Lại chuyện cái cũi - Việt Nhân

Chủ Nhật, 28 Tháng Tư 20194:58 SA(Xem: 4202)
Lại chuyện cái cũi - Việt Nhân

121q
(HNPĐ)
Nơi thiên đàng của bác, chưa bao giờ các vụ tấn công tình dục lại xảy ra đều khắp như hiện nay, nở rộ ở mọi lứa tuổi, mọi thành phần, chuyện không khác gì cơn dịch, con người đã biến thành loài súc vật trong cơn động rồ. Có nói vậy cũng không là quá, vì xét về văn hóa cùng bản chất dân Việt bao đời, thấy rằng chưa từng có hiện tượng thoái hóa suy đồi đến như vậy!


Truyền thông báo đài nhà nước xã nghĩa đưa tin tràn lan, không ấu dâm thì hiếp dâm, không cán cối thì cũng đảng viên, từ thầy giáo đè nữ sinh trong phòng trực nhiều lần phải mang thai, đến ông già bảy lăm dán băng keo bịt mồm bé gái, rổi tụt quần cho làm người lớn, và nạn nhân có cả người bị thương tật suốt đời vì đứa hiếp dâm đánh mù mắt… Những chuyện như vậy đã nghe quen, thấy quen từ trong trường học ra đến phố chợ, từ giới quan đỏ đầy quyền chức, đến kẻ du thủ du thực đầu đường xó chợ, và đó không còn gọi là chuyện cá biệt nữa mà đã là một tệ nạn.

Đạo đức và văn hóa lành mạnh của dân tộc đã bị hủy hoại nghiêm trọng, mà nguyên nhân chính là mất phương hướng và giá trị cuộc sống qua sự giáo dục sai lạc hàng nhiều chục năm, có đến ba thế hệ! Chế độ cùng cái đảng An Nam cộng đã hơn bảy mươi năm nắm lấy đất nước, họ tự hào họ là đỉnh cao, người dân là những con người được giáo dục bởi văn hóa mới xã nghĩa, được đảng dẫn đường, và hơn hết là có bác, một lãnh tụ đạo đức anh minh làm gương soi (sic).

Sống và học tập theo gương bác dzỹ đại! Đảng đã phết đủ màu sắc lên con người của bác, chúng muốn bác là một bậc kỳ nhân, nhưng kết quả bác đã thành một quái thai dị thường, một tên hề lố bịch, nhưng mọi dàn dựng lừa bịp vẫn không ngừng. Đem làm gương soi, nhưng thực chất bác là một kẻ biến thái ấu dâm, giết vợ bỏ con, sống hoang dâm, và cái gương của bác là chơi toàn gái tơ, khi chết được xây lăng tôn thành Phật, cho nên lũ con cháu học bác hôm nay đã loạn, khi làm giống bác là điều không lạ.

Còn đảng chúng thừa biết bác ra sao, nhưng chúng vô sỉ khen cứt bác thơm, nơi bác ỉa đái cũng là di tích lịch sử, mọi ma mị nhằm để đảng sống còn, và cả những kẻ cơ hội trục lợi, cũng trơ tráo ăn theo cái xác chết đang nằm phơi ở Ba Đình. Chuyện tay làm nước mắm giả, ăn mày xác chết dựng hình lăng bác, và chuyện này không chừng là chuyện đảo mồ chôn chính nó!

Gọi là chào mừng tháng Tư, và như có bác (chồn) trong ngày vui đại náo, mà trong một siêu thị ở Hà Nội, đám Masan consumer theo lời của đại diện, đã góp vào cái tinh thần tưởng nhớ, chúng đem mấy chai nước chấm cùng tương ớt hóa chất, ra sắp xếp mô hình phỏng theo cái nhà xí công cộng Ba Đình.

Chơi dao thì chết bằng dao, chuyện Masan thể hiện cái tinh thần tưởng nhớ bác, bằng những chai Chinsu hóa chất độc hại, đã bị đám truyền thông nhà nước chạy tít: Masan xếp sản phẩm tạo hình Lăng Bác, gây phản ứng mạnh trên cộng đồng mạng.

Nói cộng đồng mạng, ngày nay nhà nước cũng có mạng, tuy sinh sau đẻ muộn hơn của hạng thứ dân, nhưng lại mạnh và hùng hậu hơn gắp trăm ngàn lần, vậy nói mạng ở đây là trái hay phải, lề đảng hay lề dân? Vì dư luận biết đây là đám Masan láu cá, bày chuyện để vui lòng nhà nước mà làm vậy, chỉ cười cho ý của nó là ai nhớ bác thì ăn Chinsu, rồi đem ‘khuyến mãi’ những thứ độc hại đang bị thiên hạ tẩy chay.

Trang nguyenxuanphuc.org (21/04/2019) có đăng bài, bộ VHTTDL vào cuộc xử lý vụ Masan tạo hình Lăng Bác bằng tương ớt khuyến mãi, bài viết có câu: Hình ảnh Lăng Bác với dòng chữ “Chủ tịch Hồ Chí Minh” được Công ty Cổ phần hàng tiêu dùng Masan (Masan Consumer) tạo hình bằng sản phẩm tương ớt Chinsu khuyến mãi. Vụ việc này khiến dư luận phản ứng vì đây là hành động gây phản cảm… Nhiều người cho rằng, cách tạo hình này của Masan Consumer đã gây ảnh hưởng đến sự tôn nghiêm của Quốc gia!

Vậy ra cái dư luận, hay cộng đồng mạng nói ở đây chẳng phải thằng dân nào sất, mà chỉ là phía nhà nước, và chúng đã đánh đồng lăng bác của chúng với quốc gia… Chuyện dựa hơi để kiếm ăn mà Masan nâng bi, không dè đã bị kết tội bóp bi, xây lăng bác bằng những chai hóa chất Chinsu thành tội phạm thượng, có khác gì nói bác cũng là hóa chất độc hại từ Tung Của, Masan được định tội là đã gây tầm ảnh hưởng đến sự tôn nghiêm của Quốc gia.

Bạo phát bạo tàn! Về hùa với cộng sản làm ăn (bá đạo) trên sinh mạng dân Việt, cơ ngơi lên đến hàng tỷ tiền đô, cho là thành đạt mà quên rằng, trước Masan bao kẻ cũng đã được nhà nước xã nghĩa chống lưng, đến khi đủ mập thì xẻ thịt. Đây cũng là hạng chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ, 18.000 chai tương ớt hóa chất mang nhãn Chinsu nhập vào Nhật ngày 07/12/2018 bị trả về vì có chứa chất cấm phụ gia axit benzoic, chúng trả lời rằng (ship lộn?) có thể đó là sản phẩm chỉ dành riêng cho thị trường Việt Nam (TTO, tuổi trẻ online 06/04/2019).

Câu khinh thị ‘Dành riêng cho thị trường Việt Nam’, nói vậy khác gì người tiêu dùng xứ xã nghĩa, thua các giống dân khác, chất bị cấm xứ người nhưng lại cho dân thiên đàng của bác ăn! Chuyện dân đen cho sao ăn vậy, vẫn là chuyện dài xã nghĩa từ lâu, và chuyện giết dân Việt bằng hóa chất độc hại nay đã là chuyện công khai, không chút giấu giếm, đơn giản đó là con đường đã được vạch ra, theo chủ trương diệt dân Giao chỉ của thày trò Hán phỉ.

Nước mắm, tương ớt, hay gì gì nữa mang nhãn Chinsu đều là đồ giả, tất cả là bằng hóa chất, và đã có ý kiến không được dùng tên nước mắm công nghiệp mà phải in trên nhãn là ‘nước chấm hóa chất’, để cho người tiêu dùng tự chọn, tránh không bị đánh lừa. Dùng hóa chất làm thực phẩm cho con người, lại lập lờ cái tên gọi tự nó đã là một hình thức kinh doanh gian lận, nhằm để người tiêu dùng nghèo ham rẻ, hay thiếu hiểu biết, bỏ tiền ra mua họa vào thân.

Quê nhà hôm nay một xã hội khốn nạn, tình nghĩa đồng bào đã không còn, đã hết rồi sự tử tế, đùm bọc thương yêu, thay vào đó là bằng thủ đoạn ác độc để tranh sống, giết nhau để cướp phần hơn, tất cả là do học từ cái thằng bác khốn nạn.

Cái lăng Ba Đình thương hiệu của đảng, mà Masan đã không lượng sức mình đụng đến để gặp rắc rối, Tầu cộng gọi nó là cái nhà xí công cộng thời La Mã, nhưng với mỗ tôi nó là cái cũi đang chứa xác kẻ ác dâm, ấu dâm, cái cũi này vẫn còn quá dư chỗ cho đám con cháu đồng bệnh ấu dâm như bác, đem nhốt chúng vào đó, cho có bác có cháu sống chết cùng vui.

Chuyện gọi lăng bác là ‘cái cũi’ cách nay đã có đến sáu năm rồi, nay xin anh Chủ Biên cho post kèm, mời đọc giả xem lại cho vui cuối tuần.

VIỆT NHÂN (HNPĐ)


122  

(HNPĐ) Dù có muốn tạo cho cái cũi dáng hình gì đi chăng nữa, hình hộp vuông, ngũ giác, lục giác... thậm chí nóc có mái như cái chuồng thì cái cũi vẫn luôn là gồm hai phần nóc và đáy, chung quanh là những chấn song. Cái cũi là dụng cụ dùng để nhốt người, thú, những vật sống cần cầm giữ để nó không thể sổng, và chỉ với mục đích an toàn cho chính nó hay cho vật khác mới cần cũi, miền quê ta không ai lạ gì những cái cũi để cũi heo, cũi chó...

Lần đầu tiên trong đời mỗ tôi, được nhìn thấy ảnh cái lăng Hồ lại nghĩ ngay đến cái cũi, cũng đáy, cũng nóc, và chung quanh cũng là những chấn song, chuyện liên tưởng này thật ra tự nhiên thôi, với mỗ tôi những cái cột đều đặn chung quanh đã gợi nên thế. Trong chúng ta hình ảnh cái cũi quen mắt và chắc không cho là quá đáng khi mỗ tôi nói cái lăng Hồ và cái cũi trông giống nhau, ấy thế mà nay lại có một cái nhìn khác lạ, lại nói nó giống cái toilet công cộng thời Hy Lạp La Mã. Mỗ tôi muốn vào google kiếm coi cái chuồng xí thời cổ La Mã nó ra làm sao, và xem có bị khập khiễng không khi nói lăng Hồ nó giống cái cũi, nhưng nghĩ lại mất thì giờ quá, vả cái cầu tõm dân quê mìền Nam có giống đâu, mà ai cũng gọi nó là lăng bác đấy thôi.

Nói phiếm mà chơi, cái nhìn của mỗ tôi là qua hình dáng bên ngoài mà nói, còn dân miền Tây quê mình vì xa xôi lại quá thần tượng boác, mà ước ao được thăm đều đặn hằng ngày, chứ để chất chứa nỗi nhớ trong bụng nhiều ngày e thúi ruột mà chết thôi. Thế là từ câu ca ‘con ở miền Nam hằng ngày siêng thăm lăng bác’, mà cái cầu tõm được xem là nơi chốn người miền Nam mộc mạc gởi tỏ tâm sự cùng bác. Nay anh chàng người Tầu phương bắc lại phong phú hơn đem so sánh nó với công trình cổ hàng ngàn năm bên La Mã… Đôi lúc ý tưởng tầm phào tào lao cũng đụng nhau như thường, đâu cần phải là tư tưởng lớn mới bonjour nhau đâu, và vụ cái lăng Hồ đã bị Tầu chê là kiến trúc quá xấu (ugliest building), dân ta cũng biết từ lâu rồi.

Có chăng hôm nay ồn ào vì có người moi ra được từ China.org.cn, cổng thông tin điện tử chính thức của đồng chấy răng môi, đã chê xấu lại còn chua thêm lời so sánh nó giống cái toilet công cộng thời Hy Lạp-La Mã! Tính từ lúc post lên đến nay tính là cả hơn năm rồi, vậy ra dân coi cứ coi mà không nghe ông nhà nước xã nghĩa í ới tiếng nào, tuồng như các ông không tỏ, nếu thật vậy thì mấy chiến sĩ côn an mạng, nuôi chi cho tốn cơm đuổi việc là vừa, chuyện to như con bò chứ đâu nhỏ như con thỏ đâu. Hay vụ này chúng biết nhưng chúng im vì sợ quan thầy chăng, xét những gì đăng trên mạng lề trái của dân, chúng moi ra không thiếu một chữ, thì khó có thể nói rằng chuyện này chúng không thấy?

Nó độc ở chổ là nơi bác nằm, lớn bé đi ra, đi vào xì sụp lạy mà lại gọi là cái toilet, theo ý mỗ tôi cái bực vì bị nhục chắc chắn là không có rồi. Và mọi người có ý qua vụ này chờ xem bộ cá tra có phản ứng gì không, có dám mở miệng hay không, vì ai cũng nghĩ trong quan hệ ngoại giao trên thế giới, chưa hề thấy trường hợp nào phát biểu, nhận xét, xúc phạm nặng nề như thế cả.  Bà con dân mạng lôi chuyện này ra, không ít người nghĩ hy vọng sẽ nghe được đôi tiếng xì xào từ phía bộ cá tra, riêng mỗ tôi không tin chút nào chúng có được cái dũng đó, ngược lại để tỏ tình đồng chấy láng giềng tốt, mà xúm lại bụm miệng lẫn nhau để dĩ hòa vi quý.

Một thực tế khó chối cải là hình tượng HCM là tấm bình phong của An Nam cộng sản đảng cùng chế độ, và cái chế độ xã nghĩa hôm nay tồn tại, cũng bởi những hào quang giả tạo được dựng lên chung quanh họ Hồ, nhưng một thực tế khác ai cũng biết cái đảng lẫn cái chế độ, được sinh ra và sống còn là từ tay giặc Tầu phương Bắc. Hai thứ đó nó quyện vào nhau! Hồ được tôn vinh là cha già dân tộc, là lãnh tụ vĩ đại, tư tưởng Hồ là con đường đúng đắn soi đường cho đảng, thậm chí ngày nay Hồ còn được đưa vào đình chùa miếu mạo, đặt ngang hàng cùng Phật để người dân thờ cúng tôn kính. Những chuyện ướp xác, chuyện xây lăng, đám đi sau Hồ làm, chúng làm không vì Hồ, chúng rành Hồ quá, không một mảy may gì chúng quí trọng Hồ, chúng ướp xác, chúng xây lăng Hồ chỉ để kéo dài sự sống còn của chính chúng thế thôi.

Ta vẫn dùng câu ‘ăn mày xác chết’ là đây, nhưng xác ướp Hồ nay mười người hết chín ai cũng rõ xác thật đã bị hoại hủy theo thời gian, cái hiện nay chỉ là bằng sáp, nhưng chúng vẫn giữ làm tiêu tốn tiền thuế của nhân dân không ít. Còn đối với Tầu cộng, chuyện những tay quái thai tư bản đỏ khoác áo cộng sản hôm nay, chúng chẳng bao giờ vì nước vì dân cả, thời gian qua chuyện chúng từng bước lùi trước sự xâm lăng của giặc phương bắc, là một điều khó chối chúng là quân hèn, chưa muốn nói là theo giặc cầu vinh. Vậy chuyện Tầu ví cái lăng Ba Đình như cái chuồng xí công cộng, mà làm được chúng tạc dzăng nổi giận sao? Khó lắm, khó như tìm lời thật nơi cửa miệng một tay cộng sản.

Chuyện hôm nay coi như chuyện vui về tình thầy trò 4 tốt, nhưng có điều gây cho ta phải chú ý là phía Tầu cộng đã có quá nhiều đòn tung ra nhắm vào tử huyệt của bọn An Nam cộng đảng, từ những tiết lộ về vai trò chỉ đạo của Tầu cộng trong suốt hai cuộc chiến từ năm 50 đến 75. Đến chuyện Hồ Tập Chương khiến chúng lúng túng như gà mắc tóc, thì nay chuyện chế nhạo về cái lăng Hồ, tất cả không phải là sự vô tình. Và trong câu chuyện ví lăng Hồ như chuồng xí công cộng, trong một nước cộng sản như Tầu cộng, không thể nói đó là chuyện ý kiến cá nhân riêng lẻ, như lời giải thích vừa rồi chuyện một cửa tiệm ăn nhanh ‘Snacks Bắc Kinh’, gần khu vực Tử Cấm Thành, với tấm thông báo không tiếp đón người Nhật, Philippines, Việt Nam và CHÓ.

Vả chuyện này chúng đã chế nhạo từ năm rồi, chứ đâu phải mới hôm qua, hôm kia, nhưng bọn An Nam cộng nào có lên tiếng, vậy chắc chắn rồi cũng sẽ cho trôi tiếp vào im lặng, để chứng tỏ cái khôn khéo của ông nhà nước xã nghĩa trong ngoại giao... Ấy, đối với giặc phương bắc thì như thế, vậy chứ với người dân mình gọi cái cầu tõm là lăng bác, chúng nghe được có mà đi cải tạo mút chỉ cà tha thôi, còn mỗ tôi gọi đó là cái cũi, chúng túm được sẽ trở lại vào trại ăn sắn lát thêm vài chục năm là ít.

Việt Nhân (HNPĐ Nov 06, 2013)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn