Sinh viên dùng 'lò viết tiểu luận' để gian lận thế nào

Thứ Ba, 20 Tháng Tám 201911:00 CH(Xem: 3355)
Sinh viên dùng 'lò viết tiểu luận' để gian lận thế nào
bbc.com

Sinh viên dùng 'lò viết tiểu luận' để gian lận thế nào

Ed Butler và Edwin Lane BBC Capital

Có nhiều tiêu chí được áp dụng trong việc tuyển sinh vào cái đại học ở Mỹ Bản quyền hình ảnh Getty Images
Image caption Có nhiều tiêu chí được áp dụng trong việc tuyển sinh vào cái đại học ở Mỹ

Sinh viên học lực kém đang trả tiền người chuyên làm hộ tiểu luận để qua được kỳ thi. Nhưng phải xử lý thế nào với nạn dịch gian lận này và ai có lợi từ các 'lò viết tiểu luận' này?

Lần đầu tiên Chris viết một bài luận cho một người khác, ông được trả bằng một bữa ăn. Trước đây một người bạn có nhờ ông giúp bạn gái của anh ấy, vì vậy Chris đã đồng ý đọc và sửa bài luận của cô gái. Nhưng bài này có logic quá lộn xộn vì vậy ông phải viết lại toàn bộ.

Việc đó thành công, bài luận là tốt và học sinh này đạt điểm cao. Bạn của Chris cũng hài lòng. "Anh ấy đãi tôi món lẩu ở Singapore - đó là lần đầu tiên tôi đến một nhà hàng lẩu," ông nhớ lại.

Sau đó, cô sinh viên lại đề nghị ông giúp trong một bài tập nữa. "Tôi nói: 'Tôi không thể ngày nào cũng ăn lẩu, tôi sẽ tính giá.' Sau đó, cô ấy giới thiệu tôi với các bạn cùng lớp và mọi thứ bắt đầu từ đó," Chris nói.

Vào lúc này, ông điều hành cái được gọi là 'lò viết tiểu luận'- một việc kinh doanh có lãi cao viết hộ các bài tập cho sinh viên kém vốn không tự viết luận được.

Gian lận của sinh viên đã trở thành tâm điểm chú ý gần đây, sau vụ bê bối tuyển sinh đại học ở Mỹ gây sự chú ý trên toàn cầu. Đây không phải là vụ bê bối đầu tiên như vậy: ví dụ, Ấn Độ, vẫn còn đang phải giải quyết hậu quả của vụ gian lận quy mô lớn về thi tuyển sinh vào trường y.

Nhưng nó không chỉ là việc tuyển sinh: cũng còn vấn đề là một khi một số sinh viên đã vào được đại học thì họ làm gì- và những người như Chris đóng vai trò gì.

'Vùng sáng tối nhập nhoạng'

Sau khi học ở Singapore trong nhiều năm, nay ông ấy đã trở lại Trung Quốc, tại đây ông viết các bài tiểu luận và giao các bài khác cho một đội nhân viên với khách hàng sinh viên ở các nơi xa như Úc và Anh. Công việc kinh doanh của ông có thể kiếm được tới 150.000 đô la một năm.

Mảng kinh doanh phát triển sau khi một học sinh đầu tiên chuyển đến Úc để lấy bằng thạc sĩ và giới thiệu ông cho người khác. Ông viết ít nhất một bài luận mỗi tuần, nhưng với tư cách là một chuyên gia nghiên cứu toàn cầu, ông giao các chủ đề như kinh doanh và tài chính cho các chuyên gia của ông. Ông tính phí khoảng 1 tệ/một từ, vì vậy một bài 1.000 từ sẽ có giá khoảng 1.000 tệ ($ 150).

Chris - ông không muốn nêu tên họ của mình - cho rằng điều ông làm nằm giữa làn ranh gian lận và dạy học.

"Bao giờ tôi cũng nói với sinh viên: "Em có thể tham khảo bài luận của tôi, nhưng em không thể gửi trực tiếp nó cho giáo sư của em. Nhưng họ làm gì thì tôi không thể kiểm soát được. Có một số học sinh thực sự học hỏi được ở tôi, vì vậy tôi nghĩ rằng đây là vùng tranh tối tranh sáng.

Ông nói, đôi khi tôi muốn nói không. "Tôi tự bảo mình là nên thôi vì đây là gian lận - họ đã không học được gì ở tôi. Sau đó một tháng, họ lại gọi lại cho tôi và nói, 'Xin anh vui lòng giúp em lần nữa vì em cần phải qua được bài tập này thì mới tốt nghiệp'. Rồi tôi đồng ý, nếu quả là vậy thì tôi sẽ giúp chỉ lần cuối này thôi. Tôi thực sự muốn họ học, nhưng điều đó thật khó.

Tìm mục tiêu bằng công nghệ cao

Gareth Crossman của Cơ Quan Đảm Bảo Chất Lượng của Anh có một quan điểm khắt khe hơn rất nhiều. Ông tin rằng, ngoài việc làm suy yếu sự giáo dục, những hành động này của học sinh có những hệ lụy lớn hơn.

"Họ cũng lừa dối cả xã hội, bởi vì chúng ta không muốn những người không đủ năng lực nhập vào lực lượng lao động," ông nói. Trường Cao đẳng Điều dưỡng Hoàng Gia đã bày tỏ quan ngại vì đây là một hiện tượng, với các y tá tốt nghiệp mà không có trình độ thích hợp.

"Tôi nghĩ rằng thực tế là các cơ quan đang ngày càng sẵn sàng chấp nhận rằng đây là một vấn đề - và rủi ro danh tiếng gắn liền với nó - là uy tín của họ, và đây là một vấn đề quan trọng cần được giải quyết."

Crossman trích dẫn nghiên cứu được công bố năm ngoái bởi Đại Học Swansea chỉ ra rằng 1/7 sinh viên trên khắp thế giới có thể đã gian lận theo cách này. Đây không phải là một hiện tượng mới, ông nói thêm, nhưng nó đã tăng quy mô rất nhiều nhờ những tiến bộ trong công nghệ và cách mà các 'lò viết tiểu luận' khai thác nó.

"Tất cả chúng ta thường thấy quảng cáo bật lên khi ta truy cập vào các trang truyền thông xã hội cho biết họ nghĩ gì về sở thích của chúng ta, và bạn sẽ tìm thấy đúng điều tương tự như vậy với các 'xưởng viết tiểu luận," ông nói. Các học sinh kém - những người đang tìm kiếm, thí dụ 'ai có thể giúp tôi làm tiểu luận' -sẽ rơi vào mục tiêu.

"Họ tự giới thiệu mình là người cung cấp dịch vụ hỗ trợ học tập theo yêu cầu và là hoàn toàn hợp pháp. Họ sử dụng các cụm từ như '100% không đạo văn', điều này tạo ấn tượng về chất lượng, nhưng cơ bản để nói với bạn rằng bạn có thể nộp bài này mà không bị phần mềm đạo văn có ý kiến.

Đó là một việc kinh doanh dẫn đầu thị trường, ông nói, có thể mang lại cho nhà cung cấp rất nhiều tiền. "Nếu bạn vào tiếp một số trang này, đôi khi họ sẽ có các thanh trượt mà bạn sẽ nói 'đây là chất lượng của bài mà tôi muốn, biết bao nhiêu là từ, đây là cấp độ cao'. Về một luận văn 10.000 từ ở mức 2.1, thì nó sẽ lên tới hàng ngàn bảng.

Dù sao vẫn là hợp pháp


Crossman nói rằng chất lượng là khác nhau. Một số người có trình độ cao rõ ràng và một số khác thì 'hầu như mới biết chữ'. Và sau đó, có nguy cơ bị bắt.

Chris cho biết khoảng 5% đến 10% khách hàng của ông đã bị phát hiện. "Tôi đã nói với họ, các bạn không nên gửi nó trực tiếp cho giáo viên của bạn. Bạn nên xem và thay đổi đi một chút. Họ không nghe lời tôi, vì vậy không phải lỗi của tôi," ông nói. Nhưng điều đó đã không ngăn họ gian lận, mà chỉ thích nghi: "Họ vẫn tiếp tục dùng tôi và thay đổi thành lời văn của họ."

Ông nói ông muốn ngừng công việc này, nhưng các khách hàng của ông đề nghị không ngừng. Và giờ đây ông có những nhân viên phụ thuộc vào ông. Tôi phải trả tiền cho họ, vì họ chỉ dựa vào việc này để kiếm tiền. Nếu tôi bỏ việc, không ai hỗ trợ gia đình họ, bởi vậy tôi không muốn bỏ việc ngay bây giờ."

Crossman nói rằng tổ chức của ông đã viết thư cho những cơ quan công nghệ có liên quan yêu cầu họ chặn quảng cáo các lò viết tiểu luận. Ông nói một số công ty truyền thông xã hội, đặc biệt là Google, đã chặn các xưởng này quảng cáo qua họ, ít nhất là ở Anh, nhưng hiện chưa có sự ngăn chặn ở Facebook. Và mặc dù luật pháp ở một số tiểu bang của Hoa Kỳ, New Zealand và sắp tới là Cộng hòa Ireland, các xưởng viết tiểu luận vẫn còn hợp pháp ở hầu hết các khu vực của thế giới phát triển.

Crossman cho biết mặc dù không không có nhóm nào hoặc nhóm nhân khẩu học cụ thể nào gian lận, nhưng những sinh viên có hoàn cảnh khó khăn hơn có thể dùng đến lò viết tiểu luận.

"Có thể có những lý do vì sao sinh viên quốc tế có thể dễ bị tổn thương hơn, họ không có mạng lưới hỗ trợ, họ không có mạng lưới gia đình, đôi khi họ không có kỹ năng ngôn ngữ," ông nói. "Đây thực sự là trách nhiệm của các cơ quan để bảo đảm phát hiện bất kỳ sinh viên nào đang gặp khó khăn và giúp nó."

Phần mềm đạo văn mới cũng đang xuất hiện mà nó phát hiện được bài văn chép lại và có thể biết được bài nào do nhiều người viết hoặc hoặc đã thay đổi giọng văn- "rõ ràng tất cả chúng ta đều có giọng văn riêng khi ta viết".

Nhưng đây chỉ là một chiến lược để đối phó với một thách thức lớn. "Đúng, công nghệ đang phát triển," ông nói, "nhưng sẽ không có giải pháp mầu nhiệm hoàn toàn."

Bài viết được trích từ bài 'Gian lận Tiểu Luận' một phần của 'Business Daily' trên BBC World Service. Do Ed Butler trình bày và Edwin Lane viết.

Bài tiếng Anh trên BBC Capital

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn