Tàu cọng có dấu hiệu sụp đổ – an nam cọng cùng chung số mạng - Nguyễn Nhơn

Chủ Nhật, 02 Tháng Sáu 201910:16 CH(Xem: 4791)
Tàu cọng có dấu hiệu sụp đổ – an nam cọng cùng chung số mạng - Nguyễn Nhơn

CTTM-1-flaq
Tàu cọng có dấu hiệu sụp đổ – an nam cọng cùng chung số mạng

Xã hội Trung Quốc ngày càng lộ rõ những mâu thuẫn sâu sắc. Một sự khủng khoảng sâu rộng trên khắp các lĩnh vực từ kinh tế đến chính trị, môi trường, văn hóa, đời sống… Mặc dù đã rất nỗ lực trong việc che mắt người dân trong nước và quốc tế, nhưng Đảng Cộng sản Trung Quốc cũng không ngăn được sự thật phơi bày về một cuộc suy thoái toàn diện đang diễn ra, cho thấy dấu hiệu sụp đổ toàn diện.

           ( ĐCS Trung Quốc đã có dấu hiệu sụp đổ? - Lưu Hoàn Phố – Đuốc Việt )

Sách Mật ước Thàn Đô có chữ:

“ Sơn thủy tương liên,

Lý tưởng tương thông,

Văn hóa tương đồng,

Vận mệnh tương quan.”

 

Vì đôi ta cùng chung lý tưởng xã nghĩa nên tình hình kinh tế – chính trị – xã hội y chang và rốt cuộc cùng chung số mạng: Vận mệnh tương quan.

 

Xí thẩu chệt mà có dấu hiệu sụp đổ thì an nam cọng cũng đang rệu rã y chang.

 

Mấy năm trước cac học giả gốc tàu cũng đã phân tích, luận bàn về các chỉ dấu giống y như vậy.

                Lại thêm một nhân tố chỉ dấu ngày tàn của hán ngụy việt cọng

Trích: " Chiều 17/5, 2016, 1 thanh niên nghi nhảy từ lầu 6 chung cư tự tử. Hàng xóm cho biết, nạn nhân từng tốt nghiệp 1 trường ĐH có tiếng ở TPHCM nhưng ra trường đã 1 năm vẫn chưa xin việc.

... Hàng xóm của Tú cho biết, Tú từng tốt nghiệp một trường đại học có tiếng ở TP.HCM nhưng ra trường đã gần một năm vẫn chưa xin được việc làm. Nhiều người cho rằng, có thể do chưa xin được việc nên Tú nghĩ quẩn mới dẫn đến hành động trên.

Trước đó, hồi tháng 3/2016, tại Bắc Ninh cũng xảy ra trường hợp tương tự. Nạn nhân là P.T.T H. (phường Trang Hạ, thị xã Từ Sơn, Bắc Ninh).

 

Theo bản tin cập nhật thị trường lao động hồi tháng 1/2016 của Bộ Lao động Thương binh và Xã hội, hiện nay cả nước có hơn 1,1 triệu người trong độ tuổi lao động đang bị thất nghiệp, trong đó có gần 200.000 cử nhân, thạc sĩ đang thất nghiệp.

Cũng theo bản tin này thì nhóm người có trình độ cao đẳng, đại học trở lên có tỷ lệ thất nghiệp cao nhất và có xu hướng tăng.

Còn theo thông tin được đưa ra trong hội thảo “Công bố bản tin cập nhật thị trường lao động Việt Nam quý 3/2015” thì trung bình mỗi quý có thêm gần 25.000 người tốt nghiệp đại học và sau đại học thất nghiệp.

Lê Thanh (T/h)

 

Đọc bản tin vắn kể trên, trực nhớ lại hồi năm 2012, nhân khi đọc bài viết của học giả Gordon Chang " Đảng Cọng sản Trung Quốc chắc chắn sụp đổ trong năm 2012”, và tiếp theo là bài viết cũng của một học giả gốc hoa Minxin Pei với cái tựa khá bí hiểm “ Giai đoạn hiểm nghèo của nước Trung Hoa cọng sản …6000/74/7” , gã nhá quê xứ Thủ hào hứng viết một bài tựa đề thiệt là " hoàng tráng ": CHỪNG NÀO CỌNG SẢN TÀU, TA SỤP ĐỔ?

 

Nay đọc bản tin về con số " 200.000 cử nhân, thạc sĩ đang thất nghiệp, " tương ứng với con số 7 trong bài viết của Minxin Pei nên nhắc lại một đoạn trong bài viết cũ về một lực lương có tiềm năng góp phần đánh gục hán ngụy toàn trị việt cọng.

 

ĐẢNG CỌNG SẢN TRUNG QUỐC SỤP ĐỔ TRONG 10-15 NĂM NỮA

 

Trong một bài báo trên Wall Street Journal, với cái tựa khá bí hiểm “ Giai đoạn hiểm nghèo của nước Trung Hoa cọng sản … 6000/74/7” ( Communist China’s Perilous Phase…6000/74/7), tác giả Minxin Pei viết:

 

Tình trạng chia rẻ trong hàng lãnh đạo và sự phản đối ngày càng gia tăng của những người bất đồng chính kiến báo hiệu chế độ độc đảng đang đi tới giai đoạn cáo chung. Ngày nay, các nhà lãnh đạo Trung hoa dường như quá bận rộn lo dập tắt lửa để suy tư về sự tồn tại lâu dài của chế độ. Tháng rồi, họ đã phải bãi miển Ủy viên Bộ chánh trị Bạc Hy Lai trong một cuộc đấu đá, tranh giành quyền lực bẩn thỉu ngay đêm trước cuộc chuyển giao quyền lãnh đạo. Tuần nầy, cuộc đào thoát táo bạo của nhà hoạt động nhân quyền khiếm thị Trần Quảng Thành từ nơi bị quản thúc tại gia phi pháp vào tòa Đại sứ Mỹ ở Bắc Kinh kích động thêm một cơn khủng hoãng nữa. Khi mà những nhà cai trị của một cường quốc bậc nhất trên thế giới mà phải bối rối về hành động thách đố của một người mù thì đó là thời điểm gay go để cho họ suy nghĩ về cái điều không thể suy nghĩ được: Thời kỳ cáo chung của Đảng Cọng sản đã đến rồi chăng?

Trên bề mặt, câu hỏi đặt ra xem chừng vô lý. Dẫu sao đi nữa, từ kinh nghiệm cận tử Thiên An Môn năm 1989, đảng cũng đã thăng tiến vượt bậc. Hàng ngủ đảng viên đã phình lên đến 80 triệu. Quyền bính của đảng được quân đội, cảnh sát, mật vụ và kiểm duyệt Internet hậu thuẩn, xem chừng bất khả lay chuyển.

Thế nhưng, bên dưới bề mặt phô trương quyền lực, là một nền tảng mong manh dễ tan vở. Tình trạng bất hòa của hàng lãnh đạo, sự chống dối ngày càng gia tăng của những người bất đồng chính kiến, đám đông nổi loạn, căn bịnh quan chức tham nhũng và nhiều thứ nữa. Đối với giới sinh viên của thời kỳ chuyển hóa dân chủ, những triệu chứng suy tàn của chế độ như vậy báo hiệu một sự khủng hoảng của hệ thống. Căn cứ vào sự hiểu biết về tính bền vững của các chế độ độc đoán, chế độ cọng sản Trung quốc đang đi vào giai đoạn vô cùng nguy hiểm.

Để đánh giá cơ nguy chết người đang nằm phía trước của đảng, hãy nhìn ba con số 6,000, 74 và 7.

Phân tích thống kê về sự tương quan giữa phát triển kinh tế và sự tồn tại của các chê độ độc tài cho thấy rằng có ít quốc gia, không sản xuất dầu hỏa, bảo tồn được chế độ độc tài một khi lợi tức đầu người, tính theo mức mãi lực đạt tới con số $6,000. Căn cứ vào các ước tính của Quỹ Tiền Tệ Quốc tế, mức mãi lực tính theo lợi tức đầu người của Trung Hoa là $8382. Điều nầy cho thấy Trung hoa hiển nhiên là một nước độc tài ngoại hạng.

Như vậy, các điều kiện kinh tế-xã hội dẫn tới sự đột phá dân chủ đã hiện hữu ở Trung Hoa ngày nay.

Duy trì chế độ độc đảng trong một xã hội như vậy trở nên tốn kém và sớm thành phù phiếm.

Điều nầy dẫn đến con số thứ hai,74, tuổi thọ dài nhất mà một chế độ độc đảng hưởng thụ trong lịch sử, đó là chế độ cộng sản Nga Xô viết (1917-1991).

Đảng cọng sản Trung Hoa đã cai trị được 62 năm. Nếu như lịch sử cống hiến chỉ dấu nào đó thì Trung cộng sắp đi vào thập kỷ khủng hoảng và có lẽ thời gian còn lại nhiều lắm là 10 tới 15 năm.

Có thể lý do giảy chết của chế độ độc đảng là sự vươn lên của giới chống tập đoàn cai trị, bao gồm nhiều cá nhân tài năng, có tham vọng nhưng thất chí vì bị gạt ra khỏi quyền lực do bản chất loại trừ của chế độ độc đảng. Điều chắc chắn là đảng đã hết sức cố gắng để thu nhận những phần tử sáng chói nhất. Nhưng có giới hạn để làm thế nào đảng có thể thu nhận các phần tử ưu tú nhất.

Vì vậy mà có vấn đề đảng phải đối phó với tỉ số 7:1.

Mỗi năm, các Đại học Trung hoa có 7 Triệu sinh viên tốt nghiệp bậc cử nhân. Đảng chỉ thu nhận một triệu. Như vậy 6 triệu người mới được các đại học đào tạo bị gạt ra ngoài. Bởi vì gia nhập đảng dính liền với cơ hội khả thủ về kinh tế cho nên đại bộ phận bị gạt ra ngoài đó phải cảm thấy mình bị lừa gạt.

Nhiều người sẽ đổ trút sự thất vọng đó cho đảng. Trong thập kỷ tới, nhóm nầy sẽ tăng lên nhiều chục triệu làm thành kho dự trữ để cho phe đối lập chánh trị sẳn sàng tuyển mộ.

Các mối bất đồng xem ra không khá cho những người ở Bắc Kinh muốn duy trì “hiện trạng” một cách vĩnh viển. Họ phải bắt đầu suy nghĩ làm cách nào để rời khỏi quyền lực một cách êm ái, hòa bình. Một điều mà đảng nên làm ngay là chấm dứt sự khủng bố đối với những nhà lãnh đạo có tiềm năng đối lập như ông Trần và Liu Xiaobo, nhà doạt giải Nobel Hòa bình hiện đang tại ngục. Đảng sẽ cần họ như những người dối thoại khi tiến trình chuyển hóa dân chủ khởi sự.”

 

Vì sao giữa hai nhà phân tích có sự sai biệt thời gian?

Bởi vì ông Chang chủ phân tích các yếu tố kinh tế, xã hội nội tại của chế độ độc đảng Tàu, trong khi ông Pei dựa vào kinh nghiệm lịch sử trường kỳ trên thế giới nên một đàng mau, một đàng chậm.

Nhưng dù mau, dù chậm, đường nào cũng tới La Mã: Sớm muộn gì chế độ độc tài, đảng trị Tàu cũng hui nhị tì!

 

Còn đảng cáo hồ An Nam ta thì sao?

 

NGÀY TÀN CỦA“ĐẢNG CƯỚP SẠCH” VN
DO TOÀN DÂN VIỆT NAM QUYẾT ĐỊNH

 

Khi bắt đầu lược dịch bài báo của ông Pei để dẫn chứng, bàn chuyện nước nhà, bụng cũng thấy thèn thẹn. Mặc dầu không dính líu gì đến cái đảng cướp sạch VN, trái lại chống bọn chúng từ đầu đến đủa, nhưng chỉ vì là người VN, nên trước sự hèn hạ, mỗi mỗi đều cúc cung tuân lịnh Tàu của bọn con cháu già hồ nên mới cảm thấy nhục lây.

Lần nầy dân ta quyết rửa sạch nhục nầy: GIẢI TRỪ HỌA CS AN NAM một bước trước ngày Tàu đỏ sụp đổ.

 

Bằng cách nào?

Trước ngày có cuộc biểu tinh ngày 5 tháng 6 năm 2011, tại Saigon và Hà Nội, ít ai dám nghĩ dân ta có ngày đột khởi, đánh đuổi bọn buôn dân, bán nước, nhân danh quyền bính Việt Nam. Dù qui mô nhỏ nhoi, dù bị bạo quyền đàn áp tàn bạo, mười một cuộc biểu tình chống Tàu xâm lăng mùa Hè năm ngoái vẫn hoàn thành sứ mạng lịch sử: 1/ Đặt tiền lệ về tranh đấu chánh trị bằng phương pháp biểu tình. 2/ Gây phấn khởi trong tầng lớp trẻ về ý thức trách nhiệm trước vận mệnh ngả nghiêng của Đất nước và Dân tộc.

Trước khi có tiếng bom, tiếng súng hoa cải ở Tiên Lãng của gia đình Đoàn Văn Vươn, ít ai nghĩ ra được, người nông dân chất phác hiền hòa VN bạo gan, liều mạng chống cường quyền cướp đất, cướp nhà. Việc được thua, còn, mất phú cho trời, đầt. Chỉ bằng vào một câu đạo lý, nhân nghĩa của chị Hiền, hiền nội Đoàn Văn Quý: “ Gia đình em chịu thiệt, để cho xã hội được,” niềm tin nơi chánh nghĩa sáng tỏ như vầng nhật nguyệt. Phận nữ lưu đáng mặt con cháu Hai Bà Trưng, Triệu. Tấm lòng nhân hậu ấy còn mãi tận mai sau.

Gương sáng nầy, ngay tại lúc nầy đây vẫn còn đang có người tiếp nối.

Ngày 24 tháng 4 năm 2012, sáu trăm nông dân già trẻ, trai gái Văn Giang dựng lều trên mảnh đất cha ông nhiều đời sinh sống, cương quyết chống bạo quyền giữ đất làm sinh kế. Nông dân chỉ có 600, bạo quyền huy động 2,000 binh lực, trang bị tận răng, không phải chỉ “thanh gươm và lá chắn” mà là khiên thép, roi điện, lựu đạn hơi cay, quyết phen nầy xung trận dẹp tan người dân lương thiện làng cây cảnh xã Xuân Quan! Tiêng súng chỉ thiên uy hiếp, tiếng lựu đạn hơi cay, khói tỏa mịt mùng, người dân oan bị đánh đập tàn bạo chỉ biết kêu khóc và trốn chạy thảm thương!

Ngày hôm kia, 9/52012, hai trăm nông dân Vụ Bản, Nam Định, phần lớn là phụ nữ và người già, đêm trước ra ruộng dựng lều, quyết lòng tử thủ giữ ruộng đất. Tất cả đều chít khăn tang trắng tỏ rõ quyết tâm.

Cường quyền huy động 500 binh lực xông vào đập phá tan hoang, đánh đập tàn bạo bất phân già, trẻ. Có cụ bà 70 tuổi bị đánh vào đầu té xỉu bị chúng kéo ra lề đường bỏ mặc! Thanh niên bị bọn ưng khuyển đánh đập dã man hơn hết, có người gãy chân, có người bễ đầu! Khăn tang trắng phơi rải trên cánh đồng Vụ Bản!

Hồi tháng tư, mấy trăm tiểu thương chợ Tân Hiệp kéo xuống thành phố Biên Hòa biểu tình phản đối cường quyền cướp chợ.

Ngày hôm kia 9/5/2012, 400 tiểu thương chợ Bỉm Sơn kéo về UBND tỉnh Thanh Hóa biểu tình phản đối cường hào Bỉm Sơn cướp chợ bán cho tư bản đỏ gọi là Công ty Đông Bắc.

Chỉ kể lại đây những sự kiện nổi cộm, bi hùng. Sắp tới ở Miền Nam, còn tiềm ẩn nguy cơ trùng trùng: 26,000 ngàn hộ Thủ Thiêm sắp giải tỏa còn đang chực chờ đó. Vài ngàn hộ vùng dô thị mới Bình Dương còn chưa nhập cuộc.

 

Sẽ có một ngày, ly nước tràn đầy! Cường quyền dù bạo ngược lẽ nào, khi người dân đến chỗ cùng đường, vùng lên thành giông bảo, quét sạch loài bán nước, hại dân.

 

Hởi ai người hào kiệt, hãy đứng lên tựu nghĩa, dẫn dắt dân tộc nầy qua chốn lầm than!

 

Trên đây là câu chuyện hồi giữa năm 2012.

Còn như trong hiện tại, tình trạng nước nhà tiến tới quá xa vào giai đoạn vô cùng trầm trọng:

 

Cá chết!

Cá chết trên bờ Biển Đông!

Cá chết trên bè cá Đồng Nai!

Cá chết trên kinh Nhiêu Lộc!

Gà ăn cá chết, gà chết!

Chừng nào người ăn cá chết, chết?

Dù hiện tại chưa chết lâm sàng thì vẫn là nhiểm độc thực phẩm chết từ từ, tiệm tiến!

 

Vậy nên chăng vận động 200 ngàn cô cậu cử nhân, thạc sĩ thất nghiệp làm thành chiến đoàn xung kích, khởi phát cuộc khởi nghĩa tiểu trừ hán ngụy bán nước việt cọng, tìm đường sống trong nẻo chết?

 

" Thanh niên ơi!

Hồn thiêng Núi Sông đợi chờ

Nơi tay ta toàn dân ngóng trông từng giờ

Mang máu anh hùng ta đừng làm nhơ máu anh hùng

Trai nước Việt thề làm đèn sáng thế giới soi chung "

 

                                                       Nguyễn Nhơn

                                            Đầu Hè nhóm lửa Đấu Tranh

                                                            2/6/2019

 

Phụ đính

ĐCS Trung Quốc đã có dấu hiệu sụp đổ?

Posted on January 23, 2019 by Lưu Hoàn Phố - Đuốc Việt

Xã hội Trung Quốc ngày càng lộ rõ những mâu thuẫn sâu sắc. Một sự khủng khoảng sâu rộng trên khắp các lĩnh vực từ kinh tế đến chính trị, môi trường, văn hóa, đời sống… Mặc dù đã rất nỗ lực trong việc che mắt người dân trong nước và quốc tế, nhưng Đảng Cộng sản Trung Quốc cũng không ngăn được sự thật phơi bày về một cuộc suy thoái toàn diện đang diễn ra, cho thấy dấu hiệu sụp đổ toàn diện.

Nền kinh tế tổn thương nghiêm trọng:

Dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nền kinh tế đã đạt được nhiều chỉ số phát triển ấn tượng. Tuy nhiên, đằng sau “kỳ tích kinh tế” ấy là những nguyên nhân không mấy vẻ vang, là sự đánh đổi không tương xứng với nguồn tài nguyên bị khai thác cạn kiệt và nguồn nhân lực bị bóc lột kiệt quệ.

Mô hình kinh tế mà Đảng dẫn dắt không tôn trọng những quy phạm đạo đức chính thường: ăn cắp sở hữu trí tuệ để đi tắt đón đầu về kỹ thuật, cưỡng ép chuyển giao công nghệ, khuyến khích cạnh tranh không lành mạnh, bóp méo thương mại quốc tế, tạo ra các bẫy nợ để khai thác tài nguyên nước khác v.v… Từ đó, Trung Quốc thu được lượng ngoại hối rất lớn, đồng thời tận dụng tối đa tài nguyên quốc gia và nhân công rẻ mạt trong nước để phát triển nhanh chóng ngành công nghiệp sản xuất, trở thành quốc gia xuất khẩu lớn nhất thế giới.

Tuy nhiên, mô hình kinh tế vô đạo đức đã tạo ra sự hỗn loạn, không bền vững ở cả trong và ngoài nước. Biểu hiện phồn vinh được tạo ra do tăng trưởng nhanh chóng giống như xây lâu đài trên cát, lúc nào cũng có thể bị hủy chỉ trong một sớm. Kinh tế Trung Quốc đang bắt đầu tiến vào thời kỳ khủng hoảng mạnh, trả giá cho mô hình phát triển bất chấp.

Biểu hiện dễ thấy nhất là việc Trung Quốc đang ngày càng thất thế trước cuộc chiến tranh thương mại với nước Mỹ. Kể từ khi Tổng thống Mỹ Donald Trump tuyên bố khai mào cuộc chiến để đòi lại công bằng giao thương cho nước Mỹ, cũng như thiết lập lại trật tự thương mại thế giới vốn đang bị Trung Quốc bóp méo, kinh tế Trung Quốc rơi vào suy thoái mạnh.

Tất cả các số liệu gần đây cho thấy triển vọng tăng trưởng của nền kinh tế Trung Quốc không được mấy khả quan.

Chiến tranh thương mại được coi là nguyên nhân cuối cùng khiến cho nhiều doanh nghiệp đóng cửa.

Làn sóng thất nghiệp không ngừng gia tăng: Làn sóng đóng cửa doanh nghiệp tư nhân đã khiến một số lượng lớn lao động nhập cư phải về quê. Hiện tại, thâm hụt quỹ lương hưu và bảo hiểm y tế tại Trung Quốc đã rất lớn, cộng thêm việc doanh nghiệp đóng cửa làm nạn thất nghiệp bùng phát có thể là cú sốc gây bất ổn xã hội trên diện rộng.GDP giảm: Tốc độ tăng trưởng GDP Trung Quốc trong năm 2018 được dự báo giảm xuống dưới 6% so với kỳ vọng 6,5%. Tốc độ tăng trưởng sản xuất công nghiệp cũng như chỉ số niềm tin của doanh nghiệp trong sản xuất và dịch vụ đều suy giảm.

Sản xuất đình trệ, đơn hàng xuất khẩu sụt giảm: Ngành sản xuất hàng loạt của Trung Quốc trong những tháng cuối năm 2018 đạt tốc độ tăng trưởng yếu nhất trong vòng 2 năm, chủ yếu do nhu cầu xuất khẩu và nhu cầu sử dụng trong nước giảm.

Xuất hiện làn sóng sụp đổ doanh nghiệp tư nhân: Ngày 22/10, trang NetEase công bố con số 5,04 triệu doanh nghiệp Trung Quốc đóng cửa trong nửa đầu năm 2018. Trong đó, có nhiều doanh nghiệp hoạt động trong các lĩnh vực công nghiệp như luyện kim, gia công cán ép, khai thác than, sản xuất hóa chất, dệt may, công nghiệp chế biến nông-thực phẩm, giày dép.

Nhiều doanh nghiệp nước ngoài tháo chạy: Các khoản áp thuế của Mỹ đã khiến chuỗi cung ứng thay đổi, nhiều doanh nghiệp nước ngoài rời khỏi Trung Quốc, trong số đó có các tên tuổi quốc tế như Seagate Technology, Samsung Electronics, Toshiba, Sony, Asahi Kasei, v.v…

Trung Quốc đang phải gánh chịu những khoản nợ khổng lồ: Báo cáo đánh giá của IMF cho thấy do chính sách kinh tế Trung Quốc quá phụ thuộc vào tín dụng dẫn đến khoản nợ khổng lồ, đã đạt đến một mức độ nguy hiểm, đang tiềm ẩn cuộc khủng hoảng tài chính tiếp theo.

Thị trường chứng khoán chao đảo: Kể từ khi cuộc chiến thương mại Mỹ – Trung nổ ra, chỉ trong bốn tháng thị trường chứng khoán Trung Quốc đại lục đã sụt giảm 27%. Làn sóng tháo chạy trên các thị trường tài chính Trung Quốc làm dấy lên các lo ngại về việc viễn cảnh thị trường chứng khoán của Trung Quốc đang hướng đến sự sụp đổ. Khoảng 100 triệu nhà đầu tư nhỏ lẻ ở Trung Quốc đang rất bi quan về thị trường chứng khoán.

Tín hiệu thị trường suy thoái toàn diện cho thấy mùa đông khắc nghiệt của nền kinh tế Trung Quốc chỉ mới bắt đầu, tình hình khó bình ổn. Đặc biệt, tình hình dự liệu còn xấu hơn, dẫn đến suy thoái toàn diện khi Chính phủ Mỹ lên kế hoạch tăng thuế quan từ ​​10% lên 25% đối với 200 tỷ đô la Mỹ hàng Trung Quốc từ tháng 01/2019, và không ngại đẩy cuộc chiến lên đến mức đánh thuế toàn bộ hơn 500 tỷ USD hàng nhập khẩu của Trung Quốc nếu nước này không đồng ý thay đổi hành vi ăn cắp bản quyền và tài sản sở hữu trí tuệ, dừng các chương trình trợ cấp công nghiệp, gỡ bỏ hàng rào thuế quan và mua thêm hàng Mỹ để giảm thâm hụt mậu dịch.

Hiện tại, chính phủ Trung Quốc khó có thể có đủ thời gian để chuyển đổi nền kinh tế từ phụ thuộc vào xuất khẩu và đầu tư sang một nền kinh tế dựa trên trí thức sáng tạo, một nền kinh tế minh bạch và điều tiết theo quy luật thị trường – những yếu tố làm nên giá trị thật và sự bền vững của một nền kinh tế.

Nhiều bình luận đã chỉ ra, tự do hóa thị trường là lựa chọn duy nhất để đảo ngược tình hình suy thoái kinh tế Trung Quốc hiện nay. Tuy nhiên, cách thức nền kinh tế được vận hành hiện tại gắn liền với đường lối chính trị được ĐCSTQ xác lập, nếu chịu chấp nhận thay đổi tận gốc rễ thì đồng nghĩa giới lãnh đạo tối cao ĐCSTQ phải đối mặt với rủi ro chính trị nguy hiểm.

Nội bộ đấu đá, quan chức hủ bại

Khó khăn kinh tế cộng thêm áp lực từ chiến tranh thương mại khiến chính quyền ĐCSTQ như cây trước gió. Khủng hoảng chấp chính đồng thời cũng dẫn đến bùng nổ mâu thuẫn nội bộ, khiến cho cuộc đấu đá quyền lực thêm mãnh liệt hơn. Mới đây, học giả tại Đại học Harvard Mỹ khi luận bàn về cải cách mở cửa của chính quyền Trung Quốc, cũng nói đến tiết lộ của quan chức cấp cao của ĐCSTQ về bầu không khí đấu đá dữ dội trong nội bộ Trung Nam Hải.

Từ khi ông Tập Cận Bình lên nắm quyền, qua việc chống tham nhũng đã tấn công vào phe phái cựu lãnh đạo Giang Trạch Dân từng khống chế chính trị Trung Quốc đến 20 năm, đồng thời cũng đè bẹp các bè phái chính trị khác. Vì để giải quyết khủng hoảng kinh tế, chính quyền của ông Tập bắt đầu đẩy mạnh cải cách kinh tế, dùng kế sách bàn tay sắt để quét sạch các lĩnh vực lợi ích và địa bàn mà nhóm quyền quý trong ĐCSTQ đang nắm giữ.

Tuy nhiên, từng bước cải cách kinh tế đều khó khăn, đấu đá quyền lực và tranh giành lợi ích lại khiến cho ĐCSTQ tiếp tục phân hóa, không chỉ có tham quan thuộc phe phái Giang Trạch Dân phản kích lại ông Tập mà còn có cả nội bộ thế hệ đỏ thứ 2 (con cháu của các cựu lãnh đạo cấp cao trong ĐCSTQ) cũng bắt đầu rạn nứt. Nội bộ Bắc Kinh đã rơi vào cuộc tranh đoạt quyền lợi và đấu đá quyền lực một mất một còn.

Chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” của ông Tập Cận Bình nhằm quét sạch tham quan nhưng thực chất là để thanh trừng nội bộ phe phái của cựu lãnh đạo Giang Trạch Dân, trên thực tế sự tham nhũng hủ bại của quan trường Trung Quốc là vấn đề của thể chế, không thể giải quyết được.

Sự hủ bại của quan chức Trung Quốc cũng đã đạt đến cực độ khi đua nhau vơ vét, truy cầu thanh sắc vật dục, dâm loạn, không việc ác nào không dám làm. Trong tầng lớp cấp cao của Đảng, tình trạng tham nhũng đã trở nên công khai và phổ biến với những khoản tiền bị bòn rút lên tới hàng trăm triệu tệ, bất động sản lên tới hàng trăm căn, vàng bạc lên tới hàng trăm ký. Về căn bản, đã không còn ai tin tưởng vào đường lối của Đảng, mà chỉ lấy Đảng làm bình phong để mưu cầu lợi ích và quyền lực.

Mặc dù cuộc chiến chống tham nhũng đã lôi ra được những “con hổ và ruồi” làm tiêu điểm, nhưng đó là một cuộc chiến không hồi kết bởi tham nhũng của ĐCSTQ là toàn Đảng tham nhũng, cả chế độ tham nhũng. Tham nhũng đã trở thành quy tắc sinh tồn của Đảng. Sự hủ bại của ĐCSTQ là nhân tố một trong những chính khiến cho quá trình giải thể sẽ càng lúc càng nhanh.

Xã hội rối loạn, đạo đức xuống cấp, lòng dân bất an

Dưới sự thống trị của ĐCSTQ, Trung Quốc ngày nay đã trở thành một xã hội mà phần lớn con người coi tiền bạc là tối thượng, mọi người đều chạy theo lợi, chỉ vì tiền mà bất chấp cả nhân cách và nhân tính: bất chân, bất tín, bất thiện, vô đức, vô mỹ, vô lại.

Các cuộc vận động của ĐCSTQ như “Cải cách Ruộng đất”, “Đại nhảy vọt”, “Cách mạng Văn hóa”… đã khiến cho tâm lý bạo động của người dân Trung Quốc ngày một phát triển. Tính cách đó biểu hiện ra ở chỗ “chiếm hữu”, nếu không thể chiếm hữu nhiều hơn một chút thì sẽ cố sức phá hoại.

Rất nhiều người Trung Quốc hiện nay không biết gì về văn hóa truyền thống, không có văn hóa, không hiểu lịch sử, không màng đạo đức, không có quan niệm đúng sai, không tin có Thần, trong đầu họ chỉ có tiền bạc, quyền lực, dục vọng. Dẫu rằng ở đâu đó vẫn có thể gặp những người Trung Quốc tốt, nhưng so với xu thế chung của xã hội thì đó là những trường hợp vô cùng hiếm hoi, dù chưa mất đi lương tâm nhưng cũng không dám vượt quá vòng tròn giới hạn mà ĐCSTQ vạch sẵn.

Để thỏa mãn tham vọng kinh tế, chính quyền ĐCSTQ chủ trương tăng trưởng kinh tế bằng mọi giá và xã hội mất đi các tiêu chuẩn đạo đức ước chế. Chính sách quản lý kinh tế lỏng lẻo và che giấu thông tin khiến cho các sản phẩm kém chất lượng, độc hại đầy rẫy trong xã hội Trung Quốc. Bất bình đẳng xã hội trở nên gay gắt, tham nhũng tràn lan ở cả trong nhà nước và ngoài xã hội, mọi lĩnh vực xã hội đều bất mãn. Người có năng lực và suy xét lần lượt bỏ nước mà đi; những người không có lối thoát chỉ đành qua ngày đoạn tháng, trong sợ sệt bất an mà đợi đến ngày mai.

Hiện nay tại Trung Quốc, số người giàu có chạy trốn khỏi đất nước ngày càng tăng. Theo điều tra của Phó Chủ tịch Trung Quốc Lý Nguyên Triều trước Đại hội 18, có hơn 85% số Thường ủy viên, Ủy viên Dự khuyết và Ủy viên Ban Kỷ luật Trung ương của Đại hội 17, có con cái định cư và mua nhà ở nước ngoài. Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền kiêm Thường ủy viên tỉnh Giang Tô phải công khai thừa nhận rằng trong quan trường có rất nhiều quan chức “thân tại Tào mà lòng tại Hán”, đã đưa gia đình, tiền bạc và tài sản chuyển hết ra nước ngoài.

Môi trường bị phá hoại, ô nhiễm trầm trọng; các cuộc biểu tình diễn ra thường xuyên nhưng bị báo chí trong nước ém nhẹm; ngành công nghiệp nhựa hóa thi thể người chết thương mại triển lãm vô đạo đức…

Một yếu tố khác khiến Trung Quốc ngày càng trở thành nơi “khó sống” là việc huỷ hoại môi trường để đánh đổi lấy đất đai, đầu tư và phát triển công nghiệp. Sự hủy hoại môi trường và ô nhiễm tại Trung Quốc đứng vào hạng xấu nhất trên thế giới. Người dân đang chết dần vì ô nhiễm và suy thoái sinh thái trầm trọng. Một số chuyên gia xã hội dân sự ước tính có 450 làng ung thư ở Trung Quốc và tin rằng hiện tượng này đang lan rộng.

Không khó để có thể nhìn thấy một cách toàn diện bức tranh xã hội Trung Quốc ngày nay: nhân tâm mục ruỗng, xã hội suy bại, đất nước đã không còn ra đất nước. Người dân Trung Quốc ngày càng hiểu rằng xã hội ấy đã không còn lối thoát.

Người dân thức tỉnh trước bản chất của ĐCSTQ

Khi những sự thật về ĐCSTQ được phơi bày ngày một rộng rãi, người dân Trung Quốc bắt đầu nhìn thấu những lời hứa suông, sự dối trá, và bản chất thực sự của ĐCSTQ.

ĐCSTQ thống trị Trung Hoa Đại lục trong một trăm năm qua, đã khiến cho đạo đức xã hội, môi trường sinh thái, môi trường kinh tế và các phương diện khác của Trung Quốc bị phá hoại đến mức không còn hình dạng.

Kể từ khi ĐCSTQ lên nắm quyền, qua các cuộc vận động như “Tam phản”, “Ngũ phản”, “Đại nhảy vọt”, “Cách mạng văn hóa”, “Đàn áp sinh viên Thiên An Môn 1989”, “Bức hại Pháp Luân Công” đã gây ra cái chết của hơn 100 triệu người.

ĐCSTQ đã lợi dụng sự sợ hãi chết chóc của con người mà xóa sạch lòng tự tin của họ, hoàn toàn bắt người dân quy phục. Đảng còn thường xuyên dùng lời giả dối để lừa phỉnh người dân, dùng sách giáo khoa xuyên tạc lịch sử để lừa gạt từng lớp người Trung Quốc, bôi nhọ sự phát triển và tiến bộ chân chính của các nước phương Tây, khiến cho người Trung Quốc mất đi những tri thức căn bản về truyền thống văn hóa của chính dân tộc mình hay những tinh thần văn minh tiến bộ nước ngoài.

Người dân Trung Quốc giờ đây đã tự có sự phản tỉnh lịch sử. Họ đã biết được rằng, cái lịch sử mà ĐCSTQ biên diễn ra chỉ toàn là dối trá. Cuộc cách mạng của ĐCSTQ bắt đầu từ ngày đầu tiên cho đến khi đoạt chính quyền là một quá trình bán rẻ lợi ích dân tộc để cướp chính quyền.

Sự hủ bại của ĐCSTQ đã khiến cho bộ phận những người có lương tri, có trách nhiệm đối với quốc gia, nhân dân và xã hội hoặc ít nhất là có trách nhiệm với bản thân đã lựa chọn con đường thoái xuất khỏi Đảng.

Phong trào thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó bắt đầu từ năm 2004 và đã lan rộng không chỉ ở Đại lục mà còn trên phạm vi toàn thế giới. Đây là một phong trào ôn hoà, nhằm thức tỉnh người dân Trung Quốc về việc ĐCS đang khống chế và ngăn cản họ có một tương lai tốt đẹp.

Theo số liệu từ Trung tâm phục vụ thoái Đảng toàn cầu ở New York, tính đến tháng 12/2018 đã ghi nhận hơn 320 triệu người thoái xuất khỏi Đảng, Đoàn, Đội. Đây là tin tức đã gây sức ảnh hưởng to lớn lên xã hội Trung Quốc và thế giới, thể hiện sự thức tỉnh cao độ của quần chúng nhân dân.

Các du khách Trung Quốc tại các điểm đến nổi tiếng ở Châu Âu đã chia sẻ rằng thoái ĐCSTQ là “điều phải làm.” Nhiều người từng muốn vào ĐCSTQ vì những cơ hội tham nhũng, nhưng giờ họ thấy rằng nó đang bị tan rã ở khắp nơi, bị cả thế giới lên án và trở nên ngày càng hủ bại. Họ cũng nhận thấy ĐCSTQ sẽ sớm phải nhận quả báo cho các tội ác của chính nó vì chống lại người Trung Quốc, đặc biệt là sự tàn bạo trong việc mổ cướp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Công, Duy Ngô Nhĩ và các tù nhân lương tâm khác, vì thế không còn muốn ở “chung thuyền” với ĐCSTQ.

Một số người dân Trung Quốc khi thoái Đảng cũng chia sẻ rằng tham nhũng sẽ không kết thúc nếu ĐCSTQ vẫn còn tồn tại, gốc rễ của tham nhũng chính là ĐCSTQ, và ĐCSTQ đã huỷ hoại tiêu chuẩn đạo đức của xã hội Trung Quốc.

Ngay cả các quan chức trong nội bộ Đảng cũng đã không còn tin vào ĐCSTQ và tìm cách trốn khỏi Đảng. Rất nhiều người đã tìm cách đưa gia quyến, tài sản ra nước ngoài, họ không còn ôm hy vọng gì với Đảng, không tin rằng quyền lực của Đảng sẽ chống đỡ được lâu dài, cũng không tin rằng chính quyền ấy vẫn còn duy trì được.

Sự thức tỉnh lịch sử của người dân Trung Quốc là một nhân tố quyết định cho sự giải thể của ĐCSTQ. Tư tưởng của ĐCSTQ đã vô giá trị, chỉ để giữ chế độ mà không còn mấy ai tin theo.

ĐCSTQ dần bị cô lập trên thế giới

Xung đột giữa Mỹ và Trung Quốc hiện nay không đơn thuần chỉ là cuộc chiến tranh thương mại, mà thực tế đó là cuộc cạnh tranh giữa hai hệ thống giá trị và văn minh khác nhau, giữa thế giới tự do và xã hội chủ nghĩa.

Kể từ khi lên nhậm chức, Tổng thống Mỹ Donald Trump đã hơn một lần trước thế giới thẳng thắn chỉ trích chủ nghĩa xã hội. Tại Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc vào tháng 9/2018, Tổng thống Trump đã nhấn mạnh:

“Hầu như ở khắp nơi mà chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa cộng sản được thử nghiệm, nó đã đem tới sự đau khổ, tham nhũng và đổ nát. Sự thèm khát quyền lực của chủ nghĩa xã hội đã dẫn tới sự bành trướng, xâm lược và áp bức. Tất cả các quốc gia trên thế giới nên chống lại chủ nghĩa xã hội và sự đau khổ mà nó mang đến cho mọi người”.

Phó Tổng thống Mỹ Mike Pence trong bài phát biểu tại Viện Hudson hôm 4/10/2018 cũng đã chỉ rõ: “Đảng Cộng sản Trung Quốc đã sử dụng một kho chính sách không phù hợp với thương mại tự do và công bằng, trong đó thuế quan, hạn ngạch, thao túng tiền tệ, cưỡng bức chuyển giao công nghệ, trộm cắp tài sản trí tuệ và trợ cấp công nghiệp được ban phát vô tội vạ chỉ là một vài trong số đó.”

Về mặt ngoại giao, các chuyến công du của Phó Tổng thống Mỹ Mike Pence tới ASEAN và APEC đã thẳng thừng tố cáo Trung Quốc sử dụng ngoại giao bẫy nợ, bá quyền và chèn ép để gây ảnh hưởng. Tại Papua New Guinea khi dự APEC, trước mặt ông Tập Cận Bình, Phó tổng thống Mỹ đả kích Con đường tơ lụa mới của Trung Quốc là “một vành đai siết cổ và một con đường một chiều” chỉ có lợi cho Bắc Kinh. Ông Pence cũng tiết lộ Mỹ đã lập một chương trình hỗ trợ các nước trong khu vực APEC có ngân sách 400 triệu USD nhằm giúp tăng cường quyền công dân của các quốc gia trong khu vực, chống tham nhũng và bảo vệ chủ quyền.

Có thể thấy, lập trường của Mỹ về vấn đề Trung Quốc đã ngày càng rõ ràng chuyển từ dung hoà sang đối kháng và coi Trung Quốc là một mối đe doạ đối với không chỉ Mỹ mà là cả thế giới. Lập trường này cũng đã buộc các nước khác phải tỏ rõ thái độ theo Mỹ hay theo Trung.

Xét về mặt đồng minh, Trung Quốc không có đồng minh thật sự. Khối các nước XHCN đang ngày càng thu hẹp trên thế giới, hoặc rơi vào khủng hoảng trầm trọng. Bắc Triều Tiên đã ngày càng quy phục Mỹ, Cuba bỏ CNCS ra khỏi Hiến pháp, Venezuela rơi vào khủng hoảng tồi tệ và có nguy cơ sụp đổ bất cứ lúc nào. Tuyệt đại đa số các nước láng giềng luôn dè chừng với Trung Quốc, còn các nước được Trung Quốc cho vay xây dựng cơ sở hạ tầng đã dần nhận ra đó chỉ là những chiếc bẫy nợ.

Có thể thấy, Trung Quốc khó có thể tìm thấy đồng minh thực sự để đối trọng với khối liên minh mà ông Trump đang dựng lên. Trong khi đó, Mỹ đang dần kéo được các đồng minh dân chủ tự do mạnh nhất vào liên minh chống Trung Quốc.

Đầu tháng 10/2018, Mỹ đã chốt xong với Mexico và Canada Hiệp định Mỹ – Mexico – Canada (gọi tắt là USMCA) thay thế cho Hiệp định Thương mại Tự do Bắc Mỹ (NAFTA) đã tồn tại 24 năm. Điều 32.10 của USMCA còn gọi là “Điều khoản thuốc độc”, cho phép Washington phủ quyết bất kỳ thỏa thuận thương mại tự do nào khác mà Mexico hay Canada ký với các nền kinh tế “phi thị thường”, được cho là nhắm đến Trung Quốc.

Phía Mỹ cũng công khai khẳng định sẽ nhân rộng điều khoản “thuốc độc” này trong các thỏa thuận thương mại với các đồng minh khác, trước mắt là EU và Nhật Bản.

Mỹ cũng tiến hành đàm phán lại nhiều thỏa ước thương mại với Nhật Bản và Hàn Quốc, siết chặt quan hệ chính trị lẫn quân sự với chính phủ Đài Loan – một cái gai trong mắt Trung Quốc. Vấn đề Bắc Hàn dường như đã đi vào lộ trình êm đẹp mà Mỹ có thể gạt Trung Quốc ra bên lề.

Mới đây, Chủ tịch Hội đồng Cố vấn kinh tế của Tổng thống Mỹ Donald Trump, ông Kevin Hassett, đã hàm ý có thể trục xuất Trung Quốc khỏi Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) để giải quyết vấn đề nội tại của tổ chức này. Trong cuộc họp các Bộ trưởng thương mại Mỹ, Nhật và EU tại New York vào cuối tháng 9/2018, lãnh đạo thương mại các nước này đã đồng ý thúc đẩy các quy định mới và các công cụ thực thi để xử trí các quốc gia làm suy yếu hệ thống thương mại toàn cầu, đồng thời bày tỏ sự cần thiết phải cải cách các quy tắc không hiệu quả của Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), trong đó có việc Bắc Kinh thực hiện thương mại không công bằng, làm méo mó cách tổ chức của thương mại quốc tế.

Như vậy, địa vị Trung Quốc trong WTO có thể sẽ lung lay, Trung Quốc sẽ ngày càng bị cô lập hơn, không chỉ trong cuộc chiến thương mại giữa Trung Quốc và Mỹ, mà kể cả trong phần còn lại của thế giới.

Lời kết

Trung Quốc trong thời điểm hiện tại đang phải đối mặt với nguy cơ tứ bề: kinh tế khủng hoảng, nội bộ đấu đá, quan chức hủ bại, lòng dân bất an, thế giới cô lập. Cách giải quyết duy nhất của Trung Quốc trong tình hình này là thực hiện cải cách toàn diện, trở thành một xã hội dân chủ, kinh tế vận hành theo quy luật thị trường. Thế nhưng, đó lại là những điều căn bản làm sụp đổ kết cấu kinh tế Trung Quốc hiện tại và thể chế XHCN của Trung Quốc hiện tại, có thể dẫn đến sự diệt vong của ĐCSTQ.

Sở dĩ thể chế ấy có thể kéo dài đến tận bây giờ chẳng qua ĐCSTQ đã không ngừng dùng mọi thủ đoạn để phát triển bằng mọi giá, trong nước thắt chặt tự do ngôn luận, đàn áp ý kiến bất đồng, ngoài nước dùng tiền và quyền lực mua chuộc dụ dỗ.

Cuộc chiến thương mại Mỹ – Trung không đơn giản chỉ là nước Mỹ đòi lại công bằng trên thương trường với Trung Quốc, mà là phát súng bắn vào chiếc mặt nạ “vĩ đại, quang vinh, chính xác” mà ĐCSTQ đang đeo, để lộ ra sau đó tất cả sự dối trá, hủ bại, tàn ác mà chế độ này đã thực thi trong suốt 100 năm qua. Đó là một chế độ phi nhân tính của những kẻ lưu manh, chuyên dựa vào lừa dối và bạo lực để cướp đoạt và thống trị.

Khi sự thật dần được hé mở, sự thức tỉnh chính có thể là lời cáo chung cho chế độ ấy. Thế giới đã ngày càng nhận ra dã tâm thật sự của Trung Quốc, người dân Trung Quốc cũng đã ngày càng nhận rõ bộ mặt thật của Đảng. Làn sóng thoái Đảng mạnh mẽ của người Hoa khắp toàn cầu đã khởi tác dụng rất lớn đánh thức lương tri, mở ra lựa chọn về một Trung Hoa không còn ĐCS cho người dân Trung Quốc

Lịch sử 5000 năm của dân tộc Trung Hoa đã trải qua hằng bao nhiêu triều đại, dẫu là triều đại nào, dù hùng mạnh tới đâu cũng không thể thiên thu trường cửu. Đó là điều tất yếu của lịch sử. Những gì diễn ra tại Trung Quốc hiện đại đã tới bước cuối cùng để khép lại một triều đại đỏ tàn bạo và mở ra một trang sử mới. Đó cũng là điều tất yếu của lịch sử.

Nguồn: Trí Thức Việt Nam

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn