NỖI VÔ CÙNG MỆT. MỎI - CAO MỴ NHÂNCó lẽ. nào ta. lạc. mất tình nhauNơi bờ sông mọc rất nhiều cỏ dạiCó lẽ nào Tim thổn thức niềm đauChỉ vì em như đang còn ngần ngạiĐường tình xa, đường tình cao vời vợiGiữa biển trời bát ngát mây long lanhBóng thời gian hay áo em huyền thoạiNhững lời Thơ đọng mãi tâm tư anhCó lẽ nào cuộc tình lỡ tan nhanhHay tình buồn vì không sao gặp lạiCuộc tình buồn, bởi tình quá mong manhKhi biết em đang trốn vào mệt mỏiVô cùng ơi , bốn bề sương khói đuổiBước chân dồn loạng choạng giữa đam mêĐôi cánh mỏng chập chờn quanh dốc núiVẫy hồn ta tỉnh giấc đón Xuân về ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Gửi ý kiến của bạn