Đỗ Duy Ngọc - Thành phố sũng nước chiều cuối tuần

Thứ Hai, 25 Tháng Mười 20214:00 SA(Xem: 2330)
Đỗ Duy Ngọc - Thành phố sũng nước chiều cuối tuần

AVvXsEhmbwKkPxbtUKtkfbsn4IbJdpMbi234VJ7udmhmmnOw8550FL9LyQGI43fwWYW0U1rcSQ5ECt-vCeebnpmqZVQWEP8eOTAyVqyP98_6dODBt3JQTazgmovtil6hxG1LuaiwgJGuoUGC8NYew-nPfS4Ur_WOwCSsf7ppEzztWxH240MA0UBg6EJuPKFEEA=w400-h268

Chiều thứ Bảy và Chủ nhật, Sài Gòn mưa lớn lại thêm triều cường, phố xá như sông, nước lên nửa bánh xe. Nhưng hình như người đi đường không bực bội, không nguyền rủa, không khó chịu như những lần Sài Gòn ngập nước lúc trước.

Có thể trong cơn đại dịch vừa rồi, người ta bị giam hãm trong nhà suốt mấy tháng trời, tinh thần căng thẳng, tâm lý hoang mang, cuộc sống đầy lo âu và sợ sệt. Họ mong cuộc sống bình thường, họ nhớ cảnh kẹt xe, họ nhớ những buổi chiều mưa nước ngập đầy đường.

Họ thèm những sinh hoạt rất bình thường của thành phố này, dù là những cảnh không thuận lợi, không sung sướng gì. Nhưng đó lại biểu hiện những cảnh thân quen của một thành phố.

AVvXsEju_VzawXENnn-lzbLMJnRyQtp-vh5c-vRaNbDecFqEaeUF3A7nF9ZfWLeyo-IfO5oYf8yZ5TD83y4rKHoNumNEbf6yzqqkspuIP9G8EnLE8egrw0hdgtpqyacI8iIX6KnURzR2JY4Te-1eHpQ203-NwbSKajc5bjKa60mpSgM_tURpk1wxUOuQtk3EAQ=w400-h272

Sau những tháng ngày tù túng bởi dịch bệnh, được lội trong những con đường đầy nước lại trở thành niềm vui. Niềm vui được trở lại cuộc sống bình thường dù con virus quái ác vẫn còn ẩn quẩn đâu đó.

AVvXsEgNmvCIDn8zhueesKHFJXvmrtIkSd7tUfur4Jpc2PNZZIIQlRxCpWfJh6N3qlFLIoIPGqWp3vtiX8j5gA8ZkLY-8qZe3cfeSxnF_2ODHU4pw6g1vKgODwHODGEad1G5vvSp307jaY9GsmY4MxEsGPGf0zC4HspMJ-_Y6xUgskerxFnD9T-QPAOBYF6dKg=w400-h268

Ngay giờ đây, trời vẫn mưa, nước vẫn dâng lên và nhiều người đang bì bõm trên những con phố. Bản thân tui cũng thèm được rú xe ra phố, dưới cơn mưa và dòng sông nước dưới bánh xe. Được trở lại cảm giác quen thuộc mà gần 17.000 người của thành phố này không còn được cơ hội để chứng kiến nữa.

AVvXsEhm48kJAvjhnxvX6vf1vu4poZYlhMRnkYgS6YJk92_cEOMktZebeb1khRgo0ad2RcPMUKjnSZcruDYb2y3mEj0GBqnnSGIU-_1LNZaF0Ak2DN4ovDgaIV2PDwrg089ckpkBZGNnBitkVpo1z-BaVBvu0SG3I47l76Jb2NrDQheGUMe6HZrkWmxwYCbosg=w400-h291

Được bình yên qua cơn đại dịch bi thương thì đi trong thành phố ngập nước chẳng là cái đinh gì. Còn hơn là tháng ngày ngồi mãi trong nhà với lắm nỗi lo. Còn hơn là ngồi trong bốn bức tường và nhìn ra những chốt chặn, những dây kẽm gai, những dây giăng và những tấm bảng đỏ chóe chữ vàng ghi khu cách ly cấm vào.

ĐỖDUY NGỌC 24.10.2021

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn