Thư ngắn gửi Anh Nguyễn Nhơn: “Điền viên tương vô, hồ bất quy ?” - Đồ Ngu

Thứ Ba, 28 Tháng Bảy 20204:41 SA(Xem: 4573)
Thư ngắn gửi Anh Nguyễn Nhơn: “Điền viên tương vô, hồ bất quy ?” - Đồ Ngu

nonSat-thung

Tuy người ta vẫn gọi Anh là Cụ, nhưng so tuổi đời “ Cụ” chắc còn thua ông anh đáng kính cuả Đồ là Cụ Hà Thượng Thủ, nên gọi Anh là phải rồi...

Vào đề ngay vì Đồ tôi phải ra cái vườn…

Tôi nhắc đến tuổi Cụ Hà Thượng Thủ, cuả Anh, cuả tôi vì nhớ lại câu răn cuả người xưa: “ Đa thọ, đa nhục”

Với Anh là những người đầu tiên đã cộng tác với “ báo cuả chúng tôi” nên tôi vô cùng đau đớn khi được anh forward cho xem những câu chửi mà những người có 1 chút học vấn, 1 chút giáo dục gia đình cũng không dám nhắc lại...

Có điều mừng là, anh xử trí rất kẻ cả, gửi lại những chủ nhân cuả “chữ nghiã” ấy cho bạn bè đọc. Nhưng…

…Còn Anh Trần Văn Ngà, cũng xấp xỉ tuổi Anh, cũng tưởng là ở Mỹ này có tự do ngôn luận nên cứ tưởng là mình có quyền muốn nói “ Yêu thì nói yêu, ghét thì nói ghét, dù ai dùng dao doạ giết cũng không đổi ghét thành yêu “, nhưng Anh Ngà bây giờ đang phải dưỡng thương sau đòn đánh trí mạng, ( Anh mới nằm nhà thuơng về bệnh tim ) họ đã nhẫn tâm đạp vào cái sĩ cuả kẻ sĩ, nơi coi cơm áo nhẹ hơn cả cái chết, nhẹ hơn cả lông hồng. Họ thọc vào huyết mạch cuả hầu như hầu hết các chiến hữu già nua cuả chúng ta…”Không có bằng Mỹ, ăn tiền già…. “

[ Hình như Anh Nhơn không phải đi tù Cộng sản thì phải,  nên tôi kể cho anh nghe một câu chuyện xẩy ra ở Trại Vĩnh Quang B: Đội nhà bếp do anh (Trung tá Niên ) là Đội trưởng. Đồ tôi làm Tổ trưởng tổ cơm…Cái đói khủng khiếp hàng ngày, hàng đêm đã tấn công vào bao tử cuả những người tù, nhất là những người có vóc dáng to con như Hùng Sùi, như Anh X ( nguyên là Đại tá Chánh văn phòng cho Trung tướng Trần Văn Đôn ). Trong tuần theo thứ tự ngày ăn củ mì, ngày ăn ngô Ấn độ, ngày ăn 1 chén cơm lưng…Hôm xẩy ra câu chuyện này là ngày mỗi người Tù được ăn một nắm mì luộc, mỗi nắm bằng nắm tay phụ nữ…Tôi đứng để trông cho các Anh xúc mì từ cái chảo ra từng khay…Anh X kià, anh đang nhìn tôi, hình như anh nháy mắt, van lơn…Tôi quay đi…Khi Đội tôi xếp hàng về phòng thì viên quản giáo tên Quảng ra lệnh : "Các anh về trại nhưng chưa được vào phòng, anh Niên cho anh em kiểm điểm xem anh nào “ trong quá trình công tác” hôm nay đã vi phạm." Chết mẹ rồi, tôi liếc qua nhìn anh X, anh nháy mắt, rồi chép miệng, cha này leéng rồi…Nhưng, dưới cái nóng hơn 40 độ với những ngọn gió lào rát mặt, qua lần khám túi rất kỹ, không thành công…Tên Quảng gầm lên: "Tôi không mù, anh nào ăn vụng bánh mì tự giác đi…còn không, các anh cứ tiếp tục kiểm điểm cho đến khi tìm ra thủ phạm mới thôi ! " Kiểm điểm cho đến khi anh H. Đ.K. ( Đại tá ) té xiủ…Anh X, thật đúng là người lương thiện bước ra khỏi hàng:  "Tôi là người ăn cắp bánh mì… " Về phòng nhà thơ T.U. nằm cạnh tôi, nói như khóc: "Ôi áo mão cân đai, ôi,miếng ăn, ôi miếng ăn, nhục quá.."]

Viết đến đây, tôi lại phải biết ơn Gia đình tôi, và trên dưới 10 người, những chiến hữu đui mù sứt mẻ thuơng tật trong chiến trường đã âm thầm làm việc online hơn 17 năm ...kết quả, với doanh thu, nếu muốn, nhiều và mạnh hơn cả ngàn bãi nước bọt nhổ vào mặt những đưá vô lại đem chuyện tiền trợ cấp, tiền già ra để dè bỉu đồng hương…

Vâng, anh Nguyễn Nhơn ơi, sao anh không bắt chước tôi, lần này thì Đồ Ngu tôi không ngu tí nào….Tạm  giao lại việc điều hành web cho anh em với lời dặn đã thành kinh nhật tụng ( ....Có khoảng trên dứới 2 trăm ngàn là những bạn đọc tri kỷ đã đồng hành với chúng ta từ hơn 10 năm rồi, ngày đêm hãy ra sức phục vụ họ, post những bài nào có lợi cho Chính nghiã chống Cộng, dương danh Nước Mỹ...Còn những chuyện tào lao thì ai thích thằng nào thì post những điều có lợi cho thằng đó , còn thằng nào làm Tổng thống, mặc xác chúng ! "

…..Anh Nguyễn Nhơn ạ, sao anh không “ Ngu” như tôi, sao anh không Ngu như Đào Tiềm với câu hỏi : "Vườn tược sắp hoang vu rồi sao không về?"

Vê đi thôi với những thứ không bao giờ phản lại mình cả... bát cơm canh cuả người vợ tấm mẳn, tiếng hát ru con ru cháu, với cây cảnh, với ngọn giả sơn ?

Đồ Ngu ( HNPD )
Tái bút: Vì phải “ đi làm” nên viết vội, câu cú, chữ nghiã sai phạm, xin anh bỏ qua cho

Ý kiến bạn đọc
Thứ Hai, 27 Tháng Bảy 20208:05 CH
Khách
Còn nói chiện ru con ru cháu thì đây
Vừa gõ phiếm chiến đấu
Vừa ru cháu có sao đâu"

RU CHÁU

Tui chỉ có một con gái
Cháu ngoại đầu lòng cũng cháu gái
Mẹ bận đi làm gởi con cho Ngoại
Trưa trưa đặt cháu lên võng đưa
Đưa hoài cháu không ngủ
Mới cất giọng nhừa nhựa ru

Ví dầu cầu ván …mà…đóng đinh
Cầu tre…thì…lắt lẽo gập ghình…mà…khó đi
Khó đi…mà…khó đẩy… về rẩy …thì ăn cần
Về sông thì ăn cá…á.. về đồng …ăn cua

Cháu mới thiu thiu ngủ
Ông đã dứt lời ru
Mới mở mắt ra thỏ thẻ
Ông Ngoại “nói” nữa đi
Cháu tôi còn bé tí
Đâu phân biệt ru với nói
Ông ngoại mới nói nữa

Chiều chiều…mà…vịt lội…cò bay
Ông voi…mà… bẻ mía …chạy ngay vô rừng
Vô rừng …mà…bứt một…sợ mây
Đem về…mà…thắt gióng…cho nàng…mà…đi buôn
Đi buôn…đi bán … không lỗ… thì lời
Đi ra…mà…cho biết…mặt trời với mặt trăng

Bây giờ cháu đã ngủ rồi
Ông ra đứng tựa cửa
Bặp điếu thuốc giải khuây
Bỗng nhớ lại ngày xưa
Khi ông bằng tuổi cháu bây giờ
Bà Nội của ông cũng hát ru cháu
Như ông hát ru cháu bây giờ
Ôi! Xưa thật là xưa

(Ông Ngoại của Tường Vi)
Nguyễn Nhơn
Thứ Hai, 27 Tháng Bảy 20204:52 CH
Khách
Sáng nay vừa thức dậy
Nhâm nhi ly cà phê
Click vào báo nhà
Thấy " Đồ Khôn " nhắn Nguyễn Nhơn
Lật đật click vào đọc
Nói cho Đồ Khôn hay
Nhơn đía sự ra Bắc
cuối năm 1976
Thượng ngay Trung tâm
Cải tạo Số 1 Lào Kay
Dzụ sắn dui ngày 2 chén nhỏ
lót dạ là rành rẻ
Anh Trần Ngà cở tuổi tui
Ai biểu hổng lì mà dám
chọc ghẹo bọn cuồng
Tui bịnh tim nặng
Mấy lần suýt chết ngoài Bắc
Rốt cuộc vẫn sống nhăn răng
Trời kêu ai nấy dạ
Sợ gì?!
Bạn bè cũng khuyên can
Tui nghênh mặt
đọc thơ cụ Đồ
" Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẩm
Đâm bấy thằng gian bút chẳng tà "
Sách Tây có chữ:
" Vivre, c'est combattre "
Còn sống còn chiến đấu
Nay tuổi già
còn cây bút cùn
chiến đấu bằng ngòi viết
Đánh trận đánh cuối cùng
Mới xuôi tay nhắm mắt
Khi nào Đồ Khôn không thấy chữ
Là lúc Nhơn đía nghỉ chơi
Chúc sức khỏe
Gia quyến bình yên
Nhơn
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn