Những câu chuyện tử tế trong đời thường khiến lòng người ấm lại

Thứ Tư, 01 Tháng Giêng 20209:00 CH(Xem: 5731)
Những câu chuyện tử tế trong đời thường khiến lòng người ấm lại

17. Tâm hồn con trẻ

Đám trẻ con đang chơi trong khu vui chơi dành cho trẻ em của một cửa hàng IKEA, bỗng cháu gái năm tuổi của tôi ra hiệu cho một cậu bé dừng lại. Cô bé quỳ xuống trước bé trai và buộc lại dây giày sắp bị xổ tung ra của cậu bé. Cô bé cũng chỉ vừa mới học được cách tự buộc dây giày thôi. Sau khi buộc xong, cả hai bé không nói gì, chúng mỉm cười e ngại rồi quay đi, mỗi đứa chạy một hướng.

Sheela Mayes, bang Louisiana.

18. Tấm mền đánh rơi

Khi tôi lên bảy, gia đình tôi lái xe đến Grand Canyon. Trên đường đi, tấm mền yêu thích của tôi đã bị bay ra khỏi cửa xe và biến mất. Tôi đã rất buồn tiếc. Ngay sau đó, chúng tôi dừng lại ở một trạm dịch vụ. Trong tâm trạng chán nản, tôi tìm một chiếc ghế dài ngồi xuống, khi tôi chuẩn bị ăn chiếc bánh sandwich của mình thì một nhóm người đi chạy mô-tô kéo vào trạm.

“Có phải chiếc Ford màu xanh kia của cô không?”, một người đàn ông to lớn, dáng ngầu với bộ râu xám đen hỏi mẹ tôi. Bà thận trọng gật đầu. Người đàn ông kéo từ chiếc túi ra cái mền của tôi và đưa nó cho mẹ tôi. Sau đó, chú ấy quay trở lại xe của mình. Tôi vội chạy đến đưa cho chú chiếc bánh sandwich của tôi, đó là cách đền đáp duy nhất mà tôi biết.

Zena Hamilton, Vương quốc Anh.

19. Những người qua đường tốt bụng

Khi bạn tôi và tôi bị thương trong một vụ tai nạn xe hơi, một gia đình từ vùng ngoại ô đi qua đã dừng xe lại để giúp đỡ. Thấy chúng tôi bị thương, họ chở chúng tôi đến bệnh viện và ở đó chờ cho đến khi chúng tôi được ra viện. Sau đó, họ đưa chúng tôi về nhà của họ, cho chúng tôi ăn và đảm bảo yên tâm rằng chúng tôi đã ổn. Thật không thể ngờ rằng họ đã gián đoạn kỳ nghỉ của mình để giúp chúng tôi.

Cindy Earls, bang Oklahoma.

20. Những cánh bướm khích lệ

Tôi mang thai đứa con đầu lòng được bốn tháng thì tim của bé ngừng đập. Tôi đã đau khổ, kiệt quệ vì mất con. Ngày lại ngày trôi qua, tôi thực sự lo lắng khi nghĩ đến lúc phải trở lại làm việc. Tôi là một giáo viên trung học và tôi thực sự chưa biết làm cách nào có thể nén nỗi buồn riêng để đối mặt với các em học sinh.

Tháng 5 vừa qua, sau bốn tuần nghỉ ngơi phục hồi sức khỏe, tôi bước vào lớp học vắng tanh và bật đèn lên. Trước mắt tôi là cả trăm con bướm bằng giấy màu được dán trên tường. Mỗi con bướm mang một thông điệp viết tay, chúng là từ các em học sinh lớp hiện tại và cả các em từ những khóa trước. Tất cả các em đều viết những thông điệp khích lệ: “Cô hãy can đảm lên”, “Cô đừng mất niềm tin vào Chúa”, “Cô hãy biết rằng tất cả chúng em đều yêu thương cô”… Đây chính xác là những gì tôi cần.

Jennifer Garcia-Esquivel, bang Texas.

thuc-an-nhanh-e1576078656806
Ảnh minh hoạ (nguồn: Sputnik France).

21. Lòng tốt lan tỏa

Hai người lính cứu hỏa đang xếp hàng chờ mua đồ ăn tại một nhà hàng thức ăn nhanh thì từ chiếc xe cứu hỏa của họ đậu ở bên ngoài, tiếng còi báo động vang lên. Hai anh lập tức quay đi. Ngay lúc đó, một cặp vợ chồng đã kịp thời đưa phần thức ăn họ vừa mua được cho hai người lính. Cặp vợ chồng sau đó trở lại, xếp vào cuối hàng chờ. Cảm kích hành động cao đẹp vì người khác của cặp đôi, người quản lý nhà hàng đã từ chối nhận tiền của họ.

JoAnn Sanderson, bang Florida.

22. Người tài xế cứu nguy

Tôi tấp xe vào lề một con đường ở New Mexico, trong tình trạng hoảng loạn. Một chiếc xe tải nhỏ chở đầy các em nhỏ cũng tấp vào lề. Một người phụ nữ bước ra khỏi xe và hỏi tôi có ổn không.

“Không chị ạ”, tôi nói. Sau đó, tôi chia sẻ sự tình. Tôi đang đi giao sách cho một công ty xuất bản. Quãng đường còn lại của tôi rất dài và quanh co, đối với tôi thì nó thật là hiểm trở, đến mức tôi cảm thấy rằng tôi không thể vượt qua nổi.

“Tôi sẽ giúp bạn giao sách”, người phụ nữ nói. Cô ấy là người địa phương, vì vậy những khó khăn về con đường tôi vừa kể không là gì đối với cô ấy. Tôi đã nhận lời đề nghị giúp đỡ đó và không bao giờ quên sự tử tế, bình dị của một người lạ như cô.

Doreen Frick, bang Nebraska.

23. Giáng sinh ấm áp tình bạn

Vào tháng 1/2006, trận hỏa hoạn đã phá hủy ngôi nhà của một gia đình. Tất cả đồ đạc của cậu bé sáu tuổi, bao gồm cả những món quà Giáng sinh đã bị thiêu trong ngọn lửa. Một cô bạn cùng lớp của cậu bé có ngày sinh nhật gần đó, đã xin ba mẹ của mình cho phép cô bé được tặng toàn bộ các món quà cô nhận được cho cậu bé. Hành động tử tế đó sẽ mãi mãi sưởi ấm trái tim tôi. Cậu bé trên chính là cháu trai của tôi.

Donna Kachnowski, bang Connecticut.

24. Người dẫn đường tận tụy

Sau khi rời một bữa tiệc, tôi đã đi sai đường cao tốc và ngay lập tức bị lạc. Tôi tấp vào lề đường và gọi cho người dẫn đường. Cô ấy đã cố gắng kết nối tôi với đội tuần tra đường cao tốc, nhưng cuộc gọi đó không thành công. Nghe thấy sự hoảng loạn trong giọng nói của tôi, cô ấy đã nghĩ ra một phương án B: “Bạn đang ở gần văn phòng này”, cô nói. “Tôi sắp hết ca. Hãy ở yên đấy, tôi sẽ tìm thấy bạn”. Mười phút sau, cô ấy có mặt. Cô ấy hướng dẫn tôi không chỉ đến đúng đường cao tốc mà còn chính xác đến lối ra xa lộ. Và rồi, sau khi vẫy tay tạm biệt, cô lái xe mất hút vào màn đêm.

Michelle Arnold, bang California.

(Hết)

An Giang

Theo Reader’s Digest

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn