Seattle - S.J. - Little SG, mong các bác chỉ đường giúp

Thứ Ba, 19 Tháng Sáu 20189:00 SA(Xem: 4099)
Seattle - S.J. - Little SG, mong các bác chỉ đường giúp
Hồng Hà viết:

Lần đi Cali vừa rồi, tới giờ chót tớ vẫn phân vân không biềt có nên đưa vợ con theo không. Bà xã tớ, tớ biết cũng tò mò muốn biết thủ đô của cộng đồng người Việt tại Mỹ nó ra sao, nhưng thấy tốn kém quá lại đâm ngại, sợ sau đó về tớ lại phải cày hai jobs mà trang trải. Tớ cũng biết chuyến đi bằng xe sẽ rất vất vả và bà xã thì hay bị say xe nên cứ chần chờ chưa dám quyết.

Tớ có một người "bạn" trên mạng, đang sống ở Bolsa, Nam cali. Gọi là "bạn", nhưng thực ra đó là một người Mẹ mà tuổi tớ chỉ bằng tuổi đứa con út của Bà. Ngay từ trước chuyến đi, tớ đã rất cảm động vì Bà liên tục gọi điện hỏi thăm, lo lắng chỉ vẽ cho tớ từng chút một. Cảm động nhất là khi nghe tớ kể chuyện, Bà một mực khuyên tớ nên thuyết phục vợ cùng đi. Chính những lời Bà khuyên làm tớ thêm quyết tâm thuyết phục "gấu mẹ" của tớ trong khi tớ đã thấy là "thua" rồi!

Phụ nữ quả là rất hiểu nhau. Chính Bà đã "mách nước" cho tớ để tớ nói được những câu mà bà xã tớ xiêu lòng ngay tắp lự. Chuyến đi bỗng trở thành một chuyến "trăng mật" thật sự cho bọn tớ. Không phải chỉ sau 5 năm rất nặng nhọc từ khi đến Mỹ, mà phải nói là sau 14 năm bọn tớ kết hôn, trải qua biết bao nhiêu sóng gió và gian khổ, chưa bao giờ bọn tớ lại thấy đồng cảm và biết ơn nhau như trong chuyến du hành thật xa vừa rồi!

Đó là điều mà người "bạn online" quí giá - một người Mẹ - đã tặng tớ! Không phải là Mẹ ruột tớ nhưng những điều Bà làm cho tớ thực không khác gì một người Mẹ.

(Chưa hết đâu. Tớ xin ngưng cái đã và sẽ còn kể tiếp)


Người Mẹ - người bạn online - mà bọn tớ đến thăm đó, đã cư xử với tớ y hệt như Mẹ tớ! Bà biết tớ có việc phải đi Cali, nhưng Bà muốn tớ - và lo lắng cho tớ từng chút để tớ có thể - xem đó như một chuyến du lịch! Và còn hơn thế nữa: một chuyến du lịch với "Một Người Đàn Bà Khác!".

Tụi con hãy đến đây! Hãy thuyết phục vợ con theo, tin Bác đi, vì đã sống ở Mỹ lâu rồi, Bác biết, tụi con sẽ rất ít có dịp mà du lịch cùng nhau như thế lắm! Sau này tụi con mới thấy chuyến đi chơi chung thế này quí biết bao! Bác đã xếp sẵn một phòng riêng cho gia đình tụi con, dọn dẹp sạch sẽ đâu đó rồi. Và hãy nhớ rằng, để tụi con tới đây chơi với Bác mà tụi con phải tốn một đồng là Bác giận đây!

Suốt dọc đường, tớ biết là dù rất lo, nhưng Bà rất cân nhắc mỗi khi muốn gọi phone hỏi thăm bọn tớ, cốt để tớ an toàn khi lái xe.

Bọn tớ đến thì đã tối lắm rồi. Chỉ cho bọn tớ phòng nghỉ, bảo bọn tớ nhớ tắm nước nóng cho tình người, loáng một cái, bàn ăn đã dọn ra, tươm tất, tỉ mỉ, chu đáo đền từng chi tiết nhỏ... Trời đất ơi! Mẹ tớ cũng chỉ có thể chu đáo đến thế là cùng! Và tớ tin là vợ tớ cũng có cảm tưởng như tớ: một Bà Mẹ Chồng đón nàng dâu cũng chỉ chu đáo đến thế là cùng. Ắn xong rồi cũng không cho vợ tớ dọn. "Con mệt rồi. Con lo cho cháu đi nghỉ sớm đi!". Con bé nhà tớ thì vui thích y như là đến nhà Bà Nội của nó vậy!


Bà Mẹ mà tớ được gặp thì cũng như nhiêu bà mẹ VN khác, có nhiều con. Nếu tớ nhớ không lầm thì tất cả là 7 người, cả trai lẫn gái. Tớ đã hân hạnh được gặp hai anh và một chị trong số ấy. Và tớ còn được gặp cả dâu và rể của Bà nữa. Chính vì thế mà mấy chữ "Người Đàn Bà Khác" (của con trai mình) hay "Người Đàn Ông Khác" (của con gái mình) nó thấm thía dường nào!

Phải là một Người Mẹ tuyệt vời thì dâu và rể mới quí bà đến thế, quí thực lòng, như tớ đã chứng kiến!

Phải là một Người Mẹ tuyệt vời, cho nên cái đứa lạ hoắc lạ hươ lần đầu biết mặt là tớ, "bạn online vong niên" của Mẹ, vẫn được các anh các chị đón tiếp rất cởi mở, thân tình, tế nhị... chẳng khác đứa em trong nhà.

Bà xã tớ ít khi nào táy máy cái máy chụp hình. Thế mà tớ ngạc nhiên thấy bả canh tới canh lui để chụp tấm này, bức tranh treo trên tường nhà Bà do các con tặng Mẹ. Bà xã tớ chụp không rõ nét nhưng vẫn đọc ra chữ được:





Mom,

The days seem to pass so quickly
that sometimes we forget to say
how much we really care for you

Thank you for you patience
and for always being there for us

We love you.


Nhà của một bác mà tớ được hân hạnh đến thăm. Thật là duyên lành hiếm có trên đời vì tớ chỉ được quen bác ấy trên mạng thôi nhưng lòng quí mến và sự đón tiếp ân cần làm không những tớ mà cả vợ con tớ đều rất cảm động!




Bác ấy lớn tuổi rồi, đã về hưu sau bao nhiêu năm làm việc - rất vất vả - trên đất Mỹ. Tớ cảm động quá sức ngắm nhìn các tủ sách cực quí của bác ý. Sách Triết, Kinh sách Phật giáo, sách về Văn hoá... Tớ cũng chỉ mong đến lúc về hưu mình còn đủ sức mà học tập, nghiên cứu để phụng sự cho đời, cho quê hương, cho dân tộc như bác ý thôi:





Xin bác ý tha thứ cho tội đã tự tiện đưa hình lên mạng mà chưa xin phép trước:






Dân Việt chúng mình đã khổ quá nhiều rồi! Trời cao có thấu cho chúng con ?





Nhà cửa của người Việt mình ở Cali. Trước hết là ở một khu cư xá có cổng gác đàng hòang ở Bolsa, khung cảnh làm tớ nhớ tới cư xá sĩ quan ở Chí Hoà Sài Gòn dạo trước:





Dạng khu cư xá thế này quen gọi là khu "mobil home" nhưng thực ra chưa chính xác, vì không phải dạng sàn nhà có bánh xe để có thể di chuyển. Nghe bẩu kêu chính xác là dạng "manufactory house". Mỗi nhà có một khoảng sân và garage riêng. Khu mà tớ tới thăm đây rất yên tĩnh, rất an ninh. Sướng thật! Về già mà có một nơi qui ẩn thế này thì thiệt lý tưởng:




Không chạy đi đâu được: nhà dưới đây phải là của người Việt: giàn bông giấy trước sân, có cây chanh mà trái rất sai và to, chứng tỏ đất đai ở Cali rất tốt cho trồng trọt:





Nhà ở Cali hầu hết làm thấp thôi vì sợ động đất. Nhờ thế tuy ít cây cối hơn "bang xanh" - Green State - của tớ, nhưng lúc nào cũng thấy bầu trời cao lồng lộng và mùa này thì trời luôn trong vắt, nhìn bắt ham:



Mỗi căn ở đây trị giá khoảng trăm ngàn đô, có điều tiền thuê đất theo hợp đồng thì mỗi năm phải chịu tăng vài phần trăm, nên càng ở lâu càng phải thêm tốn kém.

-http://www.thaoluanvietnam.com
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn