Tin về chuyện giải thể nơi từng nhiều năm nuôi dưỡng những trẻ em bất hạnh ở Tu viện Minh Đạo, như gáo nước lạnh dội vào trái tim nhiệt huyết của mọi người. Nó ghi thêm một điều trái khoáy nữa trong cái xã hội vốn đầy rẫy những nghịch lý này.
Ai từng nghe qua lời tâm sự ngắn ngủi, nhưng thật buồn của thầy Minh Đạo khi loan tin đóng cửa tu viện và từ giã những đứa con mà ông thương yêu và đùm bọc trong nhiều năm trời sẽ khó mà kềm được cảm xúc.
Nhất là khi ông chân thành nói rằng ông tìm thấy hình ảnh của chính mình khi xưa trong từng phận đời bất hạnh mà ông nuôi dưỡng! Sẽ có bao nhiêu người không cầm được nước mắt vì những lời chân tình đó?
Tuy nhiên, với những ai thường quan tâm đến diễn biến của xã hội trong thời gian qua và có một chút suy nghĩ, thì chuyện này cũng không nằm ngoài dự kiến. Nó xuất phát từ ít nhất hai yếu tố chính:
- Cú sốc đối với những kẻ có quyền lực trước việc thầy Thích Minh Đạo tuyên bố từ bỏ danh nghĩa một tu sĩ trực thuộc Giáo hội Phật giáo (quốc doanh) tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu.
- Cảnh công chúng và bà con Phật tử nườm nượp kéo về tu viện Minh Đạo, hỗ trợ tiền tài, vật phẩm, nhiều khi không đủ chỗ chứa, cho “tu sĩ tự do” Minh Đạo và các đứa con của ông, là cái gai mỗi ngày chọc vào mắt bọn ganh ăn tức ở. Họ lồng lộn lên, đến nỗi thiếu cả bình tĩnh khi sử dụng đến từ “giải cứu” dành cho những đứa trẻ đang vui sống trong vòng tay yêu thương của mọi người, thậm chí còn vu khống là tu viện Minh Đạo đã “lợi dụng” trẻ con!
Mạng xã hội là công cụ mang tính cảnh báo đã không đủ sức mạnh để bảo vệ người cô thế. Bao nhiêu lời nói phải xuất phát từ những tấm lòng yêu sự thật và lẽ công bằng đã bị cuốn phăng bởi cơn cuồng phong của cường quyền và gian trá. Mà đó là cường quyền xuất phát từ những kẻ mang tiếng tu hành!
Chúng ta đau lòng nhìn những đứa trẻ bất hạnh từ nay rời bỏ mái ấm của tuổi thơ, đánh cược với may rủi cuộc đời. Phần lớn công chúng sẽ quay lưng lại với trung tâm nhân đạo quốc doanh, cuộc đời bất hạnh của các cháu rồi sẽ nhiều cam go hơn nữa.
Chúng ta ngưỡng phục một sư Minh Đạo, dù hiền hòa, nhỏ nhẹ, song vẫn hiên ngang, bất khuất trước những thế lực sẵn sàng đè bẹp mình. Ông và sư Minh Tuệ luôn là hai ngôi sao sáng trên bầu trời hành đạo, đưa đường dẫn lối cho những tu sĩ còn băn khoăn giữa ngả ba đời.
Trường hợp sư Minh Đạo cho chúng ta bài học lớn về lẽ đạo, lẽ đời, là sự cảnh tỉnh cho những Phật tử u mê, đi tôn thờ ảo ảnh của một lũ xàm tu, lấy sự dối lừa, gạt gẫm làm phương châm hành động, biến những đồng tiền cúng dường mê muội thành lý tưởng tu hành của chúng. Với sự yểm trợ của nhiều thế lực khác, chúng đang dương dương tự đắc, nhìn sự bất lực của một cộng đồng những người có lương tri, có đủ sáng suốt để tố giác chúng, nhưng không có điều kiện tốt nhất để thực hiện mong muốn của mình.
Chúng ta buồn cho một xã hội mà ngay cả chốn thiền môn cũng có loài ngạ quỷ. Song chúng ta không tuyệt vọng, luật nhân quả của nhà Phật và luật pháp của con người sẽ có lúc trừ tiệt chúng.
LÊ NGUYỄN 10.09.2024