Tâm sự của GS Mã Huệ Vinh

Thứ Sáu, 17 Tháng Năm 20198:00 SA(Xem: 4637)
Tâm sự của GS Mã Huệ Vinh

anh-dep-1


Tác giả: Mã Huệ Vinh (Nhà xuất bản THANH HOA – BẮC KINH

(Lê Thanh Dũng dịch 14-5-19)

Tóc xanh đã đi xa để lại mái đầu bạc trắng! Còn khỏe là quý, cái ăn cái mặc chẳng bao nhiêu, ngoái đầu nhìn lại quãng đường đời đã đi qua, bầu nhiệt huyết cũng nguội rồi. Người thì chưa hưu đã được thượng đế đón đi; người thì hưu chưa bao lâu bỏ giường nhà nằm giường bệnh viện; mình may mắn vẫn lân la mọi nẻo. Bạn học, bạn chiến đấu ơi, nếu làm to bạn phải lo hạ cánh cho an toàn; làm quan nhỏ thì hãy thôi nghĩ danh lợi; là nhà văn, đừng cặm cụi dầu đèn; là người thợ thì lấy cần kiệm làm đầu; là nhà nông hãy kệ cho gió thổi mưa bay. Là dân là quan, dù giàu dù nghèo đều biết đủ và cám ơn đời, vui vẻ sống tiếp.

Việc nào cũng lựa sức mà làm, đừng chộn rộn theo ý người ta, nào là già có vốn liếng của già, già có tự do của già, nào là núi cao sông sâu tiêu dao cho thỏa chí…Nhưng nên nhớ: nhà nào cũng có một cuốn kinh không dễ đọc, ai ai cũng có nỗi buồn khó nói. Đồng tiền rủng rỉnh chẳng mấy ai, hầu hết là bạn nghèo. Đừng so bì với ai, đừng kiếm điều khó xử; rộng lỏng xử thế, giảm bớt nhu cầu. Tấm thân khỏe mạnh là đủ, cứ thế vui vẻ mà đi tiếp.

Ta hôm nay, lòng hăng hái của tuổi trẻ chẳng còn. Cũng chùng đi, sức vóc tuổi trung niên. Đã trải qua, bao chuyện đời ngang trái. Uống đủ rồi, chén rượu ngọt rượu cay. Đã bày tỏ, cái đẹp của thiện tâm. Và giấu đi, những nỗi buồn riêng. Trên tận hiếu với mẹ cha, dưới hết lòng vì con cháu. Chẳng còn điều gì ân hận, vui vẻ mà đi tiếp.

Nhìn lại nửa thế kỷ, biển dâu biến động, ta vượt qua. Như bậc quân vương, không phải chầu triều vẫn biết đại sự thế gian, không cần bút mực vẫn viết được văn chương gấm vóc. Không hỏi Long Vương cũng biết sóng dồi bốn biển. Không phải đằng vân cũng ngang dọc trời xanh. Ô tô, máy bay khiến địa cầu nhỏ lại. Mạng  thông minh giúp thiên hạ nối chung vòng tay. Ta được sống trong thời văn minh, hãy vui vẻ bước tiếp.

Các bạn, các chiến hữu, người thân của tôi ơi, ta thấu hiểu qui luật tự nhiên, sớm hay muộn đều sẽ phải ra đi. Nghĩ nhiều đến những gì vui, đừng rầu lòng vì mấy chuyện không đâu. Chăm sóc tấm thân cho khỏe, cố gắng ăn, thêm được miếng nào tốt miếng ấy. Không tiền ngắm cảnh loanh quanh, có tiền chu du thế giới. Thích vẽ thì vẽ, nhìn mèo vẽ ra hổ cũng hay. Thích hát thì cứ rống lên, được khen tốt giọng. Thích nhảy cứ miệt mài uốn éo, nhớ đừng nặng chân làm thủng đất sập sàn. Sớm tối thong dong đi dạo. Đừng để lại ân hận, tiếc nuối, cứ sống đi, chả cần già hơn cây tùng cây bách! Cứ vui đi, cuộc vui dài bất tận, năng tụ hội anh em bạn bè…

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn