Muốn Cứu nước, Phải Tiến hành Một Cuộc Cách Mạng Toàn Dân Toàn Triệt - Nguyễn Nhơn

Thứ Hai, 20 Tháng Năm 201910:00 CH(Xem: 5414)
Muốn Cứu nước, Phải Tiến hành Một Cuộc Cách Mạng Toàn Dân Toàn Triệt - Nguyễn Nhơn

523qMuốn Cứu nước, Phải Tiến hành Một Cuộc Cách Mạng Toàn Dân Toàn Triệt

 

Điều 4 Hiến pháp

1. Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, Nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác – Lê nin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.

2. Đảng Cộng sản Việt Nam gắn bó mật thiết với Nhân dân, phục vụ Nhân dân, chịu sự giám sát của Nhân dân, chịu trách nhiệm trước Nhân dân về những quyết định của mình.

3. Các tổ chức của Đảng và đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật. (3)

Trên đây là cái được gọi là “điều 4 Hiến pháp” của chế độ độc tài đảng trị.

 

Muốn Đất nước Hùng cường - Phải xoá bỏ ngay Điều 4 Hiến pháp

Ngoài 3 điều trên. Những sai lầm của Đảng CS là lý do vì sao cần phải xoá bỏ cái được gọi là “Điều 4 Hiến pháp” nếu muốn đất nước hùng cường bởi những sai lầm của Đảng CS đã khiến đất nước tàn lụi.

1. Sai lầm trong chính sách đối ngoại.

Thứ nhất. Sau hằng trăm năm làm thuộc địa cho thực dân Pháp và chiến tranh. Đất nước đã kiệt quệ về kinh tế cũng như khoa học. Sau năm 1954, lẽ ra Đảng CS nên tập trung phát triển miền Bắc thay vì xua quân đánh chiếm miền Nam mà theo lời của Lê Duẩn thì “Ta vào Nam nổ súng là đánh cho Trung Quốc, đánh cho Liên Xô”.

Cuộc chiến Nam Bắc đã giết chết hàng triệu con dân nước Việt. Đằng sau chiến thắng của người CS là một đất nước nghèo nàn, lạc hậu, và đói khổ. 

Thứ hai. Vụ “Công hàm Ngoại giao” của Phạm Văn Đồng công nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Cộng.

Thứ ba. “Hội Nghị Thành Đô”đầy ô nhục mà đến nay Đảng CS vẫn giấu kín nội dung.

Nếu không phải là hoà ước bán nước thì tại sao đến nay Đảng CS vẫn giấu kín nội dung của cái “Hội Nghị Thành Đô” ?

2. Sai lầm trong Cải cách Ruộng đất đã giết chết hàng vạn người dân vô tội.

 

3. Sai lầm trong việc triệt hạ những ai không cùng qua điểm đã giết chết những người tài giỏi như Học giả Phạm Quỳnh cũng như vụ “Nhân văn giai phẩm” đã đưa những người hiền tài của đất nước vào chỗ chết. 

4. Sai lầm trong quản lý nhà nước khiến thất thoát những số tiền khổng lồ. Tham nhũng mọi lúc mọi nơi. Đầu tư một dự án dầu khí tại Venezuela thì phải chi hơn 500 triệu đô là tiền hoa hồng.

Chỉ cần vào Google và tìm “tướng bị kỷ luật” là có hàng tá tướng lãnh cũng như lãnh đạo cấp cao hàng Phó thủ tướng bị kỷ luật vì sai phạm. 

5. Sai lầm trong quản lý đất đai đã đẩy hàng ngàn hàng vạn người dân vào chỗ chết. Điều mà ngay đến chế độ thực dân cũng chưa chắc dám làm. 

6. Sai phạm trong quản lý văn hoá nghệ thuật đã giết chết những tinh hoa của đất nước.

Thời thực dân Pháp, chúng ta có “Tắt Đèn”, có “Giông Tố”, có “Tự Lực Văn Đoàn”, có “Sống chết mặc bay”...

Dưới chế độ cộng sản, không có gì ngoài một sự nịnh bợ trơ trẽn của phần đông giới Văn sĩ hòng được đảng ban phát cho chút bơ thừa. 

7. Sai phạm trong quản lý môi trường khiến người dân Việt Nam sống trong một môi trường hết sức tồi tệ.

Vụ đầu độc sông Thị Vải do Vedan. Vụ đầu độc biển miền Trung do Formosa. Các nhà máy khai thác bauxite ở Tây Nguyên. Con sông Cái Lớn ở Hậu Giang đang chết bởi một nhà máy đường.

8. Hợm hĩnh trong suy nghĩ.

Đảng CS tự cho mình là “đỉnh cao trí tuệ”. Do đó, chỉ có họ mới là “khuôn vàng thước ngọc”. Còn tất cả chỉ là cỏ rác.

Đảng CS vẫn rêu rao việc Đại thần Phan Thanh Giản mở cửa thành là hèn nhát cũng như bán nước.

Thế nhưng, sau khi mở cửa thành để cứu những người dân khỏi phải chết oan vì giặc Pháp quá mạnh thì Phan Thanh Giản đã uống thuốc độc mà chết để tạ tội với tiền nhân.

Trong khi đó, Việt Nam hiện nay là một quốc gia độc lập. Thế nhưng, Đảng CS cho phép các công ty Trung Cộng thuê đất rừng bằng cả một tỉnh Tây Ninh.

 

Không những vậy, Đảng CS còn tính chuyện cho phép lập ra những “đặc khu” mà bọn Tàu Cộng có thể thuê đất đến 99 năm.

Hằng chục năm trời, hải quân Tàu cộng bắn giết con dân nước Việt thì đảng CS luôn im mồm. Không những vậy, đảng CS còn xem bọn Tàu cộng là những “đồng chí tốt”!

9. Sai lầm trong quản lý giáo dục đã đưa nền giáo dục nước nhà ngày càng tệ hại.

Với chủ trương kiểm soát từ trường học cũng như dùng trường học để nhồi sọ các em học sinh từ tấm bé. Đảng CS đã thành công trong việc tạo ra “những con khỉ trong lồng”. Nghĩa là, chỉ được phép nói gì, làm gì mà đảng cho phép.

10. Mị dân.

“Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, Nhân dân lao động“

 

Điều 4 Hiến pháp dùng những lời hoa mỹ. Chính quyền luôn dùng những lời hoa mỹ như “cán bộ là đày tớ nhân dân” hay “do dân vì dân”.

Thế nhưng thực tế thì ngược lại 180 độ. Đảng CS chưa bao giờ lấy quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động làm trọng.

Đảng CS và chính quyền chỉ bóc lột và ăn cướp của người dân mà thôi. Điển hình là vụ Thủ Thiêm, Văn Giang, Đồng Tâm, và Lộc Hưng.

Vì những điều trên, muốn Đất nước Hùng cường - Phải xoá bỏ ngay Điều 4 Hiến pháp. Đó là con đường duy nhất.

Ngốc Tử

danlambaovn.blogspot.com

 

Kể trên, không phải chỉ là sai lầm trong chính sách mà là “ tội ác “ đưa đến mất nước, diệt tộc của đảng việt cọng.

Sớ hài tội hồ tặc và cọng đảng – 74 năm tàn dân hại nước

Hỡi vong linh 250 ngàn tử sĩ Miền Nam!

Hỡi 1 triệu 700 ngàn oan hồn uổng tử bộ đội hồ bác cụ!

Hãy về đây lắng nghe gã nhà quê xứ Thủ hài tội hồ bác cụ và việt gian việt cộng 70 năm tàn hại Đất nước và Dân tộc – đem giang san gấm vóc của Tổ tiên, giống nòi Lạc Việt dâng cho tàu khựa.

- Năm 1946, hồ tặc và bọn chinh ngu, đồng vẫu, “giáp nhất trụ kình thiên tại” lừa gạt sát hại các đảng phái Quốc gia Việt Quốc – Việt cách hàng ngàn nhân mạng trên phố Ôn Như Hầu.

- Năm 1954, a tòng vơi thực dân Pháp chia đôi Đất nước dâng Miền Bắc cho Nga – Hoa.

- Nghe lịnh Mao phát động cải cách ruộng đất sát hại 172 ngàn địa chủ vô tội, làm ly tán hàng triệu gia đình.

- Bắt chước “Trăm hoa đua nở” của chệt Mao giết hại và đọa đày tinh hoa văn nghệ sĩ, trí thức Miền Bắc.

- Năm 1958, đồng vẫu theo lịnh hồ tặc ký công hàm bán 2 Quần đảo Hoàng Sa – Trường Sa cho chệt cộng, đổi lấy súng đạn đanh chiếm Miền Nam.

- Năm 1968, phản bội lịnh ngưng bắn thỏa thuận với VNCH, tổng tấn công tết Mậu Thân, giết hại 4 – 6 ngàn đồng bào xứ Huế, mồ chôn tập thể. Toàn cỏi Miền Nam vành khăn tang trắng. Bộ đội hồ bac cụ xuất quân 5 ngàn, trở về 50 mạng.

- Năm 1972, xua quân đanh tràn qua Bến Hải mùa hè đỏ lửa, giết hại hàng ngàn dân vô tội chạy nạn việt cộng trên “ đại lộ kinh hoàng “ Quảng trị – Huế.

- 30 tháng tư, 1975 mở chiến dịch hồ bác cụ đánh chiếm “nửa mảnh dư đồ của Tổ quốc” Miền Nam dâng cho Nga – Hoa như lời lưu manh Lê Duẫn nói và hiện nay còn ghi bảng trên cổng nhà mồ của nó,

- Lừa gạt Quân – dân – cán – chính Miền Nam xua vào các trại tù khổ sai mệnh danh “trại cải tạo”. Hàng trăm ngàn tử vong, xương trăng rải khắp núi đồi Việt Bắc – Hoàng Liên - Trường Sơn tới tận Đá Bạc, mũi Cà Mau.

- Đỗ mười hoạn lợn mở chiến dịch đánh tư sản mại bản, cướp nhà cửa của cải của doanh nhân Miền Nam, xua hàng triệu gia đình lên rừng núi “Kinh tế mới” nghèo đói và chết chóc triền miên.

- Dân Miền Nam chịu đời hêt xiêt, vượt biển, vượt biên. Hàng trăm ngàn thây phơi hoang địa hoặc chìm sâu đáy biển.

- Năm 1979, tuân lịnh Nga xô, đánh chiếm Cao Miên, hàng mấy chục ngàn tuổi trẻ Miền Nam bị bắt linh thây phơi chiến địa.

- Năm 1999, ký hiệp định biên giới, dâng một giải đất diện tich bằng tỉnh Thái Bình cho chệt cộng. Tội ác lút đầu là dâng trọn di tích lịch sử Ải Nam Quan và nửa thác Bản Giốc xinh đẹp, gấm vóc của tổ tiên cho bọn tàu phù bẩn thỉu.

- Năm 2000, ký hiệp định vịnh Bắc bộ dâng cho chệt 1/3 vịnh Bắc Việt và bãi Tục Lãm.

- Năm 2007 (2008?), bán trọng điểm chiến lược “Nóc Nhà Tây nguyên” cho chệt khai thác bauxite.

- Năm 2013, ký 10 văn kiện ĐẦU HÀNG (chữ của cs Bùi Tín) giao trọn quyền cai trị An nam cho chệt khựa.

- Năm 2014, ký thỏa ước Hai Hành lang – Một vành đai giao trọn quyền khai thác kinh tế ở 6 tỉnh biên giới và Điện Biên cho chệt.

Đó là chưa kể vô số văn tự bán rừng, bán đất của bọn trùm địa phương cho chệt như rừng đầu nguồn, làng chinatown, khu kinh tế tự trị như Formosa Vũng Áng…

Đó là tội BÁN NƯỚC – DIỆT TỘC – DIỆT CHỦNG.

Xin Hồn thiêng Sông núi

Anh linh tử sĩ – Oan hồn uổng tử

phù hộ độ trì

Cho kẻ sĩ nước Nam sớm thức tỉnh giấc mơ nồng, thôi sống đời “cộng sinh” thân tầm gởi, ăn bám vào bọn việt cộng tự thực dân, hút máu hút mủ dân lành vinh thân phì gia, dõng mãnh tinh tấn, đúng thẳng người lên, dìu dắt đồng bào các giới vùng lên diệt trừ bọn phản nước hại dân việt cộng, chấm dứt đêm trường tối tăm cộng sản, đưa Đất nước và Dân tộc qua cơn lầm than,

 

Để giải đất Việt hình Rồng lại rạng rở bên bờ biển Động,

Để Hoàng Liên lại xinh đẹp, xuân về hoa ban nở trắng khắp núi đồi,

Để Trường Sơn hùng vĩ lại xinh như gấm dệt

Để sông Hương tình tứ, câu hò mái đẩy vẳng đưa

Để phù sa Cửu Long, ruộng ngọt câu hò êm ả

Để máu đỏ sông Hồng thôi đỏ rực vì chờ mong

 

Tình trạng của Đất nước hiện tại hầu như rệu rã: Chánh trị rối ren – Kinh tế suy thoái – Xã hội nhiễu nhương.

Vì vậy, chỉ đòi bãi bỏ điều 4 hiế(p) pháp dành độc quyền cai trị cho đảng việt cọng                                               

nhằm cải thiện chế độ toàn trị là không đủ.

 

Bởi vì, chừng nào đảng ăn cướp việt cọng  với hệ thống côn an hung dữ và bộ máy nhân sự tham tàn từ xã thôn tới trung ương, nhất là thể thức “ đảng cử dân bầu”  còn tồn tại thì hy vọng “ được ra tranh cử làm đối lập với đảng vc “ để chia sẻ quyền lực là HOANG TƯỞNG!

Đó là lý do:

                           Vì Sao Tôi Cổ Võ Cuộc Cách-Mạng Toàn-Triệt?

Tôi có hai đứa cháu ngoại sanh đôi 7 tuổi. Chúng nghe hiểu nhưng nói tiếng Việt không rành. Nhưng mỗi khi về thăm ngoại, chúng chấp tay, cúi đầu “ Cong chào on quại.” Khi ra về cũng vậy, “ Chào on quại cong dzề.” Nghe cháu thỏ thẻ mà thương, chợt nhớ lại lời mẹ dạy ngày xưa, một thời xưa nay đã xa vắng, rằng: Trẻ nhỏ phải biết “đi thưa về trình”. Tôi vui lòng và cám ơn con gái, không ai dạy mà biết làm như bà nội, dạy con như bà nội dạy ba thuở trước.

Vẫn biết sau vài ba thế hệ nữa, dòng họ Nguyễn của tôi chỉ còn cái Nguyen không có dấu, giống như dòng họ Lý bên Cao Ly, ngày nay cũng chỉ còn chữ Lee sai chánh tả, nhưng mà hiện tại vẫn vui lòng vì con cháu tôi vẫn còn giữ được một nét lễ nghĩa của tổ tiên.

Cho nên khi đọc câu chuyện em bé bán gà trên net cảm thấy bùi ngùi trong dạ:

EM BÉ BÁN GÀ

Còn đây, chuyện trẻ thơ thời xã nghĩa ta
Bà lão Miền Nam ngồi xe lửa về Nam
Xe lửa ngừng nơi ga nhỏ
Một con bé dễ thương mời mọc
Cụ mua hộ bé con gà nướng
Bà cụ vốn không thích gà nướng
Nhưng thấy con bé dễ thương nên mua dùm
Con bé dềnh dàng gói con gà trong giấy báo
Xe lửa rục rịch lăn bánh mới trao con gà
Bà lão đưa trả tờ giấy bạc lớn
Con bé cầm lấy bảo để đi đổi ra tiền nhỏ thối lại
Lúc xe lửa phát chạy, con nhỏ liếc bà lão và cười
Bà lão chợt sinh nghi, mở gói giấy báo bự sự
Chen ngoẻn có cái cổ gà dài ngoẳng
Cả trăm ngàn chỉ mua được cái cổ gà
Và...nụ cười đêu đểu của bé gái xã nghĩa ta!


Ngậm ngùi trẻ thơ thời đồ đểu
Vì sao để cho sự thể ra nông nỗi?!

Bởi vì lẽ tà quyền cọng sản thiếu một nền giáo dục Dân tộc – Nhân bản như sau đây:

Trước khi cắp cặp đệm học trường làng, ở nhà nghe lời mẹ dạy. Mẹ tôi là gái quê, chỉ dạy con theo tập tục làng quê hai điều đơn giản: Một là không được dối trá. Hai là, sống cho có nghĩa, có nhơn.

Dối trá là thế nào? Không cần tra từ điển, chỉ cần nhìn cái mông đít lằn ngang lằn dọc là nhớ đời. Khi lén mẹ đi tắm suối dìa, cặp mắt đỏ chạch, mẹ gặn hỏi: Lén má đi tắm suối há? Nỏ miệng trả treo: Hổng có, tui chỉ xuống chợ chơi. Mẹ bảo: À, cúi xuống đó! Nè, một roi về tội đi tắm suối. Nè, hai roi về tội nói láo. Nè, ba roi về tội cải lại má. Mỗi cái nè tiếng là một roi nhưng kết cuộc cái mông đít nhỏ tui chảy máu đỏ lòm, bởi vì cái roi là cành tre thô rút ra từ đống củi!

Nhơn nghĩa hả? Thật là dễ hiểu. Bửa kia, ỷ mình lớn hơn thằng Cu, con cậu tư lò rèn ở trước nhà, cải nhau một hồi rồi thoi nó một thoi, sặc máu mủi. Lần nầy ăn roi nặng hơn, bởi vì cái dzụ nhơn nghĩa nầy là chuyện lớn. Một là ỷ mạnh hiếp yếu là không phải lẽ. Hai là chòm xóm không biết nhường nhịn nhau. Ba là đánh gộp nhiều roi vì lòng lim, dạ đá, không biết thương người như thể thương thân, nhất là đứa em ở ngay trước nhà lại là con cậu tư.

Lớn lên, ra chợ Thủ, học trường tỉnh.

Năm năm mỗi lần nghe hè tới. Cây điệp già trước sân trường trỗ bông đỏ ối. Tiếng ve sầu rã rít trong rặng cây huỳnh đàn ngoài song cửa lớp. Lòng trẻ thơ rộn rả bôn chôn, mong mau đến ngày bãi trường để xem các anh, các chị diễn kịch.

Các chị diễn kịch Hai Bà Trưng. Em bé vỗ tay reo cười hỉ hả khi nghĩa quân “hai Bà” rượt bọn Thái thú Tô Định sút giày, mũ mảng chạy về Tàu. Đâu cần giở Quốc sử Diễn ca cũng thuộc câu Lời nguyền Mê Linh:

Một xin trả sạch nước thù
Hai xin thu lại nghiệp xưa họ Hùng
Ba kẻo oan ức lòng chồng
Bốn xin vẽn vẹn sở công lịnh nầy

Các anh diễn kịch Hội nghị Diên hồng. Em bé nghe lời ca mở đầu, lòng rúng động:

Toàn dân nghe chăng?
Sơn hà nguy biến
Hận thù đằng đằng
Biên thùy rung chuyển

Năm 1960, khi giặc cọng thừa cơ giáp Tết, đánh trận lớn Trảng Sụp, Tây Ninh, Tổng thống VNCH Ngô Đình Diệm tuyên bố Tổ Quốc lâm nguy, ban hành lệnh Tổng động viên. Hàng hàng, lớp lớp thanh niên Miền Nam lên đường nhập ngủ, tòng chinh, ngạo nghễ cất lời ca:

Chàng tuổi trẻ vốn giòng hào kiệt
Xếp bút nghiên theo việc binh đao
Giả nhà đeo bức chiến bào
Thét roi cầu Vị ào ào vó câu

Ngày xưa, tráng sĩ “chiến trường da ngựa bọc thây.” Ngày nay, tuổi trẻ Miền Nam, sa trường ngả gục, lá cờ vàng Quốc gia phủ áo quan!

Nhưng tấm lòng tuổi trẻ Miền Nam không vì vậy mà trở nên hận thù, sắt
máu. Trái lại, tâm tình tình càng thắm đượm yêu thương. Những ngày về phép, hò hẹn người yêu, “bóng nhỏ, đường chiều”:

Ta nhẹ dìu nhau như tiếng thở
Thương nầy, thương cho bỏ lúc đợi chờ

Có khi không may mắn, người yêu lỗi hẹn, trên phố vắng:
Từng bước, từng bước thầm
Khi người yêu không đến
Tuổi xuân buồn lặng câm
Đi trong chiều mưa hoang
Đời biết ai thương mình

Khi thua trận, tù khổ sai trên núi rừng Hoàng Liên, những khi lòng êm ả, nhìn sông núi Trường Sơn với vẻ đẹp hùng vĩ, giang sơn gấm vóc của tổ tiên:

Suối A mai trong vắt
Bến Ngọc buổi chiều tà
Đỉnh Phục Linh vòi vọi
Khói chiều vương mái rạ nhà ai

Tuổi trẻ Miền Nam, sống và chiến đấu chỉ vì tình thương và lẽ phải, không mê mờ vì bất kỳ chủ thuyết nào.

Cho nên ngày nay, thân lưu lạc xứ người, nhìn về quê nhà, những thảm trạng như em bé bán gà, nghĩ thật là chua xót.

Nguyên do, bởi vì đâu? Chỉ vì bọn cọng sản mê mờ chủ thuyết Mác lê, cai trị và giáo dục theo tà thuyết duy vật, phủi sạch truyền thống Nhân Nghĩa Dân tộc mới ra nỗi!

Nếu sĩ phu và giới trẻ cứ mắt lắp tai ngơ, không quyết lòng tiến hành công cuộc cách mạng Dân tộc Toàn triệt, sớm giải trừ nọc độc cọng sản thì đời con của em bé bán gà sẽ lại cũng giống như mẹ, mới nứt mắt ra đã biết lừa đảo, chụp giựt để cầu sống!

 

                                                  Nguyễn Nhơn

                                 Kỳ vọng khởi phát Cách Mạng Mùa Hè

                                                     20/5/2019
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn