Nếu Là Kẻ Sĩ Nước Việt. Không có Vấn đề Thịt chó hay Buffet! - Nguyễn Nhơn

Chủ Nhật, 15 Tháng Tư 20185:15 SA(Xem: 6185)
Nếu Là Kẻ Sĩ Nước Việt. Không có Vấn đề Thịt chó hay Buffet! - Nguyễn Nhơn
mamThitCho
Trích:
" Ở Việt Nam có trí thức hay không? Trí thức Việt Nam đang ngồi chỗ nào trong câu chuyện chính sự? Đó là những câu hỏi nổi cộm hiện nay, khi mà số lượng giáo sư, tiến sĩ tại Việt Nam nhiều tựa lá mùa thu, trong khi đó, hầu hết các sách lược cho tương lai Việt Nam lại có nguy cơ rơi vào tắt tị.

Có người ví von chính trường Việt Nam như một mâm thịt chó, và trí thức Việt Nam có người thèm thịt chó, có người ăn gượng gạo, có người không muốn ăn. Vậy vấn đề mâm thịt chó và trí thức Việt Nam diễn tiến ra sao?

Nói cho nhanh, chính trị Việt Nam hiện tại và nền chính trị các quốc gia độc tài có mô hình chính trị mâm thịt chó. Có nghĩa là khác xa với nền chính trị buffect của các quốc gia dân chủ mà ở đó, chính khách có thể chọn rượu vang đỏ, vang trắng, bia, rượu mạnh… Có thể chọn ăn bánh ngọt, bánh mặn, thịt heo xông khói, thịt bò hay cua biển… Và có thể đứng trò chuyện với nhau một cách thoải mái, cởi mở trong giai điệu du dương của một symphony… Thì, nền chính trị mâm thịt chó chỉ có độc nhất là chó! Thịt chó có thể biến thể thành bảy món, chín món, rượu có thể là rượu ngô Bắc Hà hay rượu nếp cốm hoa vàng hay Bàu Đá… Nhưng, chắc chắn một điều, trong mâm thịt chó, người ta chuộng ăn tạp, uống mạnh và ồn ào.

.... Nói cho cùng thì nếu xét trong hệ thống chính trị Việt Nam, có thể khẳng định là không có nhà trí thức nào trong đó cho dù họ mang danh và có thực tài với học hàm, học vị của họ. Nhưng những thứ đó chỉ có giá trị khi họ đứng bên ngoài chính trị. Còn những gì họ phải dùng, phải sống trong hệ thống là nói và làm cho phù hợp với chỉ thị, với cương lĩnh đảng. Điều này cũng giống như trí thức ngồi vào mâm thịt chó, nguyên tắc bắt buộc là không được nói gì ngoài ăn thịt chó! Trí thức Việt Nam đang phải tham gia, tham dự và hưởng thụ một cái mâm thịt chó quá đa dạng, phong phú và ngon miệng, đừng trách vì sao họ chỉ biết nhoàm nhàm nhai. Bởi không nhai cũng chết!

( Trí thức và mâm thịt chó_VietTuSaiGon RFA .)

Theo truyền thống Việt, chánh trị là Chánh đạo: Đạo " Trị Quốc Ngay Chánh " của người Quân tử.

Người quân tử tham dự triều chính không phải vì " mâm cao, cổ đầy " lại càng không phải là thịt chó hay buffet!

Thời Việt Nam Cộng Hòa, nhiệm vụ cao quý của người tham dự vào công việc điều hành công vụ được giáo huấn nghiêm nghị: " Tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu " nhằm thực hiện mục tiêu tối hậu: " Đem lại An cư - Lạc nghiệp " cho người dân.

Ngày nay, dưới nền cai trị chuyên chính duy vật cu li việt cọng, chánh trị chỉ là mâm thịt chó thì còn gì là Đất nước và Dân tộc!?

Thân mất nước lưu ly, viên chức việc gìa VNCH vẫn còn lưu luyến mãi truyền thống " kẻ sĩ nước Viêt " được dạy dỗ từ gần thế kỷ trước.

Nhân đọc bài Trí Thức và Mâm Thịt Chó viết từ Sài Gòn mến yêu trong tháng tư đen tối, lật lại bài viết cũ về vấn nạn:

KẺ SĨ NƯỚC VIỆT NAY CÓ CÒN KHÔNG?!

Mấy ngày nay, Danlambao đi liên tiếp ba bài. Một của Nguyễn An Dân, tựa đề “ Đồng chí X và Trần Thủ Độ “.

Bài thứ 2 là của Nguyễn Nghĩa 650 tựa đề “ Đánh giá Nguyễn Tấn Dũng “. Thứ ba là bài “ Thư ngỏ gửi Thủ tướng VNCS “ của Trần Nam Chấn. Cả ba bài đều bôm Dũng xà mâu tận mây xanh.

Nguyễn An Dân ca tụng Dê xà mâu như Thượng phụ Thái sư Trần Thủ Độ.

Nguyễn Nghĩa 650 thổi bong bóng trâu: “ Tóm lại Nguyễn Tấn Dũng là một người thực tế, không kém các ngón đòn chính trị để bảo vệ mình và thoát hiểm, hơn nữa, lòng yêu nước của ông ta thể hiện rất rõ qua các phát ngôn, hành động bảo vệ chủ quyền biển đảo VN.”

Trần Nam Chấn thuốc nước xà mâu: “ Để đỡ tốn xương máu cho nhân dân, để đẩy nhanh tiến trình lịch sử, và để lập công chuộc tội, chúng tôi khuyên ông hãy tìm mọi cách tăng cường quyền lực, tập hợp quanh mình những người có tư tưởng tiến bộ trong cái đảng đã mục ruỗng, loại bỏ tất cả các phe nhóm bảo thủ muốn kéo lùi lịch sử (như phe nhóm Nguyễn Phú Trọng), nhằm thực hiện bước quyết định trong việc cải cách thể chế thật sự, nghĩa là chuyển hẳn sang chế độ dân chủ đa đảng trong vài năm tới.”

Mấy năm nay, thỉnh thoảng có bài viết, đặt câu hỏi, “ Vì sao chưa có Cách mạng Việt Nam? “

Tác giả Chu Chỉ Nam dẫn giải như vầy:

I ) Vì phe đối lập cộng sản không có tổ chức, nhiều khi bị lâm vào cảnh: “ Nhiệt tình mà không có tổ chức thành ra phá hoại.”

I I ) Vì cộng sản ý thức rõ điều này, nên tìm cách phá hủy tất cả những tổ chức đối lập ngay từ trong trứng nước, theo kiểu: “ Đánh rắn phải đanh dẹp đầu.”

III ) Chính sách ngu dân hay bắt dân phải nghĩ theo lề lối đã được qui định bởi đảng là như vậy.
Chính vì vậy, mà giới lãnh đạo cộng sản cố biến xã hội loài người thành loài sâu bọ, con người không có đầu óc, chỉ biết sống, mà không biết suy nghĩ hay suy nghĩ theo lề lối định sẵn bởi đảng.

IV ) Cộng sản không còn liêm sỉ. Người xưa có câu: “ Nhân vô liêm sĩ hà như vật dã ! “( Con người không có liêm sỉ thì chỉ là con vật.)

V ) Giai tầng bình dân Việt Nam hiện nay đã trở thành “ Vô cảm “, “ Bị thịt”, không có phản ứng. Phải chăng đã quá ê chề sau một thời gian dài chiến tranh và bị phỉnh gạt bởi cộng sản, và ngày hôm nay chỉ biết ăn chơi và hưởng thụ.

VI ) ( Trí thức khiếp nhược ) Truyền thống quân chủ phong kiến “ Trên đội dưới đạp “, “ Học để có bằng cấp, để làm quan “, ngày hôm nay thì “ Khiếp sợ quan quyền “, những thứ này đã quá ăn sâu vào đầu óc dân Việt.

Một nhà tư tưởng chính trị, cách mạng có nói:
“Để làm cách mạng thì cần đến giai tầng bình dân; nhưng để cho cách mạng thành công, thì cần đến giai tầng sĩ phu, trí thức.”

Gã nhà quê tôi thì suy nghĩ đơn giản hơn, chỉ nhằm vào lực lượng trí thức và giới trẻ. Sở dĩ Việt Nam chưa có cách mạng là do sĩ phu, trí thức và giới trẻ bị việt cộng khống chế hũ hóa nên không còn ý chí, sức mạnh và can trường dấn thân hành động, cổ võ dìu dắt, tổ chức cho các tầng lớp đồng bào vùng lên đánh đổ hung tàn việt cộng phản nước hại dân theo như câu trích dẫn:
“ Để làm cách mạng thì cần đến giai tầng bình dân; nhưng để cho cách mạng thành công, thì cần đến giai tầng sĩ phu, trí thức. “

Trong một tài liệu huấn luyện cán bộ kiều vận của Việt cộng, cán bộ an ninh tuyên huấn vc Nguyễn Tâm Bảo lý luận và chỉ đạo như vầy:

Đảng quang vinh của chúng ta muốn tồn tại và phát triển, giữ vai trò là đảng tiên phong và duy nhất lãnh đạo đất nước, thì có mấy mục tiêu quan trọng sau đây phải được quan tâm đúng mức:

  1. Phải làm cho dân chúng vừa yêu vừa sợ.

  2. Phải giữ cho cái gọi là ‘phong trào dân chủ đối lập’ không thể trở thành phong trào đúng nghĩa, không thể bén rễ và lan rộng.

  3. .

  4. Phải chủ động trong việc mở rộng xã hội dân sự, thuần phục và trung hòa giai cấp trung lưu đang lớn mạnh (gọi là ‘co-optation’)…. Làm sao để trong mỗi tổ chức dân sự đều có chân rết của ta

Nhưng một đảng chuyên quyền thì luôn luôn biến động, thay đổi và lớn lên không ngừng; biết bù đắp khiếm khuyết, che dấu yếu điểm, phô trương sức mạnh một cách vô cùng linh động… và đặc biệt có đủ tài lực và nhân lực để lan tỏa chân rết đến mọi ngõ ngách của xã hội,kiểm soát cả dạ dày lẫn linh hồn của nhân dân.

* Giới trẻ và sinh viên học sinh

Một kết quả bất ngờ mà theo tôi cũng là một kinh nghiệm quí trên mặt trận tuyên truyền nhồi sọ: việc chúng ta bắt ép sinh viên phải học tập chủ nghĩa Marx – Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh đã đem lại những kết quả ngoài mong ước. Thành công của chúng ta không phải đã đạt được mục đích ban đầu là làm cho thế hệ trẻ tôn thờ thứ chủ nghĩa mà ngay cả chúng ta cũng không tin. Ngược lại, thành công của chúng ta là đã làm cho thế hệ trẻ chán ngán đến tận cổ khi phải học mãi một thứ ý thức hệ lỗi thời, bị nhồi nhét đến phản cảm những tư tưởng cũ kỹ. Nhờ vậy chúng ta đã đào tạo ra một thế hệ trẻ thờ ơ vô cảm với tất cả các loại tư tưởng và ý thức hệ, chai sạn với lý tưởng và hoài bão mà thanh niên thường có, trở nên thực dụng và ích kỷ hơn bao giờ hết.
Thế hệ trẻ hôm nay, ngoài cái đức tính thực dụng và tinh thần chụp giật, cũng như niềm khao khát tiền bạc, công danh, ám ảnh bởi chủ nghĩa hưởng thụ,
thì chỉ còn le lói ‘tinh thần dân tộc’ vẫn còn sót lại trong máu huyết của mỗi người Việt.

Đây là con dao hai lưỡi, là con giao long đang nằm yên, mà chúng ta cần phải biết lèo lái một cách khôn ngoan để không xảy ra một tiểu Thiên An Môn ở Ba Đình.

Dưới chế độ chuyên chế nào cũng vậy, sinh viên và trí thức trẻ luôn luôn là những kẻ nguy hiểm nhất, là ngòi nổ của quả bom, là kíp mìn hẹn giờ, là hạt nhân của các phong trào đấu tranh. Các cuộc cách mạng nhằm lật đổ chế độ độc tài bao giờ cũng do sinh viên và trí thức dẫn đầu; công nhân, nông dân, và các tầng lớp lao động khác chỉ là sức mạnh cơ bắp.. Chỉ có trí thức và sinh viên mới đủ lý luận để huy động được đông đảo quần chúng, mới có lý tưởng để dấn thân, và mới có khả năng tổ chức và phối hợp.

Triệt tiêu được những phong trào sinh viên, cô lập được những trí thức phản kháng, chính là đánh vào đầu não chỉ huy của địch. Những thứ còn lại như ‘dân oan biểu tình’, ‘công nhân đình công’… chỉ là cơ bắp của một cơ thể đã bị liệt não.

Như trên đã nói, chúng ta đã thành công trong việc làm cho sinh viên trở nên lãnh cảm về các loại ý thức hệ, thờ ơ với những tư tưởng tự do khai phóng từ phương Tây. Chúng ta chỉ còn phải đối phó với tinh thần dân tộc của sinh viên đang có nguy cơ thức dậy, mục đích là để nó ngủ yên, nếu không phải lèo lái nó theo hướng có lợi cho chúng ta.

* Trí thức

  • Đối với tầng lớp trí thức, những biện pháp ‘vừa trấn áp vừa vuốt ve’ từ xưa đến nay đã đem lại kết quả khả quan. Chúng ta đã duy trì được một tầng lớp trí thức hèn nhát, háo danh, và nếu không quá ngu dốt thiển cận thì cũng chỉ được trang bị bởi những kiến thức chắp vá, hổ lốn, lỗi thời.

* Nói chung, đa số trí thức của chúng ta đều hèn, đều biết phục tùng theo đúng tinh thần ‘phò chính thống’ của sĩ phu xưa nay. Phần lớn những kẻ được coi là trí thức cũng mang nặng cái mặc cảm của việc học không đến nơi đến chốn, ít có khả năng sáng tạo, và so với trí thức phương Tây về cả tri thức lẫn dũng khí đều cách xa một trời một vực.

* Trí thức của chúng ta vẫn mãi mãi giữ thân phận học trò, kiểu sĩ hoạn mơ ước được phò minh chủ, hanh thông trên đường hoạn lộ, chứ không bao giờ vươn lên thành những nhà tư tưởng lỗi lạc.

  • Tầm mức ảnh hưởng của trí thức đến xã hội không đáng kể, không dành được sự kính trọng từ các tầng lớp nhân dân, thậm chí còn bị người đời khinh bỉ bởi sự vô liêm sỉ và thói quen ném rác vào mặt nhau.”

Xem vậy thì thấy rằng chính bọn an ninh tình báo phản gián việt cộng cũng e sợ tầng lớp trí thức và tuổi trẻ Việt Nam nên mới ra sức hũ hóa nhằm vô hiệu hóa.

Vậy bây giờ muốn đối trị thì trí thức và tuổi trẻ Việt Nam phải tự mính thức tỉnh, tìm lại dũng khí của kẻ sĩ ngày xưa:

Tước hữu ngũ sĩ cư kỳ liệt,
Dân hữu tứ sĩ vi chi tiên.
Có giang sơn thì sĩ đã có tên,
Từ Chu Hán, vốn sĩ này là quí.

Miền hương đảng đã khen rằng hiếu nghị,
Đạo lập thân phải giữ lấy cương thường.
Khí hạo nhiên chí đại, chí cương,
So chính khí đã đầy trong trời đất.

……………….

Trong lang miếu, ra tài lương đống,
Ngoài biên thùy rạch mũi can tương.
Làm sao cho bách thế lưu phương,
Trước là sĩ sau là khanh tướng.

Kinh luân khởi tâm thượng,
Binh giáp tàng hung trung.
Vũ trụ chi gian giai phận sự,
Nam nhi đáo thử thị hào hùng.

Chừng nào trí thức và tuổi trẻ Việt Nam lấy lại được chính khí, ý thức được bổn phận đối với Đất nước và Dân tộc, từ bỏ sống đời “ cộng sinh “ ăn bám vào chế độ hung tàn bạo ngược việt cộng, “ tự thực dân “ hút máu mủ dân lành vinh thân phì gia, sống cuộc đời giàu sang phú quý, nhà lầu xe xịn, bồ nhí gái chân dài, để cho ngoài kia, bà lão dắt tay cháu nhỏ bươi rác sống từng ngày. Cô giáo trẻ Miền núi chui bao nylon qua suối đi dạy. Trò nhỏ đeo dây cáp, cặp chân đu đưa như chân nhái bén, qua sông đi học. Bé gái 9 tuổi, chiều tan học về đói lã người, men qua cầu ván gập ghềnh, đuối sức trợt té xuống kinh chết đuối.

Chế độ áp bức bất công như thế trời đất nào chịu được!

Kẻ sĩ Việt Nam mau thức tỉnh, tự mình đứng dậy, tự mình đi. Dũng mãnh đứng lên hô hào, vận động, tổ chức, đồng bào các giới vùng lên đánh đổ chế độ hung tàn phản nước, hại dân việt cộng, giành lại Quyền sống, Quyền làm người. Giành lại Chủ quyền Quốc gia, thoát ly ách khống chế của tàu khựa.

QUYẾT KHÔNG NHU NHƯỢC HỢP TÁC BƯNG BÔ BỌN VIỆT CỘNG DŨNG XÀ MÂU MONG CẦU BAN ƠN BỐ ĐỨC NỚI RỘNG CHẾ ĐỘ TOÀN TRỊ VIỆT CỘNG.

Nguyễn Nhơn ( HNPD )

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn