 năm ở bên nhau và 13 năm sau khi chính thức kết hôn.
Bí quyết sống hạnh phúc khiến các cặp đôi trẻ cũng phải ngưỡng mộ
Ông Clive cho biết: "Việc kết hôn với Brenda đã thay đổi tôi. Tôi cảm thấy sự khác biệt ngay lập tức. Trước đây tôi là người ít quan tâm đến mọi thứ. Tôi cảm thấy mình cứ thiếu thiếu cái gì đó, cho đến khi chúng tôi kết hôn.
Chúng tôi đã trải qua rất nhiều chuyện cùng nhau, vì thế để có được ngày hôm nay đúng là một thành tựu. Điều khiến tôi thấy hoàn hảo là chúng tôi có thể là chính mình cả ngày mà vẫn hòa hợp."
Trong khi đó, bà Brenda thì tâm sự rằng chính sự chu đáo của Clive giúp họ có được hạnh phúc: "Clive rất chu đáo và chăm sóc tôi rất tốt. Chúng tôi cũng có lúc tranh luận và tôi nghĩ mình luôn là 1 thách thức với Clive.
Nhưng điều quan trọng nhất là biết cho, biết nhận và có lòng tin ở nhau. Anh ấy cũng có những thói quen xấu, ví dụ như việc cắn móng tay, nó khiến tôi phát điên. Tôi vẫn hay đùa rằng khi anh ấy còn hẹn hò với con gái tôi rồi trở thành con rể tôi, tôi chẳng thích anh ấy chút nào.
Chúng tôi thường kể cho người lạ việc chúng tôi đã gặp nhau ra sao và khi đó, họ chẳng hề tin lời chúng tôi. Nhiều người nghĩ chuyện tình của chúng tôi sẽ không thể bền lâu, nhưng chúng tôi không thể sống mà thiếu nhau."
Được biết, trong kỳ nghỉ tới Benidorm năm nay, bà Brenda đã gặp phải một vấn đề sức khỏe.
"Oxy không tới được tim của tôi và họ đã phải đặt máy tạo nhịp tim cho tôi. Cảm ơn Chúa, giờ tôi ổn rồi. Clive đang là người chăm sóc tôi. Anh ấy làm mọi việc cho tôi. Chúng tôi vẫn rất hạnh phúc", bà Brenda hạnh phúc chia sẻ.
Chị Irene tuyên bố không tha thứ cho cả mẹ và chồng cũ vì mối quan hệ của họ.
Trong khi đó, phát biểu cách đây cách đây 8 năm, chị Irene khẳng định mối quan hệ của mẹ mình với chồng cũ khiến chị có cảm giác mẹ đang phản bội mình.
"Giờ tôi không có mẹ nữa. Clive đã khiến gia đình chúng tôi chia rẽ, vì thế tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh ta", chị Irene tuyên bố.
Tuy nhiên, bà Brenda cho biết bà đã cố giảng hòa với con gái.
Theo Mirror
*************
Mai Hakase Full Nude ? Mai Hakase Bikini khoe ngực cực khủng
Mỹ nhân Nhật Bản Mai Hakase Full Nude ? Mai Hakase Bikini khoe ngực cực khủng
Xem thêm:
**************
19 bức ảnh của những người có 1 ngày chẳng dễ dàng gì: Ảnh số 9 nhìn đã sởn da gà
VCCorp.vn
3 minutes
Làm việc chăm chỉ cả tuần rồi cuối cùng cũng đi được đến cái cuối tuần mong muốn. Thế mà vừa đến cơ quan, ngồi chưa kịp ấm chỗ thì cái gấu quần lại mắc vào cái bánh xe của ghế ngồi, thế là ôi thôi.
Chưa hết, lúc về, định mở cửa xe bước ra thì bỗng nhìn thấy một con quái vật gì đó đang nhìn mình chằm chằm từ bên ngoài, sợ đến mức không dám mở mà ra nữa. Cuộc sống đôi khi thật nhiều phiền toái. Chỉ có mỗi một điều có thể an ủi bạn, đó là ngoài kia, còn có vô số những người cũng gặp phải lắm chuyện tréo ngoe như vậy, thậm chí còn hơn nữa ấy chứ.
Không tin ư? Mời bạn xem qua chùm ảnh do Bored Panda tổng hợp lại dưới đây là sẽ rõ ngay thôi.
Vậy nên, dù cuộc đời rất dở thì ta vẫn nên niềm nở, cười xòa 1 cái và vui vẻ bước tiếp. Chúc tất cả các bạn đều có những ngày cuối tuần thật suôn sẻ và bình yên nhé.
1. Lâu lắm không dọn dẹp nhà cửa, một hôm xê cái tủ dịch ra để quét bụi thì phát hiện ra cảnh tượng này, tôi suýt ngất và buồn nôn cả ngày.
2. Tự dưng lấy con nhện đồ chơi ra cho con chơi thì thấy con gì đó chui đầu ra mà tay chân bủn rủn.
3. Để quên chai nước cam nguyên chất trong khoảng 1 năm, đến khi nhớ ra thì thấy bên trong đã hình thành 1 thứ vô cùng kinh dị.
4. Còn đây là hộp thức ăn cho mèo đã "biến hình" chỉ sau 10 ngày, quả là đáng sợ.
5. Ai sợ nhện mà nhìn thấy cảnh này thì... xác định luôn.
6. Tối qua có ai đó quên không cất Ipad rồi, thảm ghê.
7. Đến lúc ăn uống rồi mà còn xui tới tận cỡ này thì chẳng còn gì để nói luôn.
8. Thế này thì còn đi đâu được nữa, quay vào nhà thôi.
9. Buổi sáng đi qua đây nhìn thấy cái này suýt ngất, con người đã mong manh dễ vỡ lại cứ hay được xem phim kinh dị miễn phí.
10. Con mèo nhà tôi đã nôn lên người con chó, sau đó con chó thì vung vẩy khắp nơi, vậy là tôi vừa phải tắm cho con chó, vừa phải dọn nhà.
11. Miếng ăn đếm mồm còn rơi, ai khóc nỗi đau này?
12. Một binh đoàn kiến làm tổ trước nhà tôi. Ôi má ơi.
13. Cốc vỡ, chậu tan, biết trách ai đây?
14. Thế này đèn có hỏng có khi cũng không dám sửa ấy nhỉ?
15. Hôm nay có người thi trượt bằng lái xe ở Naperville rồi.
16. Định mở cửa xe mà nhìn thấy cảnh này lại thôi, sợ quá đi.
17. Đau lòng quá đi.
18. Ơ thế bây giờ sao?
19. Hình như chủ nhân của chiếc quần này đã "bỏ của chạy lấy người" hay sao ấy nhỉ?
Theo Mirror
**************
Nhặt lê thối về ăn cho đỡ đói, đôi vợ chồng bất ngờ phát hiện ra cơ hội làm giàu chóng vánh
Sự khôn ngoan của vợ chồng chủ tiệm lê
Cuối triều đại nhà Thanh, ở khu Sạp Bắc, Thượng Hải có một tiệm mứt lê làm ăn buôn bán rất lớn, trước cửa tiệm có treo một cái bảng hiệu ghi ba chữ "Trời mới biết" rất to.
Đối diện với tiệm mứt lê "Trời mới biết" là tiệm hoa quả của nhà họ Vu, yếu tốt giúp cho việc làm ăn của tiệm mứt trở nên phát đạt chính là nhờ tiệm bán hoa quả này.
Năm Quang Tự thứ tám, cửa hàng hoa quả nhà họ Vu đã vận chuyển 50 giỏ hoa quả từ Thái Dương, Sơn Tây đến khu Sạp Bắc, Thượng Hải.
Vì phải trải qua chặng đường quá dài, vỏ lê bị tróc ra, lại gặp mưa bị ướt nên vận chuyển đến nơi thì đã bị thối hết, cho dù là phơi khô hay gọt vỏ cũng đều không thể bán được.
Đối diện sạp hoa quả nhà họ là một tiệm nhỏ, ở đó có một đôi vợ chồng sinh sống. Đang lúc đói bụng không có thực phẩm để ăn, thấy nhà họ Vu vứt đi rất nhiều lê bị thối nên đã nhặt về gọt vỏ, khoét bỏ những chỗ bị thối rồi ăn.
Sau khi ăn thấy ngọt, họ liền bổ những quả lê rồi cắt thành từng miếng nhỏ, cứ một đồng năm miếng, không ngờ lại rất đắt khách.
Đôi vợ chồng sau đó đã sang nhà họ Vu hỏi mua lại những giỏ lê bị thối.
Dù sao thì lê bị thối cũng không đáng bao nhiêu tiền, nhà họ Vu vô cùng vui mừng, nên đã bán cho họ với giá rẻ.
Mua được nhiều lê, đôi vợ chồng này liền gọt vỏ lê, cho vào cái vò to rồi ướp với đường, như thế ăn sẽ ngon hơn, bán sẽ chạy hơn.
Không dừng lại ở đó, họ lại tiếp tục đi khắp nơi mua lê đã hỏng một chút, gọt hết vỏ và những chỗ thối rồi chế biến thành nước lê, mứt lê.
Ảnh minh họa.
Mùa Xuân không có lê để ăn, mọi người đều muốn ăn mứt lê, mứt lê bỗng chốc trở thành đặc sản ở phương Nam.
Năm sau, khâm sai đại thần triều đình đến Sạp Bắc, Thượng Hải tuần tra. Họ mua mứt lê để ăn, chua chua ngọt ngọt ăn rất ngon nên đã mua mang đến Bắc Kinh tặng cho Từ Hi Thái Hậu.
Từ Hi Thái Hậu đang bị ho, sau khi ăn xong cảm thấy mùi vị rất ngon, liền truyền chỉ cho đôi vợ chồng kia vào cung tiến cống mứt lê.
Đôi vợ chồng bỗng chốc buôn bán vô cùng phát đạt, chính thức mở một tiệm mứt lê thật lớn.
Ông chủ tiệm hoa quả nhà họ Vu âm thầm thăm dò tìm hiểu, cuối cùng biết được mứt lê được làm từ lê bị thối, ông ta vừa thèm đỏ cả mắt, vừa đố kị, nhưng lại sợ đắc tội với Hoàng Thượng.
Ngay trong đêm, ông ta viết ba chữ "Trời mới biết" lên giấy rồi dán trên cửa tiệm của đôi vợ chồng kia.
Ngày hôm sau, đôi vợ chồng tỉnh dậy nhìn thấy ba chữ "Trời mới biết" thì ngây người ra một lúc, sau đó mới nhận ra có người muốn gây phiền phức.
Người chồng cười lớn, nói: "Tôi vừa muốn đặt một cái tên cho cửa hiệu, không ngờ hôm nay lại có người viết tên cửa hiệu mang đến tận cửa, tốt quá rồi. Hoàng Thượng cũng đã ăn mứt lê của tiệm nhà chúng ta rồi, ngài chính là Đương Kim Thiên Tử nên tôi sẽ dùng ba chữ này để đặt tên cho tiệm.
Người chồng làm một tấm bảng hiệu rất lớn, những người đến xem đều tò mò đến xem, hỏi chuyện thì được biết Hoàng Thượng và Thái Hậu đều thích ăn mứt lê của cửa tiệm này nên việc buôn bán của họ càng thuận lợi.
Ông chủ tiệm hoa quả nhà họ Vu mắng người không được, ngược lại còn giúp họ buôn bán phát đạt hơn, chữ cũng bị người ta tận dụng dùng mất nên càng tức giận.
Ông ta liền vẽ lên tường của tiệm mứt lê một con rùa, đầu rụt vào trong, bên cạnh viết chữ: "Không biết nhục nhã".
Ngày hôm sau, đôi vợ chồng tiệm mứt lê vừa nhìn thấy liền ngây người ngạc nhiên, sau đó đồng thanh nói:
"Chúng ta dùng rùa làm thương hiệu. Mứt lê có thể giảm ho, kéo dài tuổi thọ, sống lâu như rùa (rùa cũng sống lâu)." Từ đó, nhãn hiệu này đã trở thành thương hiệu nổi tiếng khắp Thượng Hải.
Lời bình
Ông chủ tiệm hoa quả nhà họ Vu là một người thông minh, có nhiều mánh khóe, nhưng kiểu thông minh này thiếu tầm nhìn xa và kế hoạch chi tiết, chỉ vì chút lợi cỏn con mà không từ thủ đoạn phá hoại giới hạn và nguyên tắc làm người, cuối cùng biến khéo thành vụng, thua không còn manh giáp.
Đôi vợ chồng chủ tiệm mứt lê chính là những cao nhân có trí thông minh tuyệt vời.
Cho dù ông chủ tiệm hoa quả có giở trò xấu hay khiêu khích như thế nào, từ đầu đến cuối họ vẫn bất động, không giận dữ nóng nảy mà hỏng việc, thay vào đó, họ bình thản đối mặt và chỉ chú ý làm tốt việc của chính mình.
Thông mình là gì? Là luôn xem những bất lợi và âm mưu như một cơ hội mới, tìm kiếm lợi ích và tránh những gì không có lợi cho mình.
Người khác có giẫm đạp lên bạn, nhưng nếu bạn đủ bình tĩnh, không quan tâm đến thiệt hơn, bạn hoàn toàn có thể nhân lúc họ nhấc chân lên mà nắm lấy dây giày của họ để đứng dậy.
Như thế mới gọi là thông minh, mới là trí tuệ đỉnh cao của đời người!
*************
Lật lại vụ án sau 72 năm thi hành án tử
MỹJoe Arridy, 23 tuổi, vẫn cười tươi trên đường tới phòng hơi ngạt vào một ngày tháng 1/1939, trong khi người xung quanh đều cố nén nước mắt.
Arridy bị thi hành án tử hình tại nhà tù thành phố Canon, bang Colorado. Cái chết của Arridy có lẽ đã không xảy ra và bang Colorado cũng đã không thực hiện một trong những lần thi hành án đáng hổ thẹn nhất trong lịch sử nếu hôm ấy thống đốc bang ra quyết định hoãn vào phút chót.
Án tử hình với Arridy bắt nguồn từ vụ án mạng xảy ra vào ngày 14/8/1936 tại gia đình nhà Drain ở thành phố Pueblo, bang Colorado. Dorothy Drain (15 tuổi) cùng Barbara Drain (12 tuổi) bị kẻ đột nhập dùng rìu tấn công. Dorothy bị xâm hại tình dục và tử vong, Barbara sống sót.
Hai phụ nữ địa phương báo tin bị một gã đàn ông sàm sỡ từ phía sau nhưng đã đánh đuổi được. Theo hai nạn nhân, kẻ sàm sỡ thấp, da tối màu, trông như người Mexico.
Hiện trường vụ án của nhà Drain có nhiều nét tương đồng với vụ hai phụ nữ lớn tuổi bị tấn công trong căn hộ cách đó chỉ ba tòa nhà vào hai tuần trước. Cụ bà 72 tuổi tử vong, người bạn 58 tuổi bị thương nặng. Cả hai cùng bị đánh vào đầu.Cảnh sát thành phố Pueblo tỏa đi tìm kiếm những người phù hợp với mô tả của nhân chứng cũng như người thù oán gia đình nạn nhân. Các phòng cảnh sát trong khu vực rà soát nhiều người lang thang, kẻ bệnh hoạn, dân nhập cư, và đủ loại người khả nghi. Phạm vi cuộc truy tìm được mở rộng sang cả bang lân cận.
Nghi phạm đầu tiên được xác định vào ngày 20/8/1936. Trong tang lễ của thiếu nữ 15 tuổi, cảnh sát Pueblo thấy người đàn ông mặc quần yếm hai lần đi quanh quan tài tiễn biệt người chết và cố đưa nắm tiền xu cho bố nạn nhân để "giúp gia đình". Người này được xác định là Frank Aguilar, người gốc Mexico, từng làm việc cho gia đình nạn nhân.
Aguilar phủ nhận gây án nhưng quá trình khám nhà, cảnh sát phát hiện nhiều mẩu tin cắt ra từ báo nói về các vụ giết người hiếp dâm khắp cả nước và ảnh phụ nữ. Trong một chiếc chậu, dưới đống giẻ là chiếc đầu rìu có vết mẻ có vẻ khớp với vết thương trên đầu thiếu nữ. Dưới một số móng tay của Aguilar là những sợi vải chenille xanh phù hợp với ga trải giường tại hiện trường. Barbara Drain cũng xác nhận Aguilar là hung thủ xuất hiện trong phòng tối hôm ấy.
Ngày 26/8/1936, nhà chức trách tại Pueblo nhận được cuộc gọi từ cảnh sát trưởng thành phố Cheyenne, bang Wyoming gần đó. Theo vị cảnh sát trưởng, một gã thanh niên vừa bị bắt giữ trong khi lang thang quanh nhà ga đã nhận trách nhiệm trong vụ án mạng. Gã là Joe Arridy, 21 tuổi.
Theo lời cảnh sát trưởng Cheyenne, trong cuộc thẩm vấn dài gần 8 tiếng, Arridy thừa nhận đã đứng trong bụi rậm để theo dõi hai bé gái, chờ bố mẹ nạn nhân rời đi rồi gây án. Arridy có thể miêu tả những chi tiết mà chỉ người có mặt tại hiện trường mới biết như bố cục phòng, màu nội thất... Tuy quá trình thẩm vấn không được ghi lại thành biên bản và không có người chứng kiến, lời nói của vị cảnh sát trưởng Cheyenne vẫn khiến đồng nghiệp không thể bỏ qua nghi phạm mới.
Trước cảnh sát Pueblo, lời thú tội của Arridy lại thay đổi. Lúc này, Arridy nói đã cùng gây án với người tên Frank và chính Frank dùng rìu chém nạn nhân. Arridy được di lý về thành phố Pueblo để thực nghiệm hiện. Gặp "đồng phạm", Arridy nói đó chính là Frank, nhưng Aguilar lại nói "chưa nhìn thấy đối phương bao giờ".
Sinh tại thành phố Pueblo vào năm 1915, từ nhỏ Arridy đã có có dấu hiệu khiếm khuyết tâm lý như không biết nói cho tới năm 5 tuổi. Sau khi bị đuổi khỏi trường tiểu học vì "không thể học được", Arridy được cho vào trường dành cho người khuyết tật tâm lý bang Colorado vào năm 10 tuổi.
Kết quả đánh giá đầu vào cho thấy Arridy không thể gọi đúng tên các màu hoặc phân biệt được quả trứng và hòn đá. Anh ta cũng không thể lặp lại dãy số có bốn chữ số và bị cho là "chậm chạp", "có ánh mắt ngờ ngệch và lơ đãng". Theo hiệu trưởng, Arridy dễ bị xúi giục, từng thú tội ăn trộm thuốc lá trong khi rõ ràng không phải thủ phạm. Đặc biệt, Arridy thường có hành vi nhạy cảm với nam giới và chưa từng thể hiện hứng thú với người khác giới.
Hoàn cảnh Arridy thú tội với cảnh sát trưởng Cheyenne cũng có nhiều điều khả nghi. Arridy ban đầu nói dùng gậy gây án, sau đó mới chuyển sang cái rìu. Chi tiết hung khí là rìu đã được đăng trên báo. Trước khi cảnh sát trưởng Cheyenne biết được đồng nghiệp ở Pueblo đã có nghi phạm, Arridy cũng không đả động tới "đồng phạm" là Frank Aguilar.
Arridy còn nhận trách nhiệm trong các vụ án khác, như trong lần một phụ nữ bị tấn công tại thành phố Colorado Springs vào ngày 23/8/1936. Tuy nhiên, Arridy được xác nhận là không thể gây án trong lần này vì đã luôn ở tại thành phố Cheyenne từ ngày 20/8/1936 cho tới khi bị bắt. Dù vậy, đối với nhà chức trách khi ấy, lời nói của vị cảnh sát trưởng Cheyenne vẫn đủ khiến Arridy bị khởi tố.
Phiên tòa xét xử Aguilar diễn ra trước và kết thúc chóng vánh. Aguilar bị tuyên án tử hình sau khi nhận tội trong vụ tấn công con gái nhà Drain cùng hai vụ án mạng chưa có lời giải khác trong thành phố Pueblo. Hắn ta chết trong buồng hơi ngạt vào tháng 8/1937. Cùng ngày, cảnh sát trưởng thành phố Cheyenne và hai người giúp bắt giữ Arridy cùng lĩnh thưởng 1.000 USD vì phá được án.
"Đường ra tòa án" của Arridy lại khác. Tại phiên điều trần trước xét xử, nhiều bác sĩ làm chứng rằng Arridy chỉ có IQ 46, tư duy tương đương trẻ 6 tuổi nên không thể phân biệt đúng sai. Một số bác sĩ khác không đồng ý, nhưng lời làm chứng có trọng lượng nhất có lẽ là của cảnh sát trưởng thành phố Cheyenne. Theo vị này, Arridy đã "rơi nước mắt lã chã" khi thú tội, như đứa trẻ biết mình phạm lỗi. Cuối cùng, Arridy được bồi thẩm đoàn xác định là có đủ năng lực trách nhiệm truy cứu hình sự.
Tại tòa, luật sư bào chữa vẫn theo đuổi lập luận thân chủ vô tội vì khiếm khuyết tâm lý. Luật sư không bác bỏ chứng cứ của bên kia, cũng không gọi nhân chứng như Barbara Drain để chứng minh rằng Arridy không có mặt tại hiện trường. Dù tự nhận thân chủ dễ bị tác động để thú tội, luật sư không gọi cảnh sát trưởng thành phố Cheyenne ra đối chất.
