Trang Lá Cải Ngày 20 Tháng 8 Năm 2020: Bác Hồ chán đời tự cạo sạch râu ria

Thứ Năm, 20 Tháng Tám 20207:13 SA(Xem: 10664)
Trang Lá Cải Ngày 20 Tháng 8 Năm 2020: Bác Hồ chán đời tự cạo sạch râu ria
cai-thu-5
*****************

Bắt giam tổng giám đốc công ty thoát nước Hà Nội liên quan tới gia đình Nguyễn Đức Chung


Ngày 20/8, Cơ quan điều tra Bộ Công an đã ra quyết định khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với ông Võ Tiến Hùng, Tổng giám đốc Công ty TNHH Một thành viên Thoát nước Hà Nội để điều tra về tội "Vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản Nhà nước gây thất thoát, lãng phí theo Điều 219 Bộ luật Hình sự năm 2015".

Ông Hùng bị khởi tố điều tra vì liên quan đến việc mua độc quyền chế phẩm Redoxy-3C để xử lý các hồ ô nhiễm trên địa bàn Hà Nội.

Trước đó, liên quan đến vụ lùm xùm mua độc quyền chế phẩm Redoxy-3C để xử lý các hồ ô nhiễm trên địa bàn TP Hà Nội, Chủ tịch UBND TP Nguyễn Đức Chung đã giao Thanh tra TP Hà Nội chủ trì thành lập đoàn liên ngành thanh tra toàn diện việc mua, đánh giá hiệu quả sử dụng đối với chất Redoxy-3C và yêu cầu sau khi hoàn thành thanh tra phải công khai kết quả.

Sau đó, Thanh tra TP Hà Nội công bố quyết định thanh tra toàn diện việc mua, quản lý, sử dụng chế phẩm Redoxy-3C để xử lý ô nhiễm nước các hồ trên địa bàn TP. Theo Sở Xây dựng Hà Nội, từ tháng 9/2016, công tác xử lý ô nhiễm môi trường nước hồ được thử nghiệm xử lý ô nhiễm môi trường nước hồ bằng chế phẩm Redoxy-3C tại 3 hồ Giáp Bát, Hố Mẻ, Ba Mẫu theo chỉ đạo của thành phố.

Sau khi thử nghiệm thành công, công tác xử lý ô nhiễm môi trường nước hồ bằng chế phẩm Redoxy-3C đã được UBND TP chấp thuận cho triển khai nhân rộng tại 87/125 hồ nội thành...

Theo hồ sơ tài liệu do Cty Thoát nước cung cấp: Từ năm 2016 đến quý I/2019, tổng số khối lượng Redoxy 3C, Cty Thoát nước đã mua, nhập kho là 403,040 tấn, với tổng giá trị 137.614.290.000đ. Cty đã sử dụng 380,592 tấn, tồn kho 22,448 tấn. Khối lượng này được theo dõi, quản lý trên hồ sơ, sổ sách kế toán của Cty Thoát nước.

Vẫn theo kết luận thanh tra, theo báo cáo của Cty Thoát nước, so sánh với một số giải pháp xử lý ô nhiễm hồ trước đây, việc xử lý ô nhiễm nước hồ bằng chế phẩm Redoxy-3C có quy trình thực hiện đơn giản, nhanh gọn, ít nhân công, kinh phí duy trì thấp hơn, chất lượng nước sau xử lý sạch hơn và áp dụng được cho tất cả các hồ trên địa bàn thành phố.

Đoàn Thanh tra liên ngành thành phố đã đề nghị Cty Thoát nước tổ chức lấy mẫu của một số hồ đại diện để phân tích chất lượng nước. Theo kết quả phân tích các mẫu nước do Viện Công nghệ Môi trường – Viện Hàn Lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam thực hiện, cho thấy 33 thông số chất lượng nước của các hồ trên đạt tiêu chuẩn theo Quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về chất lượng nước mặt của Bộ Tài nguyên và Môi trường.

Ngoài ra, theo kết quả làm việc trực tiếp của Đoàn Thanh tra liên ngành thành phố với đại diện UBND phường, Mặt trận tổ quốc phường, Tổ trưởng Tổ dân phố, đại diện Khu dân cư của 08 phường, xã có hồ và kết quả tổng hợp ý kiến của đại diện 47/48 UBND phường, Tổ trưởng Tổ dân phố, khu dân cư nơi có hồ được xử lý, duy trì thì cho thấy trước năm 2016, nước hồ đều bị ô nhiễm, nước có màu đen, sủi bọt, có hiện tượng cá chết, mùi thối, hôi tanh. Sau khi được xử lý, nước hồ được cải thiện, trong, không còn mùi, không còn hiện tượng cá chết.

“Đại diện chính quyền địa phương và khu dân cư đều đề nghị thành phố tiếp tục thực hiện công tác xử lý và duy trì chất lượng nước hồ bằng chế phẩm Redoxy-3C như trong thời gian vừa qua”, kết luận thanh tra nêu.

Bắt tạm giam giám đốc Công ty Cấp thoát nước Hà Nội

Đơn vị phân phối chế phẩm Redoxy 3C, theo kết luận thanh tra, Cty TNHH Thương mại Dịch vụ Arktic được cấp Giấy chứng nhận đăng ký doanh nghiệp lần đầu ngày 2/11/2015, mã số doanh nghiệp 0107077975; thành viên góp vốn gồm ông Đào Xuân Tấn và ông Nguyễn Đức Hạnh; địa chỉ trụ sở chính: số 313 đường Nguyễn Tam Trinh, phường Hoàng Văn Thụ, quận Hoàng Mai, Hà Nội. Người đại diện theo pháp luật là ông Đào Xuân Tấn.

Tháng 6/2016, ông Đào Xuân Tấn chuyển nhượng toàn bộ phần vốn góp của mình cho ông Nguyễn Trường Giang và ngày 23/7/2016, ông Nguyễn Đức Hạnh ký hợp đồng chuyển nhượng toàn bộ vốn góp của mình tại Cty Arktic cho ông Nguyễn Trường Giang và bà Nguyễn Thị Bích Hằng.

Ngày 26/7/2016, Cty Arktic đăng ký thay đổi Giấy chứng nhận đăng ký doanh nghiệp (lần thứ ba) với 2 thành viên góp vốn là ông Nguyễn Trường Giang và bà Nguyễn Thị Bích Hằng; địa chỉ trụ sở chính: số 12 Đặng Tiến Đông, phường Trung Liệt, quận Đống Đa, Hà Nội. Người đại diện theo pháp luật là ông Nguyễn Trường Giang.

Ngày 30/5/2017, Sở KH&ĐT cấp Giấy chứng nhận đăng ký địa điểm kinh doanh cho Cty Arktic tại địa chỉ số 180 Triệu Việt Vương, phường Bùi Thị Xuân, quận Hai Bà Trưng, thành phố Hà Nội. Ngày 04/6/2019, Cty Arktic đăng ký thay đổi Giấy chứng nhận đăng ký doanh nghiệp lần thứ năm với 2 thành viên góp vốn gồm ông Nguyễn Trường Giang và ông Đỗ Xuân Hùng; địa chỉ trụ sở chính: Phòng 1002, số 180 phố Triệu Việt Vương, phường Bùi Thị Xuân, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội. Người đại diện theo pháp luật là ông Nguyễn Trường Giang.


H.X 

(Tiền Phong)


***************

Nợ nần do thua đề, người phụ nữ dựng ‘kịch’ bị cướp hàng trăm triệu đồng

TUOI TRE ONLINE

Nợ nần do thua đề, người phụ nữ dựng chuyện  bị cướp hàng trăm triệu đồng - Ảnh 1.

Công an xã Vĩnh Lương và người dân hỏi chuyện C. ngay hiện trường người này nói bị đánh thuốc mê, cướp tài sản - Ảnh cắt từ clip

Chiều 20-8, thượng tá Nguyễn Đức Thành - phó trưởng Công an TP Nha Trang (tỉnh Khánh Hòa) - cho biết công an đã làm rõ vụ 1 phụ nữ dựng màn kịch bị đánh thuốc mê cướp tài sản vì nợ nần chồng chất do đánh đề.

Sáng cùng ngày, trên mạng xã hội xuất hiện một đoạn clip thông tin tại quốc lộ 1C, đoạn qua xã Vĩnh Lương (TP Nha Trang) có 1 phụ nữ bị cướp đánh thuốc mê lấy 210 triệu đồng và nữ trang mang trong người, chỉ còn lại chiếc xe máy cũ.

Công an xã Vĩnh Lương đã đưa người phụ nữ này về trụ sở làm việc. Người này khai tên T.T.K.C., làm nghề mua bán hải sản ở xã Ninh Ích (thị xã Ninh Hòa).

C. nói sáng 20-8,  chị này đi xe máy vào một quán cà phê trên đường Phạm Văn Đồng (TP Nha Trang) để nhận 210 triệu đồng từ một bạn hàng tên L..

C. nói sau khi uống nước với người tên L. thì đi xe máy về nhà nhưng đến đoạn quốc lộ 1C nêu trên thì xây xẩm mặt mày rồi ngất. Khi tỉnh dậy, C. không thấy giỏ tiền 210 triệu đồng, đôi bông tai, chiếc nhẫn vàng cũng bị mất. C. nghi mình bị đánh thuốc mê, cướp tài sản.

Tuy nhiên, sau một hồi trả lời quanh co những câu hỏi của công an, C. phải thừa nhận đã dựng "kịch" vì nợ nần chồng chất.

C. khai do chơi đề bị thua, nợ 150 triệu đồng và nợ ngoài xã hội 60 triệu đồng nên dựng chuyện bị cướp đánh thuốc mê lấy tài sản để đánh lừa gia đình, chủ nợ. Đôi bông tai và chiếc nhẫn vàng thì C. mang đi bán ở tiệm vàng gần chợ Vĩnh Lương lấy 2,5 triệu đồng.

Theo thiếu tá Lê Ngọc Công Khanh - trưởng Công an xã Vĩnh Lương, hành vi khai báo thông tin sai sự thật của C. sẽ bị cơ quan chức năng xử lý vi phạm hành chính theo Nghị định 167 của Chính phủ.


*****************

Đọc truyện cười Thành bại tại vợ


thanh bai tai vo - Thành bại tại vợ

Thằng bạn tôi trước là một tay chuyên đi đòi nợ thuê. Bẵng một thời gian không liên lạc, hôm rồi gặp lại, nó khoe đã chuyển sang làm nhà văn, mà lại là nhà văn nổi tiếng, sách ra tằng tằng như ốc bươu vàng đẻ trứng, đặt tay lên phím là văn phun ra thành dòng như vận động viên su-mô đi té re. Nó giờ nó “hot” lắm: mỗi lần ra sách là độc giả chen chúc xếp hàng chật cứng trước cửa nhà xuất bản tranh nhau chờ mua. Ai may mắn mua được thì vừa cầm sách ra đến cổng đã có phe sách chạy tới gạ mua lại với giá cao gấp 10. Còn có vụ vài chục bác thương binh phóng xe ba gác húc đổ cửa xông thẳng vào nhà xuất bản chửi bới vì không mua được sách nữa…

Tôi hỏi: “Bí quyết gì khiến mày từ một thằng chuyên đòi nợ thuê và trượt tốt nghiệp vì môn Văn bị điểm liệt lại trở thành nhà văn nổi tiếng?”, nó đáp: “Tao mới lấy vợ!”. Thấy tôi ngơ ngơ, nó thở dài, bảo: “Văn chương thực ra chỉ là một phương thức để thể hiện những ấm ức, bức xúc mà người ta không dám nói ra bằng mồm hay bằng nắm đấm. Trước khi lấy vợ, đứa nào làm tao bức xúc là tao chửi, tao táng chết mẹ. Nhưng lấy vợ rồi, dù bức xúc, ấm ức đến đâu, tao vẫn phải nín. Khi những bức xúc, ấm ức bị dồn nén không thể giải tỏa bằng mồm hay bằng nắm đấm, chúng sẽ bung ra thành văn chương”.

Dứt lời nó vội vàng tạm biệt tôi, bảo đang bận đi dự họp báo ra mắt cuốn tiểu thuyết mới…

thanh bai tai vo - Thành bại tại vợ

Một thằng bạn nữa của tôi thì lại có máu đỏ đen, vài lần bị đi tù vì tội đánh bạc rồi mà vẫn chứng nào tật ấy. Thằng bạn tôi kể, mới hôm vừa rồi thôi, mấy anh em đồng nghiệp cùng phòng nó tổ chức đánh bạc ở cơ quan. Đang đánh hăng thì nghe tiếng đập cửa phành phành. Trong tích tắc, khóa cửa bị phá tung và công an ập vào. Tất cả đều bị bắt quả tang với bài trên tay, tiền trước mặt… trừ thằng bạn tôi. Tôi ngạc nhiên: “Ủa? Sao mày không bị bắt?”. Nó bảo: “Tao vừa lấy vợ, tiền vợ giữ hết rồi, tao có đồng đéo nào đâu mà đánh. Chỉ ngồi xem thôi thì bắt cái đéo gì?”.

Rồi nó được sếp trao bằng khen tuyên dương trước toàn công ty vì có lập trường chính trị vững vàng: cả phòng đánh bạc riêng mình nó không đánh. Và vì các anh em khác trong phòng đều đi tù hết nên nó nghiễm nhiên được lên chức trưởng phòng, khả năng sang năm còn được cất nhắc lên phó giám đốc.

Tôi còn một thằng bạn khác, thằng này chạy xe ôm ở bến xe khách. Hôm đó có một gã mặt lấm lét đến yêu cầu thằng bạn tôi chở gã tới tiệm vàng bạc đá quý. Lúc đầu thằng bạn tôi còn tưởng gã này định đi cướp tiệm vàng, nhưng sau mới biết là không phải: thực ra gã là một tay đào vàng thuê trên miền ngược, gã đào được một viên đá quý nên lén giấu đi và bỏ trốn về dưới xuôi tìm chỗ bán. Gã đó hứa nếu bán được miếng đá sẽ thưởng cho thằng bạn tôi một món kha khá. Thằng bạn tôi sướng quá, gật đầu đồng ý chở luôn. Nhưng mới đi được một đoạn, nó đã thấy mấy tên xăm trổ vung gậy phóng xe phân khối lớn rú ga đuổi theo sau…

“Bọn đó đuổi anh để lấy lại viên đá à?” – thằng bạn tôi vừa vít ga vừa run rẩy hỏi còn gã khách thì trả lời bằng giọng đầy căng thẳng: “Bọn chúng chỉ nghi ngờ là anh có viên đá thôi. Nếu giờ chúng tóm được anh và lục soát thấy viên đá là coi như anh chết”. “Em có cách, đưa viên đá đây cho em!” – nghe thằng bạn tôi nói vậy, gã khách cũng chẳng còn thời gian mà nghĩ ngợi thêm, liền dúi vào tay thằng bạn tôi miếng đá quý lấp lánh to như miếng bánh bích quy. Cũng đúng lúc ấy, xe của mấy thằng xăm trổ kia vọt lên tạt thẳng vào đầu xe thằng bạn tôi làm chiếc xe loạng choạng rồi đổ kềnh, cày trên mặt đường tóe lửa. Gã khách và thằng bạn tôi ngã văng ra, lê đi một đoạn dài…

Lập tức bọn xăm trổ kia chồm tới, chúng túm cổ gã khách đấm đá liên hồi, sau đó lục soát khắp người, không thấy gì, chúng định bỏ đi, nhưng một tên trong nhóm bảo: “Lục soát cả thằng xe ôm kia đi, nhỡ đâu nó đưa cho thằng đó cầm”. Gã khách nghe vậy thì mặt tái dại trong khi thằng bạn tôi thì ngược lại: mặt nó bình thản như sư chùa ngồi ăn oản. Quả vậy, mấy gã đó đã không thể lục tìm thấy gì dù chúng đã hì hục cả nửa tiếng đồng hồ nắn nắn sờ sờ…

Tôi hỏi nó giấu miếng đá kiểu gì mà mấy thằng đó tìm không được, thì nó cười hì hì, bảo là nhờ cái quần sịp thần ky. Rồi nó kể dạo đó nó chạy xe ôm, được đồng nào về vợ thu hết. Nhiều lúc đói khát muốn ăn cái bánh mì, uống cốc nước mía mà không có tiền, nghĩ cực quá, nó mới chế ra cái quần sịp hai lớp để giấu tiền: lớp trong làm bằng vải kaki có bôi sáp nhựa đường để cản sáng, lớp ngoài làm bằng giả da cá sấu có bề mặt thô ráp để đánh lừa cảm giác của tay khi sờ nắn.

Viên đá quý ấy không ngờ bán được hai chục tỷ. Để trả ơn thằng bạn tôi, gã khách đó đã chia đôi: cho thằng bạn tôi mười tỷ. Giờ thằng bạn tôi nghỉ chạy xe ôm rồi, nó đầu tư xây nhà nghỉ, ngồi một chỗ thu tiền, tháng cũng kiếm gần tỷ.

Tôi lại có thằng bạn nữa, nó mở một công ty nho nhỏ nhưng làm ăn thua lỗ, lúc nào cũng chực ngấp nghé phá sản. Thế rồi, nó dồn hết lực để tham gia gói thầu cuối cùng với tư tưởng: được ăn cả ngã về quê. Hôm công bố kết quả thầu, nó cùng với các đại diện của những công ty đối thủ khác có mặt từ sáng – theo đúng thời gian ghi trong thư mời – hồi hộp chờ đợi chủ đầu tư công bố kết quả. Thế nhưng đợi đến trưa vẫn không thấy chủ đầu tư đâu, một số nhà thầu đã bực bội bỏ về, số còn lại vẫn tiếp tục chờ đợi nhưng với vẻ rất bực bội…

Mãi đến gần tối thì đại diện chủ đầu tư mới tới: đó là một chị gái khoảng ngoài bốn mươi. Chị tươi cười xin lỗi vì đã để các nhà thầu phải đợi lâu, nhưng chị có lý do bất khả kháng là phải đi spa gội đầu với cả căng da mặt, tẩy lông chân, lông nách. Các nhà thầu tức sôi máu: một số người chỉ thẳng tay vào mặt chị mà chửi, số khác không chửi thẳng thì mặt cũng hằm hằm và chửi thầm. Riêng chỉ có thằng bạn tôi vẫn tươi cười đứng dậy khẽ nghiêng người, giọng nhẹ nhàng, nói: “Chị làm ở spa nào vậy ạ? Cho em xin địa chỉ để hôm nào em đưa vợ em tới. Trông chị hôm nay đẹp tuyệt vời! Một ngày trời đợi chờ quả là không uổng phí ạ!”.

Chị chủ đầu tư cười hi hí, rồi bảo thôi, chả phải thầu thiếc gì nữa, quyết định giao dự án này cho công ty thằng bạn tôi làm luôn. Và cái dự án đó chính là bước ngoặt để công ty thằng bạn tôi gượng dậy, từ đó vươn lên phát triển thành một tập đoàn vững mạnh như bây giờ. Có lần tôi khen: “Mày giỏi quá!”, nó lắc đầu, bảo: “Giỏi đéo gì! Nếu chưa lấy vợ như mấy thằng nhà thầu kia, chắc tao cũng vác ghế xông lên đập vào mặt bả rồi. Nhưng thật may lúc ấy là thời điểm tao vừa lấy vợ được vài tháng. Vài tháng thôi nhưng cũng đủ để cảm thấy chờ đợi từ sáng đến tối như vậy là quá bình thường, đủ để hiểu rằng chửi bới, nặng lời với mấy bả chả mang lại lợi ích gì cả!”.

Tôi kể mấy chuyện trên đây cũng chả có ý định khoe bạn mình giỏi giang, thành đạt gì cả, chỉ là tôi muốn truyền cảm hứng, động lực cho các bạn trẻ – những thanh niên đang cảm thấy khó khăn trên con đường công danh sự nghiệp – rằng các bạn đừng chán nản, hãy lấy vợ đi, rồi thành công sẽ tới. Nếu lấy vợ lâu rồi mà thành công vẫn chưa tới, hãy lấy thêm vợ mới, lấy đến khi nào thành công tới thì thôi. Hãy nhớ: “Con đường đi tới thành công không có dấu chân của kẻ sợ chết!”.

Võ Tòng Đánh Mèo


************

Hỏi xoáy đáp xoay 18+ cấm trẻ em

Hỏi xoáy đáp xoay 18+ cấm trẻ em

Đứa em hỏi chị :
+ Tại sao mọi người thích làm “chuyện ấy” thế ?
– Thì cũng giống như mày thích ngoáy mũi mà
+ Thế con trai sướng hơn, hay con gái sướng hơn?
– Thế mày ngoáy mũi thì mũi sướng hay ngón tay mày sướng ?
+ Thế tại sao khi con gái bị cưỡng…..thì sao lại không sướng ?
– Thế có kẻ chọc tay vào mũi mày thì mày có sướng nổi không ?
+ Thế tại sao con gái đến tháng thì không làm chuyện đấy ?
– Mày chảy máu cam thì có muốn ngoáy mũi nữa không ?


*************

Rắn hổ mang chúa 2,5m cắn người, người ôm luôn rắn vô bệnh viện cấp cứu


Rắn hổ mang chúa 2,5m cắn người, người ôm luôn rắn vô bệnh viện cấp cứu - Ảnh 1.

Ông T. cầm chặt đầu con rắn sau khi bị cắn, sau đó được người nhà chuyển đến bệnh viện cấp cứu - Ảnh: T.A.

Ngày 19-8, bác sĩ Nguyễn Ngọc Sang - khoa bệnh nhiệt đới Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM) cho biết đơn vị tiếp nhận và đang điều trị cho bệnh nhân P.V.T. (38 tuổi, tỉnh Tây Ninh), bị rắn hổ mang chúa cắn nguy kịch.

Theo thông tin từ người nhà bệnh nhân, khoảng hơn 7h cùng ngày, con trai ông T. nhìn thấy một con rắn lớn trong vườn mãng cầu của gia đình liền hô hoán. Tại đám cỏ rậm, ông T. thấy có cử động dưới lớp cỏ nên dùng tay chụp lấy và bị con rắn cắn trúng vào đùi phải. 

Dù bị cắn nhưng ông T. chụp được đầu rắn, đồng thời thông báo với người nhà.

Rắn hổ mang chúa 2,5m cắn người, người ôm luôn rắn vô bệnh viện cấp cứu - Ảnh 2.

Con rắn hổ mang chúa dài khoảng 2,5m, nặng 4,6kg - Ảnh: S.A.

Người nhà dùng dây thun buộc lại phần đùi để tránh độc phát tán và chở ông T. đi cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa Tây Ninh trong tình trạng tỉnh táo, chỉ hơi khó thở, trong khi con rắn cuốn vào phần tay và cổ. 

Đến bệnh viện, trong tay ông T. vẫn giữ chặt phần đầu con rắn để các bác sĩ xác định loại rắn.

Tại bệnh viện, sau khi lấy con rắn ra khỏi tay bệnh nhân, các bác sĩ rửa vết thương, băng ép cố định chân, truyền giảm đau và kháng sinh cần thiết. Tuy nhiên sau 30 phút, ông T. có các biểu hiện gồng người tím tái, khó thở… nên các bác sĩ đặt nội khí quản, cho thở máy và làm thủ tục chuyển viện xuống Bệnh viện Chợ Rẫy để tiếp tục điều trị.

Trao đối với Tuổi Trẻ Online, bác sĩ Nguyễn Ngọc Sang, Bệnh viện Chợ Rẫy, cho biết đơn vị tiếp nhận bệnh nhân từ Bệnh viện Đa khoa Tây Ninh lúc 12h45 trong tình trạng bị vết thương ở đùi, liệt tứ chi, đồng tử giãn, mất phản xạ. Lúc này, con rắn được chuyển cùng bệnh nhân đến Bệnh viện Chợ Rẫy trong tình trạng buộc chặt miệng và chết sau đó (xác rắn đã được giao lại cho gia đình). 

Xác định bệnh nhân có biến chứng nhiễm độc thần kinh nặng do rắn hổ mang chúa cắn nên các bác sĩ nhanh chóng chuyển lên khoa bệnh nhiệt đới điều trị. Bệnh nhân được cho sử dụng 10 lọ huyết thanh kháng nọc rắn đặc hiệu. Sau khi sử dụng, bệnh nhân bắt đầu có dấu hiệu phản ứng, cử động được tay chân và mở được mắt.

"Đối với rắn hổ mang chúa, ngoài nhiễm độc thần kinh còn có khả năng nhiễm độc đến cơ tim. Do đó dù tạm thời qua khỏi nguy kịch nhưng chúng tôi vẫn phải theo dõi rất sát biến chứng tim mạch, liệt cơ để kịp thời xử lý. Hiện bệnh nhân vẫn còn phải thở máy", bác sĩ Sang nói.

Theo bác sĩ Nguyễn Ngọc Sang, người bị rắn hổ mang chúa cắn thường tử vong do hai nguyên nhân. Đó là bị liệt cơ tứ chi, cơ hô hấp, lúc này nếu không được xử lý cấp cứu kịp thời bệnh nhân sẽ tử vong do ngạt. Kế đến, có thể nọc độc sẽ tấn công làm tổn thương cơ tim, dẫn đến suy tim cấp. Ngoài ra, ở nơi bị nọc độc chích có thể gây nhiễm trùng, hoại tử mô.


**************

Hà Lan không như tưởng tượng: Những điều không thể giải thích tại 'Xứ sở hoa Tulip', theo tâm sự của người nước ngoài đến sinh sống lâu năm


Khi nhắc đến Hà Lan, bạn nghĩ tới điều gì? Chắc là nhiều thứ lắm nhỉ! Từ sữa, hoa tulip, xe đạp, rồi thậm chí là cả... phố đèn đỏ đình đám ở Amsterdam nữa chứ. Nhưng thực ra, ở Hà Lan vẫn còn vô vàn những điều thú vị, một số còn kỳ quặc đến mức ngay cả người địa phương cũng không thể giải thích.

Đó là những gì mà Natalia Kooiman nhận ra sau nhiều năm đến đây sinh sống, và cô đã chia sẻ chúng trong các bài viết trên blog cá nhân của mình.

*Bài viết được lược dịch theo lời kể của Natalia Kooiman, đăng tải trên Bright Side

Người Hà Lan có cách nuôi dạy con cực lạ

Trẻ con ở Hà Lan, hầu hết đều phải lên giường đi ngủ từ 7h tối. Lý do cho việc này thì... chịu, chẳng ai giải thích được, ngay cả chồng tôi. Có lẽ lý do là vì các bậc phụ huynh muốn tận hưởng một buổi tối yên bình, để có thể xem TV hoặc làm những điều họ muốn sau một ngày làm việc mệt mỏi.

Trẻ em cũng được học cách kiếm tiền từ khá sớm. Theo quy định của Hà Lan, một đứa trẻ có thể bắt đầu đi làm khi tròn 13 tuổi, với những công việc đơn giản như sắp xếp lại kệ hàng trong siêu thị, hoặc đi phát tờ rơi. Đến 15 tuổi, trẻ có thể làm thu ngân, nhân viên bưu điện, hoặc phục vụ trong các quán cafe.

Hà Lan không như tưởng tượng: Những điều không thể giải thích tại Xứ sở hoa Tulip, theo tâm sự của người nước ngoài đến sinh sống lâu năm - Ảnh 1.

Dĩ nhiên, số tiền mà trẻ con kiếm ra không nhiều, dù làm cùng vị trí với người lớn. Mọi thứ ở quốc gia này sẽ tăng dần khi bạn lớn lên - tuổi càng cao, lương càng cao, và thuế phải trả cũng nhiều hơn.

Ở đất nước này, có những ngôi nhà được xây dựng để quy tụ toàn những người trên 55 tuổi, không cho phép trẻ em sống cùng. Nguyên do là bởi khi tuổi đã cao, khả năng vận động của con người cũng kém đi, mà trẻ em có thể khiến họ gặp rắc rối trong quá trình vận động. Vậy nên mọi thứ trong nhà đều phục vụ mục đích tạo sự thoải mái cho người ở.

Ngôi nhà chúng tôi đang ở được thuê lại từ một bà cụ - hiện đã chuyển tới sống trong nhà dưỡng lão. Trên thực tế, có khá nhiều người ở Hà Lan làm như vậy: Họ sử dụng tiền hưu để tới sống trong nhà dưỡng lão, còn nhà của mình thì đem cho thuê.

Những thói quen có thể khiến bạn xấu hổ mà chẳng ai giải thích được

Một trong những điều buồn cười nhất tại Hà Lan, là những gì quan trọng đều gắn với... phòng tắm. Chẳng hạn, người Hà Lan coi việc quên sinh nhật của nhau là không thể tha thứ, nên họ treo một cuốn lịch đánh dấu tất cả sinh nhật của người thân xung quanh ngay trong nhà tắm. Mà đôi khi còn treo cả ảnh nữa cơ.

Lần đầu tiên tôi chứng kiến điều này là khi tới thăm nhà của con gái riêng của chồng. Sau một lúc trò chuyện, tôi đứng lên đi tìm nhà vệ sinh, và thứ đập vào mắt tôi là một thứ gì đó tựa bức tranh, với tên của tôi ở đó.

Ban đầu tôi đã nghĩ: "Mình quan tâm tới con bé như thế, mà nó lại để tên mình trong nhà vệ sinh." Nhưng khi nhìn kỹ hơn, tôi thấy cả tên bố mẹ ruột của con bé nữa. Hóa ra, đó là một tờ lịch. Ý nghĩa của nó thì đơn giản thôi: Khi ngày nào bạn cũng nhìn thấy, bạn sẽ khó mà quên được nó.

Hà Lan không như tưởng tượng: Những điều không thể giải thích tại Xứ sở hoa Tulip, theo tâm sự của người nước ngoài đến sinh sống lâu năm - Ảnh 2.

Người Hà Lan cũng rất thích huýt sáo. Chẳng hạn khi đến chơi nhà nhau, họ thường trò chuyện rất lâu. Nhưng khi một chủ đề kết thúc, họ sẽ huýt sáo trong thời gian đợi câu chuyện khác thú vị hơn xuất hiện.

Người Hà Lan có nếp sống khá kỷ luật, luôn lên kế hoạch trước. Một người bình thường sẽ có thời gian biểu theo ngày - tuần - tháng, thậm chí là năm. Vậy nên, việc đột ngột đến chơi nhà ai đó mà không báo trước thực sự không phù hợp ở quốc gia này. Và nếu thực sự làm như vậy, chủ nhà sẵn sàng mời bạn về.

Một điểm thú vị khác là cách người Hà Lan tổ chức tiệc sinh nhật - nó rất đặc biệt. Ví dụ như khi tới bữa tiệc, việc đầu tiên bạn làm là phải chúc mừng nhân vật chính của bữa tiệc, rồi mới đi bắt tay, chào hỏi khách khứa.

Hà Lan không như tưởng tượng: Những điều không thể giải thích tại Xứ sở hoa Tulip, theo tâm sự của người nước ngoài đến sinh sống lâu năm - Ảnh 3.

Đa phần người Hà Lan trước khi ghé chơi nhà ai đó, họ sẽ ăn trước ở nhà. Tại một buổi tiệc, ai cũng sẽ được mời trà, cafe, bánh quy hoặc một miếng bánh ngọt, và bạn ít nhất cũng phải ăn một chiếc. Tuy nhiên nếu ăn đến chiếc thứ 2 sẽ bị xem là bất lịch sự, và đến chiếc thứ 3 thì bị xem là hơi.. trơ trẽn.

Đường phố luôn sạch đẹp - có bí mật cả đấy

Thực sự không dễ để vứt rác tại Hà Lan. Để được vứt rác thải sinh hoạt mỗi ngày, bạn cần phải đăng ký với hội đồng thành phố để được cấp cho một chiếc thẻ, và dùng nó để mở thùng rác công cộng. Quá trình làm và cấp phát thẻ sẽ kéo dài trong vòng 2 tuần.

Bạn cũng không thể đến bãi rác địa phương một cách tùy tiện, mà phải gọi điện và hẹn lịch trước. Tại cửa vào, bảo vệ sẽ đưa ra một danh sách, và hỏi bạn về những loại rác nào muốn vứt. Sau đó, họ sẽ đưa bạn tới khu chứa rác phù hợp.

Chẳng hạn, nệm sẽ được vứt ở một thùng riêng, trong khi rác kim loại thì ở khu khác - tương tự với các loại rác còn lại. Chính nhờ quy trình này, bãi rác của Hà Lan không có mùi đặc trưng như các bãi rác trên thế giới, cũng không bị chất đống đến mức quá kinh khủng.

Hà Lan không như tưởng tượng: Những điều không thể giải thích tại Xứ sở hoa Tulip, theo tâm sự của người nước ngoài đến sinh sống lâu năm - Ảnh 4.

Một trong những lý do làm nên sự sạch sẽ và ngăn nắp của người Hà Lan có lẽ là vì họ đã luôn gặp vấn đề với biển. Cần biết rằng, Hà Lan có 1/3 diện tích nằm dưới mực nước biển, nên họ cực kỳ trân quý những mảnh đất quý giá đang có. Thậm chí ngay cả ở vườn nhà, người Hà Lan cũng phải giữ cho nó sạch đẹp. Nếu không, hàng xóm sẽ thể hiện thái độ ghét bỏ ngay.

Hà Lan không như tưởng tượng: Những điều không thể giải thích tại Xứ sở hoa Tulip, theo tâm sự của người nước ngoài đến sinh sống lâu năm - Ảnh 5.

Ngoài ra, sự sạch sẽ còn đến từ một lý do nữa: pháp luật. Có án phạt khá lớn dành cho việc vứt rác bừa bãi - ít nhất là 140 USD (hơn 3,2 triệu đồng). Nếu vi phạm quy định phân loại, bạn có thể bị phạt tới 95 USD (gần 2,2 triệu đồng), và nếu vứt rác ra ngoài khu vực quy định, hình phạt thậm chí lên tới 390 USD (khoảng 9 triệu đồng).

Mối quan hệ kỳ lạ giữa hàng xóm

Với người Hà Lan, việc hàng xóm kết bạn, giúp đỡ nhau chăm sóc thú cưng khi đi vắng là điều hết sức bình thường. Nếu bị ốm, bạn có thể nhờ hàng xóm đưa đi viện.

Nhưng không chỉ có hoa hồng đâu, hàng xóm ở Hà Lan cãi nhau cũng dữ dội lắm. Chẳng hạn nếu nghe nhạc quá to hoặc chú chó bạn nuôi cứ sủa suốt ngày, điều này có thể gây ra xung đột. Ban đầu sẽ là giữa 2 bên, sau đó lên tới địa phương để giải quyết. Và nếu không thành công, cảnh sát có thể xuất hiện để hòa giải. Nhưng nếu để cảnh sát xuất hiện lần 2, họ có thể tịch thu thứ gây ra sự khó chịu - dù là dàn loa hay chú chó cưng của bạn cũng không ngoại lệ.

Hà Lan không như tưởng tượng: Những điều không thể giải thích tại Xứ sở hoa Tulip, theo tâm sự của người nước ngoài đến sinh sống lâu năm - Ảnh 6.

Thường thì chuyện cãi nhau giữa hàng xóm hiếm khi phải cần đến cảnh sát, nhưng cách họ phản ứng thì vô cùng khó hiểu. Chẳng hạn như hàng xóm nhà tôi có một người khá... kích động. Một lần, ông ta hét ầm lên và dọa sẽ gọi cảnh sát vì chồng tôi mở máy hút bụi để làm vệ sinh xe quá gần cổng. Nhưng cũng chính là ông ta, sáng hôm sau cười nói và chào hỏi chúng tôi.

Sau đó 2 tuần, chồng tôi lúc đỗ xe vô tình để bánh hơi lấn sang ô cỏ nhà ổng. Sáng hôm sau, một vé phạt được ghim trên xe, mà bạn biết ai gọi cảnh sát rồi đấy.

Những cuộc hôn nhân không tưởng

Luật hôn nhân tại Hà Lan cho phép 3 kiểu. Loại phổ biến nhất là hôn nhân đồng sở hữu tài sản, quyền thừa kế, quyền nuôi dạy và quyền sử dụng tiền hưu trí. Với loại này, ly hôn chỉ có thể được thực hiện thông qua tòa án.

Loại thứ 2 là hôn nhân đối tác - với các luật tương tự về tài sản. Điều khác biệt nằm ở con cái, người cha cần phải xác nhận quan hệ cha con thì mới được quyền nuôi dạy đứa trẻ. Với dạng hôn nhân này, khi ly dị chỉ cần nộp đơn công chứng hoặc cho luật sư là đủ, không cần ra tòa.

Hà Lan không như tưởng tượng: Những điều không thể giải thích tại Xứ sở hoa Tulip, theo tâm sự của người nước ngoài đến sinh sống lâu năm - Ảnh 7.

Loại thứ 3 là quan hệ sống thử. Cặp đôi sẽ không buộc phải đăng ký bất kỳ giấy tờ gì, nhưng có thể tự lập ra thỏa thuận riêng - thường liên quan đến việc chia tài sản, đâu là tài sản chung, ai được quyền ở lại ngôi nhà khi ly thân...

Định nghĩa riêng về vệ sinh

Vấn đề vệ sinh của người Hà Lan cũng khá đặc biệt. Thông thường, họ sẽ không rửa tay khi mới đi ra ngoài, sau khi đi vệ sinh và cả trước khi ăn uống. Nguyên nhân là bởi họ tin rằng "bẩn một tí" thì mới tốt cho hệ miễn dịch.

Hà Lan không như tưởng tượng: Những điều không thể giải thích tại Xứ sở hoa Tulip, theo tâm sự của người nước ngoài đến sinh sống lâu năm - Ảnh 8.

Ban đầu tôi cũng không thấy quen với điều này, khi thậm chí cả bác sĩ cũng không rửa tay sau khi khám bệnh, hoặc nhân viên nhà hàng nấu ăn mà không đeo găng. Thậm chí, họ thường xuyên đi giày dép vào trong nhà. Họ không thấy khó chịu vì đi giày lâu à? Chẳng hiểu nữa.

Nguồn: BS, VT.co


*************

Chủ quán bắt nữ khách quỳ xin lỗi

Bắc NinhNguyễn Văn Thiện, 47 tuổi, chủ quán Nhắng nướng Hiền Thiện, bị khởi tố do đe doạ, bắt nữ khách quỳ xin lỗi sau khi cô phản ánh đồ ăn có giun sán.

Quyết định khởi tố vụ án, khởi tố, tạm giam bị can với ông Thiện về tội Làm nhục người khác, theo điều 155 Bộ luật hình sự 2015, được Công an thành phố Bắc Ninh công bố trong tối 19/8.

Bị can Thiện chưa có tiền án, tiền sự; mở quán nướng ở đường Nguyễn Đăng Đạo, phường Đại Phúc, thành phố Bắc Ninh hơn 10 năm nay, lãnh đạo Công an thành phố Bắc Ninh cho biết.

Cô gái bị Thiện bắt quỳ xin lỗi. Ảnh: Cắt từ video.

Cô gái bị bắt quỳ xin lỗi. Ảnh: Cắt từ video.

Theo kết quả xác minh, tối 17/8, cô gái 27 tuổi cùng bạn khi ăn tại quán nướng của Thiện phát hiện món lòng non có giun sán nên phản ánh với nhân viên. Không nhận được giải thích thoả đáng, cô gái chia sẻ thông tin này trên trang Facebook cá nhân.Cho rằng khách phản ánh không đúng sự thật, ngày 18/8, ông Thiện cử người đưa cô gái về quán để đe doạ. Chủ quán bắt cô gái quỳ, lớn tiếng nói: "Mày sống ở đâu trong đất Bắc Ninh tao cũng móc mày lên. 10 người như mày cũng xử được". Trước thái độ hung hãn của chủ quán, cô gái khóc và liên tục nói xin lỗi. Màn "làm nhục" này được ông Thiện đăng trên mạng xã hội.

Tối 19/8, các đơn vị chức năng thành phố Bắc Ninh đã kiểm tra hành chính quán nướng trên về nhiều vấn đề liên quan.

Phạm Dự
*****************

Đời bi kịch của kẻ chuyên gây sự với quản giáo

MỹMark DeFriest chọc giận và chơi khăm quản giáo tại nhiều nơi giam giữ, luôn tìm cách bỏ trốn.

Sinh năm 1960 tại bang Florida, Mark DeFriest từ nhỏ sống với bố và mẹ kế. Được bố chỉ bảo và khuyến khích, mới 6 tuổi, DeFriest đã có thể tháo rời và lắp lại những đồ như như đồng hồ và động cơ xe. Nhưng sự nhạy bén với máy móc của DeFriest lại phải đánh đổi bằng chứng bệnh tâm thần tương tự chứng tự kỉ, làm thui chột khả năng giao tiếp xã hội.

Khi bố mất vào năm 1979, DeFriest được di chúc lại cho số dụng cụ máy móc trong xưởng. Không chờ cho di chúc được xử lý theo đúng pháp luật, DeFriest tự lấy dụng cụ ra khỏi xưởng và lập tức bị mẹ kế báo cảnh sát vì hành vi "ăn trộm". Thanh niên 19 tuổi sau đó thỏa thuận nhận tội Ăn trộm vặt, bị phạt bốn năm tù dù có nhiều tình tiết giảm nhẹ như trẻ tuổi, không rút súng chống trả, và di chúc đã để lại dụng cụ cho DeFriest.

Đầu năm 1981, DeFriest bị chuyển tới bệnh viện vì được cho là có khiếm khuyết tâm thần. Không được bao lâu, thanh niên này mở khóa kho thuốc của bệnh viện và lấy đi 75-100 liều chất gây ảo giác LSD. Số thuốc này được bỏ vào trong lọ café chung của nhân viên.

Đúng như DeFriest dự liệu, nhân viên trong bệnh viện hầu hết đều lên cơn ảo giác sau khi uống café, nhưng kế hoạch tẩu thoát của hắn không thành công vì có người kịp gọi nhân viên an ninh tới bao vây phòng bệnh.Không chấp nhận, DeFriest tiếp tục lên kế hoạch và trốn được khỏi bệnh viện vào khu đầm lầy nhưng mau chóng bị bắt giữ trở lại. Sau ba lần trốn khỏi trại giam bất thành, kẻ này tự nhổ răng để được đưa đi khám, sau đó dùng khẩu súng tự chế từ ống tuýp thuốc đánh răng và vật dụng trong xưởng gỗ để bỏ trốn. Hành vi đào tẩu của DeFriest chọc giận cán bộ quản ngục nên bị phạt 11 ngày biệt giam.

Mark DeFriest bị chụp ảnh sau một lần vượt ngục. Ảnh: DeFriest Project.

Mark DeFriest bị chụp ảnh sau một lần vượt ngục. Ảnh: DeFriest Project.

Trong khi bị biệt giam, DeFriest phải ở trong phòng không có giường, không nước uống, hoặc đèn chiếu sáng. Hắn bị trói tay nhưng vẫn có thể hai lần tự giải thoát. Từ đây, DeFriest được đặt cho biệt hiệu "Houdini trong nhà ngục" vì ảo thuật gia nổi tiếng Harry Houdini cũng từng biểu diễn kỹ năng tự giải thoát khỏi áo trói tay.

Vì muốn thoát khỏi điều kiện sống hà khắc, DeFriest thỏa thuận nhận tội với cáo buộc liên quan tới những vụ vượt ngục và một số lần vi phạm nội quy nhà tù. Lần này, hắn lãnh án chung thân ở tuổi 20.

Để xác định xem DeFriest phải ngồi tù hay bị bắt buộc chữa bệnh, tòa hỏi ý kiến của 5 chuyên gia tâm thần học. Bốn trong 5 chuyên gia đều nhận định DeFriest bị khiếm khuyết tâm lý và cần được chữa trị. Chỉ một chuyên gia cho rằng DeFriest đang giả vờ. Tòa nghe theo ý kiến của chuyên gia thiểu số và buộc DeFriest ngồi tù.

Trở lại sau song sắt, DeFriest thường xuyên gây rối và bị chuyển từ nhà tù này sang nhà tù khác. Một lần ở trại giam hạt Leon, bang Florida, hắn tiếp tục bện ga giường thành dây thừng và tự trèo xuống mặt đất từ buồng giam tầng ba. Đây là giọt nước tràn ly khiến nhà chức trách chuyển DeFriest tới Nhà tù Tiểu bang Florida, cơ sở giam giữ nổi tiếng là hà khắc, phạm nhân nghe thấy tên cũng phải e ngại. Do tính cách khác thường, DeFriest không tham gia vào các băng đảng trong nhà tù nên trở thành mục tiêu bị bắt nạt và đánh đập.

Năm 1986, DeFriest được luật sư John Middleton giúp lật lại bản án chung thân trên căn cứ môi trường biệt giam hà khắc có thể đã khiến thân chủ trẻ tuổi chấp nhận bản án nặng. Nhưng thay vì cải tạo tốt để ra tù sớm, kẻ này vẫn tiếp tục có hành vi ngỗ nghịch để "chơi khăm" cán bộ.

Sau khi chứng kiến bạn tù bị nhóm cán bộ đánh đập tới chết vào năm 1999, DeFriest lên tiếng tố cáo đây là vụ giết người chứ không phải tự sát như báo cáo của cán bộ. Biên bản giải phẫu tử thi có nhiều chi tiết phù hợp lời khai của DeFriest.

Vì lý do an ninh, DeFriest được nhà chức trách di chuyển tới nhà tù ở bang khác. Lúc này, số lượng vi phạm nội quy mà DeFriest đã tích lũy trong hệ thống nhà tù bang Florida đã lên tới 209 vụ. Khi ấy, ngày ra tù dự kiến của hắn vào năm 2085.

Những chiếc chìa khóa DeFriest từng tự chế để trốn thoát. Ảnh: Florida Weekly.

Những chiếc chìa khóa DeFriest từng tự chế để trốn thoát. Ảnh: Florida Weekly.

Khi án tù của DeFriest ngày càng lớn, số người muốn giúp đỡ ông ta ra tù cũng tăng theo, bao gồm cả Robert Berland, chuyên gia tâm thần học từng nhận định DeFriest giả vờ bị bệnh. Berland cho rằng có dữ liệu rõ ràng cho thấy DeFriest mắc chứng rối loạn tâm thần gây hoang tưởng và chứng rối loạn cảm xúc nặng nhưng vẫn có thể chữa được.

Ron McAndrew, giám thị Nhà tù Tiểu bang Florida trong giai đoạn DeFriest bị giam tại đây, chỉ ra rằng cán bộ quản ngục khi ấy sợ DeFriest nên cố ý "đì" và rất có thể đã ngụy tạo nhiều biên bản vi phạm để "dạy cho bài học".

Một trong những người ủng hộ trung thành nhất của DeFriest là Bonnie DeFriest, người vợ lớn hơn 30 tuổi mà DeFriest đã quen qua thư và kết hôn vào năm 1994 khi cả hai chưa một lần gặp mặt.

Nhiều người ủng hộ chỉ ra rằng căn nguyên của vấn đề là chứng bệnh tâm thần không được chữa trị của DeFriest. Gabriel London, nhà làm phim tài liệu về cuộc đời DeFriest, cũng cho rằng người mắc bệnh tâm thần rất khó thích ứng với cuộc sống trong tù nên thường vi phạm nội quy nhiều hơn. "Mark DeFriest hiểu rõ nguyên lý hoạt động của máy móc nhưng không thể hiểu được thế giới con người", London nhận xét.

Cũng theo luật sư Middleton, người bào chữa miễn phí cho DeFriest trong nhiều năm, thời gian thân chủ phải ngồi tù không tương xứng với tội phạm. Dù có chế vũ khí trong tù, DeFriest chỉ dùng để tự vệ và chưa từng gây ra thương tích cho ai. Hầu hết vi phạm nội quy của DeFriest là do tàng trữ vật cấm, ví dụ như pha chế rượu trong tù.

Nỗ lực vận động của những người ủng hộ đã đạt được thành công nhất định. Sau phiên điều trần vào tháng 12/2014, Ủy ban Xét ân xá bang Florida đã giảm hơn 70 năm trong bản án của DeFriest, động thái chưa từng có tiền lệ.

Ngày ra tù được dự kiến vào tháng 3/2015, nhưng DeFriest vẫn cần phải chấp hành xong một số bản án ở các bang khác. Tới lúc này, DeFriest tổng cộng đã có 13 lần vượt ngục, trong đó 7 lần thành công, theo The New York Times.

Mark DeFriest (phải) bên cạnh Bonnie DeFriest, người vợ hơn 30 tuổi, trước khi quay trở lại nhà tù. Ảnh: Gabriel London.

Mark DeFriest (phải) bên cạnh Bonnie DeFriest, người vợ hơn 30 tuổi, trước khi quay trở lại nhà tù. Ảnh: Gabriel London.

Ngày 5/2/2019, DeFriest, lúc này 59 tuổi, được phóng thích dưới chế độ quản chế và được yêu cầu trải qua một năm tư vấn điều trị tâm thần và cai nghiện bắt buộc tại cơ sở y tế. Nhưng sau khi xét nghiệm nước tiểu cho thấy dấu vết ma túy đá, DeFriest bị bắt giữ trở lại vào ngày 15/2/2019. Nhiều khả năng ông ta sẽ phải ở trong tù tới suốt đời.

Quốc Đạt (Theo Florida Weekly, New York Times, Miami Herald)


****************

Đi máy bay trong thời buổi dịch bệnh nguy hiểm đến mức nào và câu trả lời tới từ khoa học



Đi máy bay thời Covid-19 liệu có mang lại rủi ro, và rủi ro ấy đến mức nào? Dĩ nhiên là với một người bình thường, việc cả trăm người cùng nhau trên một khoang hành khách chật chội với hệ thống thông khí kém dường như không phải là một lựa chọn khôn ngoan.

Nhưng giới khoa học nói gì về vấn đề này? Thực ra thì, có khá ít nghiên cứu khoa học liên quan đến rủi ro lây nhiễm Covid-19 khi di chuyển qua đường hàng không.

Đi máy bay trong thời buổi dịch bệnh nguy hiểm đến mức nào và câu trả lời tới từ khoa học - Ảnh 1.

Một trong những nghiên cứu rộng nhất về câu chuyện này do đội chuyên gia từ ĐH Goethe (Đức) thực hiện, có đề cập đến khả năng Covid-19 lây lan trong một chuyến bay thương mại. Nghiên cứu cho thấy với 7 hành khách nhiễm bệnh trên chuyến bay, họ có khả năng lây nhiễm cho 2 người gần nhất.

Nói cách khác, có 2 ca nhiễm dường như có nguồn gốc từ 7 hành khách mắc bệnh ban đầu, nghĩa là khả năng lây lan vẫn có. Tuy nhiên, rủi ro thì không cao như chúng ta tưởng tượng.

"Chúng tôi có xác nhận được khả năng truyền bệnh trong chuyến bay đó, nghĩa là việc virus lây lan là có thể xảy ra," - trích lời Giáo sư Sandra Ciesek, chủ nhiệm nghiên cứu tại ĐH Goethe. "Tuy nhiên, tốc độ và mật độ lây nhiễm thì không cao."

Đi máy bay trong thời buổi dịch bệnh nguy hiểm đến mức nào và câu trả lời tới từ khoa học - Ảnh 2.

Hình ảnh tại một sân bay ở Riga (Latvia) hồi tháng 5/2020.

Nghiên cứu được công bố trên tạp chí JAMA, về trường hợp chuyến bay thương mại của hãng Tel Aviv từ Israel đến Frankfurt (Đức) vào ngày 9/3/2020, kéo dài 4h40 phút. Thời điểm ấy, dịch bệnh vẫn còn mới đối với châu Âu, nên khẩu trang vẫn chưa bắt buộc và giãn cách còn rất lỏng lẻo.

Trong số 102 hành khách, có 24 người thuộc cùng một đoàn khách du lịch. Toàn bộ 24 người này được làm kiểm tra y tế và xét nghiệm Covid-19 ngay khi hạ cánh, trong khi 71 hành khách còn lại được liên lạc sau 4 - 5 tuần để phỏng vấn. 7 hành khách còn lại không thể liên lạc được.

Với nhóm 24 người, có 7 ca dương tính với virus SARS-CoV-2, với 4 người bộc phát triệu chứng ngay trong chuyến bay. 2 người sau đó mới bộc lộ, và 1 trường hợp không có triệu chứng. Giả thuyết cho rằng nhóm này đã bị lây nhiễm từ trước đó 1 tuần, do tiếp xúc với một quản lý khách sạn dương tính với Covid-19.

Sau đó, có 2 trường hợp được xác nhận nhiễm bệnh trong 71 hành khách còn lại, đều ngồi ở khoảng cách 2 hàng ghế với các ca dương tính. 1 trường hợp có khả năng cao là lây trên chuyến bay, bởi người này đã được cách ly 14 ngày sau khi hạ cánh nhưng vẫn có triệu chứng nhiễm. Trường hợp còn lại không bị cách ly, nên không thể loại trừ khả năng lây nhiễm sau đó. Tuy nhiên, các chuyên gia tin rằng người này cũng nhiễm bệnh khi đi máy bay.

Về mặt tổng quan, câu chuyện có lây nhiễm được trên máy bay hay không là một bức tranh vẫn còn khá mù mờ, bởi việc theo dõi hành khách là rất khó. Tuy nhiên, giới chuyên gia tin rằng Covid-19 hoàn toàn có thể lan truyền qua hệ thống thông khí, dù rủi ro không cao. Đặc biệt, khả năng này sẽ giảm xuống thấp hơn nữa nếu toàn bộ hành khách và phi hành đoàn áp dụng khẩu trang bắt buộc.

"Chúng ta biết rằng khẩu trang là công cụ ngăn ngừa virus lây lan cực kỳ hiệu quả, và cần phải được áp dụng trên các chuyến bay," - Giáo sư Ciesek nhận định.

"Có rất ít các trường hợp ghi nhận lây nhiễm trên các chuyến bay. Nhưng nó có thể xảy ra, nếu không có những biện pháp ngăn ngừa. Đây là quy trình quan trọng khi vận hành hàng không trong thời buổi dịch bệnh."

Nguồn: JAMA, IFL Science


***************

Sát thủ ba lần vượt ngục như phim hành động

MỹĐối mặt cảnh sát, Richard Lee McNair vẫn bình tĩnh tìm cách đối phó vì đây đã là lần thứ ba ông ta vượt ngục.

Vài tiếng trước, McNair vừa trốn khỏi nhà tù an ninh tối đa trong lúc chấp hành bản án chung thân. Ngoài bộ quần áo và chai nước lọc, trên người McNair lúc này không có bất cứ thứ gì có thể hóa giải tình thế nguy cấp. Trong khi lục lọi tâm trí tìm cách đối phó, McNair bất chợt tự hỏi điều gì đã đưa ông ta tới bước đường này.

Gần 20 năm trước, McNair từng là trung sĩ tại căn cứ không quân ở thị trấn Minot, bang North Dakota. Một tối tháng 11/1987, McNair đột nhập kho lương thực để trộm đồ trả nợ nhưng chạm mặt hai nhân viên kho. Trong lúc kinh động, McNair nổ súng làm chết một người, làm bị thương một người. Ít lâu sau, ông bị kết án Giết người, Giết người bất thành, Đột nhập, lãnh hai án chung thân.

Lần đào tẩu đầu tiên diễn ra ngay sau khi McNair bị bắt và dẫn giải về đồn cảnh sát thị trấn Minot vào tháng 2/1988. Nhân lúc ba thám tử trong phòng không để ý, McNair lén dùng tuýp son dưỡng môi trong túi áo để bôi trơn bàn tay bị còng vào ghế. Nhờ đó, McNair có thể rút tay khỏi còng rồi vụt chạy.

Bị truy đuổi, McNair dẫn cảnh sát chạy quanh thành phố trong ba giờ liên tục, cuối cùng bị dồn tới tầng thượng của căn nhà ba tầng. Bị bao vây, ông ta cố nhảy bám vào cành cây gần đó nhưng trượt. Cú ngã khiến McNair chấn thương lưng và cũng kết thúc vụ vượt ngục đầu tiên.

Richard Lee McNair. Ảnh: National Post.

Richard Lee McNair. Ảnh: National Post.

Xuất viện chưa được bao lâu, McNair tiếp tục khoét hai viên bê tông tro xỉ trên tường buồng giam và bện ga trải giường làm dây để trốn thoát. Tuy nhiên, kế hoạch này sớm đổ bể sau khi McNair bị chuyển tới buồng giam khác. Dù vậy, ông ta chưa có ý định dừng lại.

Sau khi bị kết tội, McNair chấp hành án tại nhà tù tiểu bang North Dakota. Tới tháng 10/1992, McNair cùng hai phạm nhân khác vượt ngục bằng cách chui qua ống thông khí dẫn ra bên ngoài tòa nhà đào tạo, nơi lính canh khó phát hiện ba kẻ đào tẩu vì không thể nhìn về hướng mặt trời đang lặn.

Trong khi hai người bạn đồng hành lần lượt bị bắt giữ sau vài ngày, McNair thoát khỏi vòng vây của nhà chức trách. Trên đường đào tẩu, McNair nuôi tóc dài và nhuộm vàng để ngụy trang ngoại hình, đồng thời thường tự xưng là nhà báo dựa trên kinh nghiệm viết bài cho tờ tạp chí nhà tù nhiều năm trước. Tuy nhiên, sau 10 tháng di chuyển quanh nước Mỹ trên xe ăn trộm, McNair bị bắt trở lại tại bang Nebraska vào năm 1993.

Trở lại sau song sắt, McNair bị nhà chức trách tiểu bang xác định là phạm nhân chuyên gây rối và được chuyển giao cho cơ sở nhà tù liên bang. Ban đầu, McNair bị giam giữ tại Oak Park Heights, nhà tù an ninh tối đa tại bang Minnesota. Nhiều năm trôi qua, ông ta biết khó có thể vượt ngục khỏi đây nên cố ý tham gia vào một lần biểu tình ngồi để bị chuyển tới cơ sở khác.

Sau thời gian bị giam giữ tại nhà tù an ninh Florence High tại bang Colorado, McNair tiếp tục nhận ra an ninh tại đây quá chặt nên xin được chuyển về cơ sở cải huấn Pollock tại bang Lousiana với lý do cho gần nhà bố mẹ tại bang Oklahoma. Yêu cầu này được chấp thuận vào năm 2005, tạo điều kiện cho lần vượt ngục thành công thứ ba, cũng là lần nổi tiếng nhất, trong đời McNair. 7 tháng sau khi tới cơ sở mới, McNair đã có kế hoạch vượt ngục.

Tại nhà tù an ninh cấp độ cao Pollock, công việc của McNair là sửa lại túi đựng thư bị hỏng. Tại đây, túi được sửa xong sẽ được xếp ngay ngắn chồng lên nhau với chiều cao khoảng 1,2 m trên các pallet. Mỗi pallet sau đó được bọc chặt lại bằng màng nylon và được xe nâng đặt lên xe tải. Lợi dụng công việc này, McNair có thể tự chế chiếc thùng vùi dưới đống túi đưa thư trên pallet.

Sáng 5/4/2006, như thường lệ, McNair trình diện tại nơi làm việc. Khi không bị để ý, McNair trốn vào trong thùng tự chế và dùng ống thở để có dưỡng khí khi pallet bị bọc chặt bằng màng nylon. Khoảng 9h45, tấm pallet chứa McNair được xe tải chở tới nhà kho vẫn trong phạm vi nhà tù nhưng ra ngoài hàng rào thép gai.

McNair ở trong đống túi đưa thư bị lèn chặt trong nhiều tiếng đồng hồ. Ảnh: Byronchristopher.

McNair ở trong đống túi đưa thư bị lèn chặt trong nhiều tiếng đồng hồ. Ảnh: Byronchristopher.

Sau vài tiếng chờ đợi dưới thời tiết Louisiana nóng bức, McNair phá màng nylon chui ra khi chắc chắn mọi người đã đi ăn trưa vào 11h. McNair bước ra khỏi nhà tù, trong lòng biết rõ sẽ không ai phát hiện vụ vượt ngục cho tới lúc 16h hôm đó.

Thực tế, McNair đã nhầm. Nhà tù Pollock thực hiện nhiều lần kiểm đếm sĩ số trong ngày nên việc McNair vắng mặt đã được chú ý từ sáng. Tuy nhiên, phải tới 14h, cảnh sát địa phương mới nhận được thông báo từ nhà tù vì lãnh đạo nơi này không thể chắc chắn liệu McNair đã ra khỏi nhà tù hay chưa. Dù thế nào đi nữa, ngay sau khi nhận thông báo kèm ảnh đào phạm, cảnh sát tỏa ra tìm kiếm McNair.

Trong lúc đang chạy dọc đường ray tàu hỏa, McNair bất ngờ bị người cảnh sát tên Carl Bordelon dừng lại kiểm tra vì có vẻ khả nghi. Gần như bị bắt quả tang, McNair vẫn giữ bình tĩnh, hy vọng có thể qua mặt Bordelon.

Với chai nước trong tay và dáng người khá thể thao, McNair liền giả vờ như đang chạy bộ nên không mang theo giấy tờ tùy thân. Bị hỏi địa chỉ, McNair nói mình từ nơi khác tới đây để giúp người thân làm lại trần nhà sau bão Katrina nên ở khách sạn gần đó. Có lúc, McNair chủ động hỏi có chuyện gì rồi lắc đầu cảm thông khi biết Bordelon đang tìm kiếm kẻ vượt ngục. "Ở đây có nhà tù cơ á?", McNair giả vờ.

Trong 10 phút, McNair luôn giữ phong thái điềm đạm, không dọa nạt hoặc có thái độ phản đối quá mức khi bị nghi ngờ, thậm chí còn có thể cười đùa với Bordelon. Có thể chính vì sự tự tin ấy mà dù McNair đưa ra hai cái tên khác nhau trong vòng 5 phút là "Robert Jones" và "Jimmy Jones", Bordelon bằng cách nào đó đã để lọt chi tiết này. Một lý do nữa giúp McNair không bị nghi ngờ còn là vì bức ảnh mà nhà tù cung cấp có chất lượng kém và đã qua hơn 6 tháng. Nhiệt độ hôm đó lên tới hơn 40 độ cũng có thể đã ảnh hưởng tới thái độ làm việc của Bordelon, McNair sau này kể lại.

Sau khi nghe McNair hứa "không phải đào phạm", Bordelon bị thuyết phục và chỉ nhắc nhở đối phương lần sau mang theo giấy tờ tùy thân. "Đi cẩn thận đấy nhé", Bordelon nói với McNair trước khi để tên đào phạm tiếp tục "chạy bộ" tới cuộc đời tự do. Chỉ tới khi gặp nhân viên nhà tù, Bordelon mới cho họ xem băng ghi hình từ mui xe và nhận ra bị lừa.

Ba lần vượt ngục thành công của kẻ sát nhân
 
 

Video quay từ mui xe cảnh sát cuộc trao đổi giữa McNair và Bordelon. Video: Losvatoslocos.

Ngày 13/4/2006, McNair bị đưa vào danh sách "Top 15 kẻ trốn truy nã" của cảnh sát tư pháp Mỹ và được xác định là phạm nhân đầu tiên trốn khỏi nhà tù liên bang từ năm 1991 cho tới khi ấy.

Biết không thể lưu chân tại Mỹ, McNair vượt biên tới Canada vào cuối tháng 4/2006. Một lần, McNair bị cảnh sát Canada dừng lại vì lái xe ăn trộm nhưng chạy thoát. Trong xe có máy ảnh chứa nhiều chân dung McNair tự chụp, dường như là để làm giấy tờ tùy thân giả.

Quả đúng như vậy, với máy ảnh, phần mềm chỉnh ảnh, và máy scan... McNair đã có thể làm bằng lái xe giả của bang Alaska. Ông ta còn được cách nối máy quay với laptop để có thể tự cắt tóc. Trong lúc chạy trốn, McNair vẫn thường xuyên đọc những bài báo đưa tin về mình ở quê nhà.

Để có tiền, McNair ăn trộm tiền mặt và phương tiện từ đại lý ôtô. Do từng là nhân viên tại đại lý bán xe, ông ta biết chỗ để tiền mặt và chìa khóa xe, cũng như cách tránh được bảo vệ. Sau này kể lại, McNair nói biết chọn những xe không có hệ thống định vị GPS.

Sau khoảng một năm 6 tháng ngoài vòng pháp luật, McNair cuối cùng cũng bị cảnh sát Canada bắt giữ khi đang lái xe bán tải ăn trộm vào ngày 24/10/2007, gần thành phố Campbellton. Ít lâu sau, McNair bị dẫn độ về Mỹ.

Từ khi bị bắt trở lại, McNair bị giam giữ tại nhà tù liên bang ADX Florence, siêu nhà tù dành cho tội phạm cực kỳ nguy hiểm. Hiện, McNair 61 tuổi, phải sống trong buồng giam với diện tích 3,7 m x 21, m cùng 5 bạn tù khác. Ông ta không được dùng internet, thư từ bị giám sát chặt chẽ.


*************
MauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva Elfie
MauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva Elfie
MauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva ElfieMauLon.Net - Ảnh sex diễn viên phim người lớn Eva Elfie

**************
Ý kiến bạn đọc
Thứ Năm, 20 Tháng Tám 20203:44 CH
Khách
Tạo hóa thiết kế thật trớ trêu : phòng giải trí nằm kề bên phòng vệ sinh : mặt bác nằm gần ngay lỗ ỉa !
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thứ Bảy, 09 Tháng Mười Hai 20235:29 SA
Thứ Sáu, 08 Tháng Mười Hai 20236:01 SA
Thứ Năm, 07 Tháng Mười Hai 20235:55 SA
Thứ Tư, 06 Tháng Mười Hai 20237:36 SA
Thứ Ba, 05 Tháng Mười Hai 20232:59 SA
Thứ Hai, 04 Tháng Mười Hai 20236:31 SA
Chủ Nhật, 03 Tháng Mười Hai 20234:03 SA
Thứ Bảy, 02 Tháng Mười Hai 20237:51 SA
Thứ Sáu, 01 Tháng Mười Hai 20235:12 SA
Thứ Năm, 30 Tháng Mười Một 20237:06 SA