Mật nghị bầu Giáo hoàng ở Vatican, Đức có tân thủ tướng một cách chật vật, xung đột Ấn Độ - Pakistan là các vấn đề đáng quan tâm hôm nay 07/05/2025.
« Chỉ có Chúa mới biết » ai sẽ là tân Giáo hoàng
Le Figaro chạy tít lớn « Giáo hội bước vào mật nghị để bầu giáo hoàng ». Trang nhất của Libération và La Croix cùng một sắc đỏ phẩm phục Hồng y, nhấn mạnh « Giờ của chọn lựa ». Hôm nay 133 Hồng y bắt đầu chọn người kế vị Đức giáo hoàng Phanxicô.
Từ hôm 21/04 đến nay đã có vô số tin đồn, các nhà cá cược liên tục hoạt động. Những cái tên nhiều hy vọng nhất được đưa ra, nhưng không có một cuộc thăm dò nào đánh giá chính xác được cơ hội bước lên ngôi vị do Thánh Phêrô truyền lại. Thậm chí tương truyền còn có câu « Ai bước vào mật nghị với tâm thế Giáo hoàng, sẽ trở ra với tư cách Hồng y ». Thế thì ai ?« Chỉ có Chúa mới biết » - theo tựa bài xã luận của Le Figaro.
Giữa cánh cửa đóng kín và sự bí mật tuyệt đối đòi hỏi nơi các Hồng y trước, trong và sau mật nghị, hệ thống bầu cử này có vẻ là một sự khiêu khích trong thời đại siêu truyền thông và minh bạch. Nhưng yêu cầu cô lập không phải để che giấu điều gì, mà nhằm tạo ra không khí thuận lợi để tự do chọn lựa.
Nếu hồi xưa cử tri có thể bị ảnh hưởng bởi các gia tộc Roma và cường quốc châu Âu, thì nay vẫn phải lo đến sự can thiệp của các thế lực bên ngoài trong thời đại kỹ thuật số. Trong những giờ sắp tới, một rừng camera và ống kính cùng nhắm vào một ống khói nhỏ, theo truyền thống ngàn năm. Tin tức mới nhất cho hay khói đen đã bốc lên từ nhà nguyện Sixtine : hôm nay chưa có Giáo hoàng.
Trọng trách chọn ra nhà lãnh đạo 1,4 tỉ giáo dân
La Croix thắc mắc: Khi bước vào mật nghị ở nhà nguyện Sixtine hôm nay, các Hồng y nghĩ gì ? Có lẽ họ hướng mắt về bức tranh nổi tiếng của Michel-Ange, với ngón tay Thượng đế hướng về Adam tuy không đụng vào nhau, một dấu hiệu liên kết giữa loài người và Đấng sáng tạo, mà các Hồng y tìm cách tái hiện thông qua cuộc bỏ phiếu này. Bởi vì theo giáo lý Công giáo, chính là Chúa Thánh thần hướng dẫn họ chọn lựa, và tự do dành cho con người là hết sức lớn lao.
Những cuộc thảo luận tại Roma những ngày gần đây cho thấy nhiệm vụ bầu cử là vô cùng khó khăn. Giáo hội cần một Giáo hoàng bảo đảm sự đoàn kết của định chế, biết cách nói chuyện với các nước phương Nam, với các nhà lãnh đạo của một thế giới đang đảo lộn. Giáo hoàng phải là một nhân vật nhạy cảm, có sức thu hút, một nhà thần học, giỏi về truyền thông, tiếp thu được di sản của Đức giáo hoàng Phanxicô. Một nhiệm vụ có vẻ là bất khả thi.
Tuy vậy các Hồng y tham gia mật nghị ở Roma lại tỏ ra thanh thản một cách kỳ lạ. Nhiều người nhìn nhận không một ứng cử viên nào hội đủ tất cả các phẩm chất cần thiết, nhưng họ phải chọn ra một nhà lãnh đạo 1,4 tỉ giáo dân trong ít nhất một thập niên tới. Một Hồng y khi được hỏi sau những cuộc thảo luận vừa qua, cuộc bầu cử sẽ diễn ra một cách tự nhiên chăng ? Câu trả lời : « Tôi hy vọng sẽ là siêu nhiên ».
Giáo hoàng, tiếng nói quan trọng trên trường quốc tế
Libération cho rằng nhiệm vụ Giáo hoàng chưa bao giờ mang tính chiến lược như vậy, trong một thế giới đầy căng thẳng. Tổng thống Emmanuel Macron bị báo chí Ý cáo buộc là thao túng để bầu ra một Giáo hoàng người Pháp, một điều chưa từng có kể từ thế kỷ 14 đến nay. Viktor Orbán vận động cho ứng cử viên của mình, bà Giorgia Meloni tất nhiên là mơ có một Giáo hoàng người Ý, Donald Trump đăng ảnh chế Giáo hoàng...Trước sự quan tâm của nguyên thủ các nước về Mật nghị bắt đầu hôm nay ở Roma, người ta tự hỏi thực sự có lợi gì hay không khi có Giáo hoàng là người nước mình.
Vị Giáo hoàng quá cố Phanxicô đã thận trọng tránh quay về nguyên quán để khỏi bị lợi dụng về chính trị. Nhưng rõ ràng nguồn gốc « phương Nam » của ông tạo được ảnh hưởng ngoại giao trong nhiệm kỳ. Nhà lãnh đạo giáo hội Công giáo rõ ràng muốn làm nổi bật các nước « ngoại vi », chọn đến thăm Papua-New-Guinea, hay đảo Corse, thay vì Paris.
Cũng như Đức giáo hoàng Gioan Phaolô II, Phanxicô là một Giáo hoàng đặc biệt nổi bật về ngoại giao. Năm 2014 ngài đã giúp Cuba và Hoa Kỳ xích lại gần nhau, vận động cho thỏa thuận hòa bình Colombia. Gần đây, Đức giáo hoàng Phanxicô bị chỉ trích vì sự can dự khá chậm chạp vào chiến tranh ở Ukraina, hay hòa hoãn với Trung Quốc, nơi giáo dân đang bị đàn áp ; nhưng lại được ca ngợi do là nhà đối lập hàng đầu với Donald Trump. Ai có thể gánh vác tiếp trách nhiệm ?
Trong thời buổi nhiễu nhương này, với những cuộc xung đột quy mô lớn có nguy cơ xảy ra, Giáo hoàng có thể mang lại tiếng vọng hòa bình ? Vị Giáo hoàng do hơn 100 Hồng y bầu ra sẽ đại diện cho 1,4 tỉ người trên khắp các châu lục. Dù vai trò trước hết chỉ mang tính biểu tượng, Giáo hoàng tương lai còn là nguyên thủ của gần 1.000 cư dân, sẽ thảo luận với Donald Trump và những nhân vật tai to mặt lớn của thế giới. Người ta hiểu được vì sao châu Âu - đang chật vật khẳng định vị thế trên trường quốc tế - lại hy vọng có được một sự trợ lực ngoại giao thần thánh.
Vì sao có những lá phiếu chắn đường ông Friedrich Merz ?
Báo chí cũng bàn luận nhiều về cuộc bỏ phiếu bầu thủ tướng Đức đầy kịch tính hôm qua. Libération nhận xét sự kiện ông Friedrich Merz đến vòng hai mới đắc cử gây lo sợ ở Đức. La Croix, Le Figaro và Les Echos nói về sự khởi đầu vất vả của thủ tướng một nước lớn châu Âu.
Libération thắc mắc, kẻ phản bội là ai ? Những dân biểu nào trong phe đa số đã muốn sỉ nhục ông Merz, khiến cực hữu rất hài lòng ? Tân thủ tướng, rốt cuộc đã được bầu trong vòng hai, phải chăng là nạn nhân của một âm mưu chính trị, sự thiếu kỷ luật của đảng, hay đơn giản là sự vô ý thức của một số dân biểu ?
Do bỏ phiếu kín, các giả thiết nở rộ, xung quanh một nhân vật mà cả châu Âu đang chờ đợi. La Croix dẫn ý kiến của nhà chính trị học Tilman Mayer, nghi ngờ phải chăng có vài dân biểu bất mãn vì không được chọn vào nội các mới, hoặc không đồng tình về nội dung thỏa thuận liên minh. Trong khi không khí lúc bắt đầu buổi sáng hôm đó rất vui tươi, bà Angela Merkel cũng đến để ủng hộ đối thủ cũ.
Một khởi đầu khó khăn cho tân thủ tướng Đức
Chưa bao giờ trong lịch sử Liên bang Đức kể từ 1949, một thủ tướng thất bại trong vòng một, trên lý thuyết chỉ là một cuộc bỏ phiếu mang tính hình thức. Cuộc khởi đầu gay go này khiến cả nước Đức lo sợ, dù ông Merz hứa hẹn mang lại sự ổn định. Đây là cuộc khủng hoảng chính trị thứ hai trong vòng sáu tháng qua, sau khi chính phủ Scholz sụp đổ, một tình trạng rất không bình thường ở Đức. Cú sốc mạnh đến nỗi thị trường chứng khoán Frankfurt sụt ngay 2,5 %. Ông Olaf Scholz, trong những giờ phút cuối cùng còn làm thủ tướng, lắc đầu rời nghị trường, bàng hoàng trước tình cảnh.
Đối với ông Merz, đây là một thất bại không nhỏ, trước sự chống đối trong chính phe mình, cho thấy một liên minh khá mong manh. Chỉ hơn được 12 phiếu, ông khó thể cải cách như ý muốn. Le Figaro trích bình luận của nhật báo Đức Bild, so sánh ông Friedrich Merz với một sinh viên thi rớt vòng đầu.
Cả hai đảng trong liên minh đều đổ lỗi cho nhau về vụ hôm qua. Thủ lãnh nhóm SPD khẳng định các dân biểu phe mình đều tuân thủ khuyến cáo. Phe bảo thủ nghi ngờ có vài người chống đối, nên giữa hai vòng bỏ phiếu đã nhấn mạnh cuộc bầu cử không phải để « giải quyết ân oán », mà nhằm bảo đảm sự ổn định của liên bang.
Ấn Độ-Pakistan : Xung đột triền miên từ 80 năm
Tại châu Á, Le Monde phân tích về cuộc xung đột giữa hai quốc gia dân tộc chủ nghĩa Ấn Độ và Pakistan. Lịch sử vẫn lặp lại từ 8 thập niên qua trong khi cộng đồng quốc tế tương đối thờ ơ. Sau vụ tấn công đẫm máu vào thường dân Ấn Độ ở Kashmir hôm 22/04, hai nước láng giềng một lần nữa đang trên bờ vực chiến tranh.
Nhìn lại lịch sử, thực dân Anh trước khi rời đi đã chia vương quốc Raj làm hai : Ấn Độ có đa số dân theo Ấn giáo và Pakistan đa số người Hồi giáo. Cuộc chiến tranh đầu tiên giữa Ấn Độ và Pakistan xảy ra ngay sau đó. Kashmir được yêu cầu chọn lựa giữa độc lập và trực thuộc một trong hai nước. Với dân số hầu hết theo đạo Hồi nhưng do một ông hoàng Ấn giáo là Hari Singh lãnh đạo, Kashmir chọn tự trị, nhưng sau đó ông Singh đề nghị Ấn Độ bảo hộ do các bộ lạc được Pakistan vũ trang toan chiếm khu vực này.
Cuộc chiến thứ nhất kết thúc bằng ngưng bắn dưới sự bảo trợ của Liên Hiệp Quốc, ngày 01/01/1949. Ấn Độ mất một phần lãnh thổ vào tay Pakistan, được đặt tên là Azad Kashmir. Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc thông qua nghị quyết liên quan đến trưng cầu dân ý về quyền tự quyết của Kashmir, nhưng việc này không bao giờ được thực hiện.
Vấn đề Kashmir mang tính chiến lược, giúp Ấn Độ kiểm soát vị trí trên cao phía tây Himalaya và nguồn nước cần thiết cho đất nông nghiệp vùng Penjab của Pakistan. Đây còn là vấn đề lãnh thổ, vì Ấn Độ muốn bảo vệ chủ quyền bằng mọi giá, do Trung Quốc cũng yêu sách một phần Himalaya. Năm 1962 quân đội Trung Quốc tiến hành một cuộc chiến chớp nhoáng để chiếm một phần Ladakh, đặt lại tên là Aksai Chin. Theo nhà chính trị học Christophe Jaffrelot, Kashmir còn là vấn đề bản sắc, giữa Pakistan Hồi giáo và Ấn Độ thế tục, đa văn hóa.
Chiến tranh tiếp tục xảy ra năm 1948, 1965, 1971 và 1999 mà không giải quyết được gì. Kể từ 1989, ngoài tranh chấp trực tiếp biên giới, New Delhi còn phải đối phó với cuộc nổi dậy ly khai ở Kashmir có sự trợ giúp của tình báo Pakistan. Đây là cuộc chiến ủy nhiệm, Pakistan huấn luyện và vũ trang cho quân nổi dậy.
Bối cảnh quốc tế có vẻ bất lợi cho Pakistan
Kashmir trở thành khu vực quân sự hóa nhất thế giới, các cuộc xung đột làm gần 100.000 người chết. Vùng này không được các nước quan tâm vì ở phương Đông xa xôi, không trực tiếp đe dọa lợi ích các cường quốc. Ấn Độ coi là chuyện nội bộ, không chấp nhận sự can thiệp của bên thứ ba, dù là xung đột giữa hai quốc gia đông dân có vũ khí nguyên tử.
Có một nước vẫn để mắt đến số phận Pakistan do chiến tranh Afghanistan, đó là Hoa Kỳ. Trong cuộc xung đột mới nhất tháng 2/2019, Nhà Trắng đã can thiệp để tránh leo thang, nhưng sau đó thủ tướng Narendra Modi đã hủy bỏ quyền tự trị của Kashmir, một điều mà Pakistan không thể chấp nhận.
Bối cảnh quốc tế từ đó đến nay đã hoàn toàn thay đổi. Mỹ đã rút quân khỏi Afghanistan và ít cần đến đồng minh Pakistan hơn, trong khi nước này ngày càng bị cô lập, đang chịu khủng hoảng chính trị, kinh tế, tài chánh và an ninh. Ngược lại, Ấn Độ khẳng định được vị trí trên trường quốc tế và thuận thảo với Donald Trump. Le Monde đặt câu hỏi, với nhà tỉ phú ở Nhà Trắng, Nga xâm lăng Ukraina, cuộc chiến của Israel ở Gaza, luật pháp quốc tế yếu đi, chính phủ Ấn Độ có sẽ đi xa hơn để thu hồi Kashmir do Pakistan kiểm soát từ 1949 hay không ?
Chuyên gia Paul Staniland của Carnegie Endowment for International Peace nhắc nhở, muốn đạt mục đích này Ấn Đọ cần có một « chiến dịch quân sự đại quy mô và khởi động một cuộc chiến tranh quy ước lớn » - một kịch bản theo ông là khó xảy ra. Nhưng làm thế nào tin rằng « hiệu ứng Trump » không ảnh hưởng đến những kẻ thù từ 80 năm qua ? Libération lo ngại cuộc khủng hoảng trở thành một cuộc chiến tranh giành nguồn nước, ảnh hưởng đến đời sống hàng triệu nông dân, nhất là ở vùng Penjab.