Ngược lại, lời làm chứng đáng chú ý nhất của vị cảnh sát trưởng lại xuất hiện trong phần xét hỏi của công tố viên. Khi được hỏi, cảnh sát trưởng thừa nhận Arridy chưa bao giờ kể lại một mạch những gì đã xảy ra, mọi lời khai đều do ông ta phải "cạy miệng". Dù vậy, dựa chủ yếu vào lời làm chứng của vị cảnh sát trưởng thành phố Cheyenne, Arridy bị kết tội và lãnh án tử hình.
Quãng thời gian trong khu tử tù, Arridy được Roy Best, giám thị nhà tù, thương xót và biệt đãi với những quyển sách tranh, ôtô và đầu tàu hỏa đồ chơi chạy pin. "Arridy là người hạnh phúc nhất sống trong trại tử tù", Best từng nói.
Cán bộ nhà tù không làm khó Arridy. Các tử tù khác cùng tham gia vui đùa và tỏ ra nhẫn nại với những trò chơi của Arridy, cũng không gọi Arridy bằng những từ ngữ miệt thị.
Sau khi nhận án tử hình, Arridy được một người luật sư tên Gail Ireland giúp kháng cáo. Ireland tin thân chủ không phải hung thủ nhưng để có hy vọng thắng, luật sư không bào chữa theo hướng vô tội mà chỉ lập luận Arridy bị khiếm khuyết tâm thần nên không thể bị hành quyết. Nỗ lực của Ireland đã giúp ngày thi hành án được đẩy lùi 9 lần.
Song cố gắng của luật sư không thể ngăn được bản án tử hình, Arridy dường như chẳng mảy may buồn rầu. Trong buồng giam, anh hiếm khi rời mắt khỏi chiếc tàu đồ chơi. Khi được hỏi thích ăn gì trong bữa cuối cùng, Arridy có vẻ không hiểu được ý nghĩa của câu hỏi và chỉ đòi ăn kem.
Ngày 7/1/1939, Arridy vui vẻ chia đồ chơi cho bạn tù rồi chậm rãi bước vào phòng hơi ngạt, trên môi vẫn nở nụ cười khi bị cột vào ghế. Anh thoáng có vẻ lo lắng nhưng đã bình tĩnh trở lại khi được giám thị Best nắm tay trấn an. Arridy được chôn cất tại nghĩa trang trong nhà tù. Ngôi mộ được đánh dấu bằng tấm biển số xe máy. Câu chuyện về người này bị lãng quên trong hàng chục năm sau đó.
Tới năm 1991, Robert Perske, tác giả và nhà hoạt động bảo vệ người khuyết tật, bắt gặp bài thơ viết về sự việc của Arridy. Bị ám ảnh bởi bài thơ, Perske bắt đầu tìm hiểu về câu chuyện của Arridy và viết thành sách. Thông qua sách của Perske, nhiều người biết tới sự việc và đã tụ họp để thành lập tổ chức Những người bạn của Joe Arridy.
Năm 2007, thành viên tổ chức Những người bạn bắt đầu mở chiến dịch minh oan cho Joe Arridy. Dựa trên tài liệu của Perske và quá trình tự nghiên cứu, một luật sư tên David Martinez đệ đơn xin đặc xá dài 400 trang lên thống đốc bang Colorado.
Điều mong đợi cuối cùng cũng thành sự thật. Ngày 7/1/2011, đúng 72 năm sau vụ hành quyết, Bill Ritter, thống đốc bang Colorado, ban lệnh đặc xá hoàn toàn và vô điều kiện đối với Arridy vì "khả năng rất lớn" là thực sự vô tội và đã bị bức cung.
"Việc đặc xá cho Arridy không thể đảo ngược tấn bi kịch này trong lịch sử Colorado nhưng nhân danh công lý và sự tử tế, ta cần khôi phục thanh danh cho anh", Ritter viết. Đây là lần đầu tiên thống đốc bang Colorado đặc xá cho người bị kết tội sau khi án tử hình đã được thi hành.
Hiện, tấm biển xe máy hoen gỉ đánh dấu mộ của Arridy đã được thay thế bằng tấm bia đá hoa cương. Bên trên bia mộ có ảnh chụp Arridy đang chơi tàu hỏa, ngày tháng anh được đại xá, và dòng chữ "Đây là nơi yên nghỉ của một người vô tội".
Quốc Đạt (Theo Westword, New York Daily News *************
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.