Tôi chẳng còn gì ngoài nỗi buồn đau

Thứ Bảy, 18 Tháng Mười Hai 20218:00 SA(Xem: 3022)
Tôi chẳng còn gì ngoài nỗi buồn đau

AVvXsEhbYSqDKjegR4yAkt8A8qU_3M8vOBLaoeSoEeps42AJK_aSvQ5fqkXhu3uxIxjYcd0_01Y10wsOuh680DBThHUMz9PwojbrlGkVepPCkyW8tQ-wmbTgs3AFiEq8NDJBCE36I6NwPeSB8YUPdNNgx8fQifL18u7ee_KrFabaqPcu13rHlBP_uswu_XEZ0g=w400-h400

Cả gia đình, ba người bị bắt nhiều lần với nhiều tội danh, đã khiếu kiện tới hơn mười năm để đòi lại quyền lợi về đất đai.

Nhìn em, với người chồng kiên cường vừa bị xét xử, nhưng đã đối đáp và hùng biện làm mỗi trái tim đều phải rung động vì lý lẽ và sự điềm nhiên đến lạ lùng, tôi không thể cầm lòng được.

Và ngày 24/12 này lại xét xử phúc thẩm mẹ chồng em và em chồng em, cùng một tội danh với chồng em.

Tôi nghĩ, em đã lấy một người chồng và sống trong một gia đình đặc biệt nhất ở đất nước chúng ta vào thời đại này. Cả nhà đều bị bắt giữ và tù đày vì tội danh chống lại nhà nước, xuất phát từ các khiếu kiện đất đai của chính mình.

Tôi đã không giúp được bất kể điều gì cho gia đình em. Và những thành viên trong gia đình em đúng là những con người đã vượt qua cả sự định nghĩa của sự bất khuất.

Nhìn em và hai đứa nhỏ, tôi không thể nghĩ về tương lai nào có thể… không thể nào. Và tôi đã bào chữa cho bà Thêu, mẹ chồng em hai lần, cho các thành viên gia đình còn lại của em mà không thể nào nói nên lời.

Tôi đã nghĩ mình bất lực trước tình cảnh mà tất cả chúng ta đang đối mặt. Em là một người phụ nữ kiên cường, mạnh mẽ và tôi nghĩ em đã có một người chồng tuyệt vời thật sự đúng nghĩa về rất nhiều mặt - Phương đã tự bào chữa không chỉ thuyết phục mà còn cho thấy sự bản lĩnh của một con người có tri thức nhường nào.

LSLÊ VĂN LUÂN 15.12.2021

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn