Một liên tưởng kỳ quái !

Thứ Năm, 25 Tháng Mười Một 20214:00 SA(Xem: 2715)
Một liên tưởng kỳ quái !

AVvXsEhuHX-RNXbfqf5yfkRFlMwpqVzIQkTZdBp7130PSOr3F7ro3IYKLWlLGHwQ9uLpjd9i1pTbBFUGwep_K8_8Y2SQLi_778xtqS1DU8mhHJEgVIMqspBDoewCJ4SjkvCeZdp6CZr0r6kj6cNdQCqagxhVhUGk4pz0pbaujmgC3tWw_RIlH9kC2GsWBwtUng=w400-h301

Sáng nay lướt báo thấy nhiều bài đăng chuyện một người từng là diễn viên điện ảnh nổi tiếng, than khóc chuyện “nghèo khổ vợ con bỏ đi”. Đây không phải lần đầu, trước đây sau khi kể khổ anh đã được giúp đỡ nhiều lần với số tiền bằng cả gia tài của người khác.

Tôi nhớ trong bút ký có tựa “Số phận hình tam giác, quẻ vị tế và một con người” tôi mở đầu:

“Những tháng năm cơ cực của thời điểm đất nước sau 1975, trôi qua chậm chạp trên vùng đất bán cao nguyên Long Khánh. Những vết thương chiến tranh băm nát bộ mặt tỉnh lỵ nhỏ bé này.

Chiều mưa, màu đất đỏ quạch làm cho bầu trời trở nên đen thẫm, không khí đậm đặc ngai ngái mùi bùn đất, mùi lá mục, mùi hoa sầu riêng. Không gian đặc thù của mỗi vùng đất riêng biệt là thứ tài sản không ai cố ý mang theo, nhưng nó luôn quanh quẩn trong ký ức của đời người.

Dựa lưng vào vách tường lỗ chỗ vết đạn của ngôi nhà thờ lớn, cậu tôi nhìn theo những người đàn bà với đôi quang gánh trĩu nặng màu xám xịt của bầu trời, tất tả, xiêu vẹo dưới cơn mưa, ông trầm ngâm nói:

- Mỗi đời người, một số phận và cái số phận ấy là một cái hình nào đó, số phận hình tròn lăn đi nhẹ nhàng êm ả, số phận hình vuông vững chãi quyền lực, số phận hình tam giác tận cùng cơ cực, tận cùng vinh quang. Những người đàn bà ấy có số phận hình tam giác. Trước đây họ là vợ của công chức, sĩ quan chế độ cũ, có kẻ hầu người hạ bây giờ bươn bả kiếm sống…”

Tôi tin mỗi đời người đều có số phận và đất nước tôi có nhiều số phận hình tam giác và anh có lẽ nằm trong số phận đó, nhưng chỉ khác là khi anh ở đỉnh của tam giác thì anh không nhìn xuống!

Đọc hồi ký của anh do bạn tôi chấp bút, tôi rùng mình khi hình dung ở thời điểm mà đất nước tôi “cơ cực bần hàn” thì anh “ăn chơi” như “công tử Bạc Liêu”, và khi xuống đáy thì anh than thở.

Tôi không lên án gì anh, chỉ là khi đọc tin tôi lại nhớ lại hình ảnh những người đàn bà đã từng “lên xe xuống ngựa” với đôi quang gánh “trĩu nặng màu xám xịt của bầu trời” trong những ngày mà anh được “lên xe xuống ngựa” nhờ vào việc “nhập vai” thể hiện “những người chồng của họ!”

Một sự liên tưởng khá kỳ quái, nhưng tôi thường bị mất ngủ bởi những liên tưởng như vậy!

NGUYỄN MỘT 24.11.2021

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn